Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 1089 - Đụng trúng người rồi, không cần quan tâm đến ông ta thật à?

"Tiếp tục bảo anh đưa phí thuốc men chữa bệnh."
Tống Sở Sở nghe ở bên cạnh thì không khỏi ngạc nhiên. Ông già này cũng là nhân tài đó!
Lớn tuổi như vậy, chân còn bị thương, vẫn kiên trì chạy ra ngoài ăn vạ. Đây là tinh thần gì vậy!
Tài xế taxi trung niên tức giận đến mức mặt đỏ rần.
Vì chuyện này, ông đã trằn trọc mấy ngày không ngủ. Không ngờ lại bị người ta ăn vạ!
Ông tức giận nói: "Tôi! Bây giờ tôi sẽ đi tìm ông ta!"
Từ Huyền lắc đầu: "Bây giờ anh tìm ông ta cũng vô dụng."
"Ông lão này chuẩn bị rất đầy đủ."
"Chỗ mà ông ta tìm không có camera."
"Mà lúc ấy anh cũng đã nhận toàn bộ trách nhiệm về mình."
"Hiện tại không thừa nhận cũng vô dụng thôi."
Tài xế taxi trung niên cắn răng nói: "Ông ta... ông ta đây là xảo trá vơ vét tài sản! Là phạm tội!"
"Lẽ nào thế giới này không có pháp luật à?"
"Đúng rồi, bác sĩ Từ, ngài có thể làm chứng giúp tôi!"
"Ngài đã nói tôi không đụng vào ông ta!"
Tài xế taxi trung niên giống như người tuyệt vọng chết chìm tìm thấy một cái phao cứu mạng, trơ mắt nhìn Từ Huyền.
Từ Huyền thản nhiên nói: "Đúng là ông ta phạm tội."
"Nhưng thật đáng tiếc, anh không có chứng cứ."
"Còn tôi ấy mà."
"Trên mặt lý luận, tôi cũng không phải là người chứng kiến."
"Lời của tôi cũng không thể xem là chứng cứ được."
Toàn thân của tài xế taxi trung niên lập tức run lên, cả người đều tê liệt ngã trên ghế sô pha.
Từ Huyền thản nhiên nói: "Nhưng anh cũng đừng đau buồn."
"Anh muốn giải quyết vấn đề vẫn là có cách."
Tài xế taxi trung niên lập tức có tinh thần: "Bác sĩ Từ, tôi nên làm gì đây?"
Từ Huyền nói: "Hôm nay bọn họ đòi tiền anh, anh hãy đồng ý."
"Nhưng hãy trì hoãn, không đưa là được."
Tài xế taxi trung niên không khỏi ngây ra, nghi ngờ nói: "Đơn giản như vậy à?"
"Vậy chẳng phải là chơi xấu ư?"
"Vậy ông ta… lẽ nào không khởi tố tôi?"
Từ Huyền mỉm cười gật đầu: "Anh cứ trở về đợi là được."
Tài xế taxi trung niên há to miệng, cuối cùng bất đắc dĩ gật đầu. Sau khi thưởng phí tư vấn cho Từ Huyền thì rời khỏi phòng tư vấn.
Tống Sở Sở vội vàng hỏi: "Ông chủ, ông già đó thật sự sẽ không tìm đến ông ấy à?"
"Điều này… sao đến bước cuối cùng, lại không cần tiền chứ?"
Từ Huyền đứng dậy, đi đến bên cạnh Tiểu Ngũ.
Vẽ mấy cái lên thân Tiểu Ngũ, mới chậm rãi mở miệng nói: "Không phải là không cần, mà là không cần được."
"Cả nhà đó khá tham lam."
"Sau khi thành công một lần, lại nhân lúc vết thương vẫn chưa khỏi, kiếm thêm mấy lần."
"Cho dù đều là giải quyết riêng, kiếm một người một ít, cộng lại cũng là một con số không nhỏ."
"Đợi đến ngày mai, lúc bọn họ lặp lại chiêu cũ."
"Sẽ đụng phải một người tàn nhẫn."
"Nhân lúc xung quanh không có camera quan sát thì trực tiếp giết chết ông già đó, xong hết mọi chuyện."
"Đến lúc đó người nhà báo cảnh sát, bị cảnh sát phát hiện bên trong lời kể có lỗ hổng."
"Chỉ có thể thành thật khai báo..."
Từ Huyền nói: "Đến lúc đó, người nhà của ông già đó cũng bởi vì xảo trá vơ vét tài sản mà bị đưa vào đó mấy năm."
Tống Sở Sở có chút hả hê: "Đáng đời!"
"Đây gọi là cầu nhân được nhân..."
"Theo như tôi nói, vận may của loại người này vẫn là quá tốt."
"Hống hách cả đời, đến già mới gặp phải báo ứng."
"Có lẽ nên sớm chết đi."
"Đúng rồi ông chủ, anh có hình của ông ta không."
"Nếu như ông ta bị tôi nhìn thấy ở phía dưới thì tôi sẽ thêm chút gia vị vào canh..."
Từ Huyền cười nhạt.
Ông già này gặp phải người tàn nhẫn, tất nhiên không đơn thuần là vận may. Mà là sau khi hắn truyền tin cho Thiên Đạo, giáng báo ứng xuống. Nói trắng ra là những thứ này đều là vật thí nghiệm của Từ Huyền. Dù sao Thiên Đạo cũng vô tình, hơn nữa tuyên cổ không thay đổi.
Có lúc quy tắc trừng phạt của Thiên Đạo, khó tránh khỏi có chút không tương xứng với hoàn cảnh xã hội hiện thực, trừng phạt quá nặng hoặc là quá nhẹ. Từ Huyền cũng muốn điều chỉnh thử mấy lần, mới có thể để Thiên Đạo tương xứng với tam quan của hắn.
Còn về đơn thuần là dùng sự yêu thích chán ghét của Từ Huyền đến quyết định Thiên Đạo trừng phạt, có phải là quá bá đạo… Hết cách.
Ai bảo thời buổi này ngoại trừ Từ Huyền ra, những người khác đều không có bản lĩnh này... Mấy ngày sau.
Lại đến thời gian livestream.
Trong phòng live Ma Âm của Từ Huyền lại tụ tập nghìn vạn khán giả xem live.
"Hàng chục tỷ phụ cấp hàng sộp pe, là anh em chém giúp tôi một đao! Chỉ thiếu anh thôi!"
"A đù! Lầu trên nghịch thiên ghê! [Cười khóc. JPG]."
“Tôi muốn xem khỉ, đã mấy ngày không nhìn thấy con khỉ của bác sĩ Từ rồi! Khó chịu…” Rất nhanh, Từ Huyền xuất hiện bên trong phòng live.
Từ Huyền mỉm cười nói: "Các bạn bệnh hữu, đã lâu không gặp."
Trên màn hình xuất hiện vô số màn đạn đáp lại.
Từ Huyền nói: "Không dài dòng nữa, trực tiếp rút thưởng đi."
"Quy tắc thế nào, các người cũng hiểu rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận