Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 1012 - Anh được tính là cháu đời thứ năm của chủ nhân ngôi mộ kia...

“Có thể nói gần như đã mất hết tăm tích ở thời đại này.”
“Cha và bác anh vứt di hài của chủ nhân ngôi mộ kia đi.”
“Họ lấy quan tài ra bán cho phú hào nước ngoài với giá cao...”
“Kể từ khi ngôi mộ bị đào lên, người trong nhà anh bắt đầu liên tiếp xảy ra chuyện...”
Vô số khán giả trong phòng live đều câm nín.
Cuỗm vật bồi táng của người ta thì thôi đi, thế mà còn cạy mở cả quan tài ra... Đúng là hết sức quá đáng.
Nhưng đây không phải trọng điểm bọn họ chú ý.
Điều làm các khán giả xem live cảm thấy tò mò là: Trước đây họ đào nhiều mộ như vậy đều không có việc gì. Duy chỉ có ngôi mộ này mới xảy ra chuyện.
Chẳng lẽ ngôi mộ này có gì đặc biệt à?
[Đào Đất Kiếm Ăn Tổ Truyền] cũng nghĩ đến điểm này bèn dò hỏi: “Ngôi mộ này có điểm gì đặc biệt ư?”
Từ Huyền lắc đầu: “Ngôi mộ không có gì đặc biệt cả.”
“Nhưng người được chôn trong mộ khá đặc biệt.”
“Đó là vị phú thương nổi tiếng trong phạm vi mấy trăm dặm xung quanh.”
“Còn từng làm ăn với người phương tây...”
Lúc đầu, [Đào Đất Kiếm Ăn Tổ Truyền] nghe hắn nói vậy còn chưa cảm thấy gì. Nhưng anh nghe một hồi thì chợt nhận ra điều gì đó.
Đột nhiên, anh há to miệng, ánh mắt cũng trở nên đờ đẫn.
Lúc này, anh nghe thấy Từ Huyền nói tiếp: “Nói đến thì chủ nhân ngôi mộ này còn có một ít quan hệ họ hàng với gia đình anh.”
“Ông ấy vừa khéo cùng họ với anh.”
Mặt mày [Đào Đất Kiếm Ăn Tổ Truyền] thẫn thờ: “Vậy cha tôi, ông ông... không lẽ ông đào lên...”
Từ Huyền gật đầu: “Đúng thế.”
“Cha và bác anh đào mộ tổ nhà các anh lên đấy...”
“Anh được tính là cháu đời thứ năm của chủ nhân ngôi mộ kia...”
Từ Huyền vừa nói xong, không khí trong phòng live lập tức bùng nổ!
“Đù mé, tự đào mộ tổ nhà mình lên cũng được? [Cười ra nước mắt.jpg]”
“Khó trách lúc nãy tôi cứ cảm thấy phú thương triều Thanh nghe quen quen... Hóa ra cha bệnh hữu không hoàn toàn nói xạo.”
“Cười chớt, ngay cả mộ tổ nhà mình cũng dám đào lên, tổ tiên không tức bốc khói mới là lạ. Hèn chi nhà họ gặp quả báo như thế.”
“Trước khi bị đào ra, vách quan tài kia có nhúc nhích gì không? [Đầu chó.jpg]?”
“Lầu trên không nghe kỹ à? Dù có nhúc nhích thì cả quan tài cũng bị vác theo chạy thôi... [Cười khóc.jpg]”
Lúc này, [Đào Đất Kiếm Ăn Tổ Truyền] đã không dám nhìn đống bình luận trêu chọc trên màn hình nữa.
Anh nâng hai tay lên che mặt, dáng vẻ tuyệt vọng.
Vừa rồi, lúc anh nghe Từ Huyền nói cha và bác anh vác quan tài của chủ nhân ngôi mộ đi, còn ném hài cốt sang một bên. Ngoài thấy hơi xấu hổ ra cũng không có cảm giác gì đặc biệt.
Hiện tại, anh càng nghĩ càng lo lắng, đồng thời cũng sợ hãi...
Từ Huyền nói tiếp: “Lúc đầu, cha và bác anh tìm được đống vàng kia, nói theo mức độ nào đó đã ảnh hưởng đến số mệnh của gia tộc.”
“Cách gọi thông thường là mộ tổ bốc khói xanh.”
“Cũng vì thế mà sau khi mộ tổ bị đào bới, số mệnh nhà anh phải chịu phản phệ vô cùng nghiêm trọng.”
“Đây chỉ là khởi đầu.”
“Về sau, chỉ sợ người của cả gia tộc các anh đều sẽ bị ảnh hưởng.”
“Nhẹ thì cả đời nghèo rớt mồng tơi.”
“Hoặc tương tự như cha và bác anh, bị thương nặng không rõ lý do, biến thành tàn tật.”
“Nghiêm trọng hơn một chút còn có thể chết bất đắc kỳ tử...”
[Đào Đất Kiếm Ăn Tổ Truyền] nghe đến đây, cơ thể run bần bật.
Anh lộ ra vẻ mặt sợ hãi: “Bác sĩ Từ, tôi còn trẻ, tôi không muốn chết đâu!”
“Mau cứu tôi! Mau cứu tôi với!”
Từ Huyền mỉm cười nhìn anh, thong thả nói: “Bệnh hữu, anh đừng lo.”
“Chẳng phải lúc nãy tôi đã nói anh biết biện pháp cứu anh rồi à?”
[Đào Đất Kiếm Ăn Tổ Truyền] giật mình, ngơ ngác hỏi: “Bác sĩ Từ, anh nói tôi biết khi nào thế?”
Từ Huyền cười như không cười nói: “Bệnh hữu, nhanh vậy mà anh đã quên rồi?”
“Anh còn nhớ lúc vừa kết nối anh đã hỏi tôi chuyện gì không?”
Rất nhiều khán giả có trí nhớ khá tốt trong phòng live bật cà khịa.
“Bệnh hữu, có phải anh quên rồi không?”
“Vừa rồi tự anh hỏi bác sĩ Từ rằng nhà bạn gái anh muốn con các anh theo họ cô ấy.”
“Anh nói người trong nhà anh không đồng ý đấy thôi...”
Lúc này, [Đào Đất Kiếm Ăn Tổ Truyền] mới sực nhớ lại. Khi nãy anh nghe Từ Huyền nói vậy còn tưởng bác sĩ Từ đang nói đùa...
Bây giờ xem ra...
Anh co quắp khóe miệng nhìn Từ Huyền: “Bác sĩ Từ, tức là hiện tại tôi chỉ có thể đến ở rể nhà bạn gái thôi ư?”
“Còn phải đổi họ trên thẻ căn cước của mình?”
Từ Huyền mỉm cười: “Không chỉ phải đổi họ.”
“Còn phải tổ chức nghi thức tế tổ, công khai tuyên bố xóa tên anh khỏi gia phả.”
“Chỉ cần anh tách ra khỏi gia tộc, tất nhiên sẽ không bị số mệnh gia tộc ảnh hưởng nữa.”
“Sau này, con anh cũng sẽ rất an toàn.”
[Đào Đất Kiếm Ăn Tổ Truyền] đầy bất đắc dĩ: “Bác sĩ Từ, chẳng lẽ không còn biện pháp nào khác ư?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận