Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 271 - Lolicon* thực sự quá đáng sợ! * những người có niềm yêu thích mãnh liệt với loli

* những người có niềm yêu thích mãnh liệt với loli
“Tôi biết rồi, bác sĩ Từ.”
“Rất cảm ơn anh đã nói cho tôi biết tất cả những chuyện này!”
“Bây giờ tôi đã biết nên làm thế nào.”
Nói rồi, anh ta thưởng một tên lửa siêu cấp. Sau đó chủ động ngắt kết nối offline.
Nhóm khán giả xem live đều câm nín.
“Sao chuồn đi mất rồi? Anh còn chưa nói anh chọn đường nào mà?”
“Ầy! Lòng tôi cứ như mèo cào á, không biết cái kết đúng là khó chịu quá đi!”
“Bác sĩ Từ, anh mau nói cho chúng tôi biết cuối cùng anh ta sẽ làm thế nào đi mà?”
Trên mặt Từ Huyền lộ ra nụ cười rất vi diệu.
“Ồ, xin lỗi.”
“Đây là việc riêng tư của bệnh nhân, tôi không thể nói cho mọi người biết được.”
Vô số khán giả xem live lập tức đồng lòng kêu rên.
Xem miết một hồi, đợi tới thời điểm mấu chốt nhất lại không biết kết quả, gấp chết bọn họ rồi!
“Mọi người đừng hỏi nữa! Nhìn vẻ mặt của bác sĩ Từ mà còn chưa hiểu đây là có ý gì nữa hả?”
“Ái chà chà, thông suốt rồi, không lẽ [Loli Tuyệt Vời Nhất] sẽ thật sự hóa thân thành thảo hoàng cuồng ma đó chớ!”
“Chắc nịch luôn! Nếu không sao anh ta lại không dám nói gì hết mà đã đánh bài chuồn rồi? Cậu nói xem anh ta chọn thế nào?”
......
“Vãi chưởng! Có đạo lý nha!”
“Chấp niệm của lolicon với loli chỉ có pháp luật mới có thể cản trở. Bây giờ người ta vất vả lắm mới có được một loli hợp pháp. Còn không vội vội vàng vàng túm chặt à? Hoàng tiên biến thành loli thì cũng là loli còn gì!”
“Xưa có anh hùng thảo mãng xà Hứa Tiên! Nay có bệnh hữu [Loli Tuyệt Vời Nhất], hai vị già dê cách nhau ngàn năm, giúp đỡ nhau cùng nỗ lực và bổ trợ cho nhau, đây cũng xem như một đoạn giai thoại lưu danh thiên cổ!”
Trong lòng rất nhiều khán giả xem live phảng phất như có một vạn con thảo nê mã đang gào thét chạy qua. Biết rõ là hoàng tiên, lại còn là con đực.
Mà vẫn có thể xuống tay!
Lolicon quả thực khiến cho người ta bội phục!
Từ Huyền cũng bất đắc dĩ cười cười.
“Được rồi, mọi người đừng trêu chọc người ta nữa.”
“Ít nhất người ta cũng thu hoạch được tình yêu ngọt ngào, còn mọi người thì sao?”
Hắn vừa nói xong câu này, rất nhiều khán giả xem live trở nên tự kỷ ngay tức khắc...
“Hay quá nhỉ, lớp phòng ngự của tôi đã bị một câu này của bác sĩ Từ phá vỡ!”
“Vốn tưởng rằng chỉ cần không rút thưởng trên livestream của bác sĩ Từ thì tôi sẽ không bị tổn thương. Giờ đây mới biết mình sai rồi.....”
Đúng lúc này, có khán giả xem live phát màn đạn.
“Bác sĩ Từ, bên phía [Rửa Tay Chậu Vàng] thế nào rồi?”
“Tôi vẫn rất tò mò sao ông kiếm được tiền á?”
Từ Huyền mỉm cười: “Không vội, còn vài phút nữa.”
“Đợi tới lúc đó, ông ấy sẽ nói.”
Đông đảo khán giả xem live nghe Từ Huyền nói vậy cũng không nóng nảy nữa.
Mấy phút sau.
Quả nhiên [Rửa Tay Chậu Vàng] xuất hiện trở lại.
“Bên này tôi đã làm xong, cậu kết nối lại với tôi đi.”
Nhóm khán giả xem live đều ngơ ngác.
Tốc độ kiếm tiền này nhanh dữ vậy? Giờ mới qua bao lâu đâu, một giờ hay sao?
Từ Huyền cũng lần nữa kết nối với [Rửa Tay Chậu Vàng].
Lúc này, background của [Rửa Tay Chậu Vàng] đã hoàn toàn thay đổi.
Mới nãy vẫn còn là căn phòng nhỏ mà tới cả Lưu Vũ Tích* trông thấy cũng lắc đầu. Thế mà bây giờ, cảnh tượng trong camera đã biến thành một biệt thự sang trọng!
* là viên quan và là nhà thơ Trung Quốc thời Trung Đường
Một mình [Rửa Tay Chậu Vàng] phóng khoáng ngồi trên ghế salon xa hoa bằng da thật.
Nếu như không phải trên người ông vẫn là chiếc áo khoác quân đội cũ nát kia, có lẽ bọn họ đều thật sự nghĩ rằng ông đã biến thành người khác.
Đông đảo khán giả xem live đều kinh ngạc.
Tình huống gì đây?
Là giả hả? Lúc này mới qua bao lâu mà ông đã chuyển đến biệt thự luôn rồi?
Khán giả xem live trong phòng live toát ra dấu chấm hỏi đầy đầu.
“Ai có thể nói cho tôi biết có chuyện gì xảy ra không dị?”
“Hoàn cảnh của background này hơi không hợp với Kim Bồn huynh lắm”
“Lẽ nào biện pháp bác sĩ Từ nói cho Rửa Tay huynh là bảo ông chạy vào nhà người ta cướp bóc?”
“Chạy vào nhà cướp bóc? Trí tưởng tượng siêu phàm quá rồi đó!”
Chả trách bọn họ hoang mang. Cảnh tượng này cũng quá mức đột biến rồi.
Mới nãy vẫn là người khốn khổ ở đáy xã hội, trong túi chỉ có 200 tệ. Bây giờ chỉ mới qua một thoáng mà đã chuyển vào biệt thự.
Từ lúc đó tới giờ cùng lắm cũng chỉ một tiếng thôi mà?
Nói trắng ra, nếu nơi này là một nhà hàng tư nhân được trang trí như biệt thự. Với túi tiền trong tay [Rửa Tay Chậu Vàng] hiện nay, e rằng ngay cả phí định suất (tính trên đầu người) cũng không trả nổi. Càng có khả năng là người ta nhìn thấy dáng vẻ này của ông thì vốn không cho vào...
Nhưng bọn họ nhìn động tác tự nhiên hệt như nơi này là nhà mình của [Rửa Tay Chậu Vàng].
Bạn cần đăng nhập để bình luận