Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 617 - Dù sao cũng không phải lần đầu bác sĩ Từ làm và bán hàng giả. (2)

Trên cơ bản đều không có thời gian của riêng mình.
Trước đây, họ chỉ nghe mang máng về danh tiếng của Từ Huyền. Hình như hắn là người nổi tiếng trên mạng, có rất đông fans. Nhưng họ hoàn toàn không biết cụ thể hắn lợi hại đến mức nào.
Sau lần trước, bọn họ đã trở lại tìm hiểu cặn kẽ về Từ Huyền.
Chung quy, chắc chắn phải điều tra rõ lai lịch của ông lớn bên A trong loại hạng mục lớn này. Không ngờ họ càng tìm hiểu kỹ thì càng trừng to mắt.
Tiền Huy cười ha hả đẩy một xấp văn kiện qua.
“Bác sĩ Từ, đây là đề xuất báo giá hạng mục của họ.”
“Ngài xem một chút đi.”
Từ Huyền mỉm cười, lắc đầu nói: “Không cần xem đâu.”
Hắn chỉ thẳng vào hai người trong số đó: “Người của hai công ty này có thể ra ngoài rồi.”
“Những người khác ở lại, đợi lát nữa chúng ta sẽ ký kết.”
Người đại diện của hai công ty bị Từ Huyền chỉ ra đều trợn tròn mắt.
Người đại diện của hai công ty này lập tức kêu la.
Đối diện nguy cơ bị đá ra khỏi chuyện hợp tác, dù Từ Huyền có là ông lớn bên A, họ cũng muốn tranh luận dựa trên lý lẽ.
“Anh Từ, anh còn chưa xem đề xuất hạng mục mà đã đuổi thẳng cổ chúng tôi ra ngoài rồi, vậy không khỏi hơi bất công đấy?”
“Đúng thế, xin ngài cho chúng tôi một cơ hội công bằng chính đáng! Ngài có thể yên tâm tuyệt đối về thực lực của công ty chúng tôi!”
Các công ty lớn khác đều ở bên cạnh xem kịch hay.
Lúc này, bọn họ không bỏ đá xuống giếng đã tốt lắm rồi, đương nhiên không có chuyện nói giúp hai người họ. Dù sao, bớt được hai người cạnh tranh, số lượng họ ăn được sẽ càng nhiều hơn.
Từ Huyền cười nhạt: “Tôi không nói đề xuất hạng mục không tốt.”
Hai người đại diện đều ngạc nhiên.
Nếu đã không phải nguyên nhân này, vậy tại sao vô duyên vô cớ loại bỏ họ chứ?
Ngay sau đó, họ nghe Từ Huyền thản nhiên nói: “Công ty của hai người, một thì có tỷ lệ nợ quá cao.”
“Hơn nữa, năm nay sẽ xảy ra sai lầm khi đầu tư, dẫn đến công ty phá sản, không chống đỡ nổi đến khi hoàn thành công trình.”
“Một bên khác, sau khi tổng giám đốc của anh tiếp nhận hạng mục, dự định giao cho em vợ của anh ta làm giám đốc điều hành cấp cao phụ trách.”
“Người nọ có tính cách gì, hẳn là anh hiểu rõ trong lòng nhỉ?”
Đại diện của hai công ty đều thay đổi sắc mặt!
Sau khi tìm hiểu những việc Từ Huyền đã trải qua và đưa ra phán đoán về vị này, đương nhiên không ai dám khinh thường hắn. Huống chi, theo những gì họ biết thì Từ Huyền nói hoàn toàn chính xác!
Hai đại diện này còn định nói gì đó nhưng Tiền Huy đã vội bảo người đưa họ ra ngoài.
Không lâu sau, buổi ký kết hợp đồng bắt đầu.
Lúc này, hai bên sẽ đàm phán những điều khoản cụ thể. Từ Huyền không có bất kỳ yêu cầu gì trên các phương diện khác.
Riêng thời gian của hạng mục thì hắn cực kỳ khắt khe. Đại diện của các công ty đều thấy hơi khó xử.
Nếu làm theo yêu cầu của Từ Huyền, chỉ e sẽ phải tăng thêm không ít chi phí. Hơn nữa, xác suất cao là không thể hoàn thành đúng hạn.
Tuy nhiên, sau khi họ tính toán lại chi phí và lợi ích một lát rồi cũng đồng ý. Dù sao, phí bồi thường vi phạm thỏa thuận trên hợp đồng cũng không cao lắm.
Nếu thật sự bàn giao quá thời gian một tí cũng không tạo thành ảnh hưởng gì lớn.
Người của các công ty này còn trao đổi ánh mắt với nhau. Sau đó, mọi người ngầm hiểu nhau, cười ăn ý.
Xem ra, tuy vị bác sĩ Từ này cũng lợi hại đấy.
Nhưng không thật sự biết hết tất cả như trên mạng thường nói.
Ít nhất, có vẻ hắn không hiểu biết nhiều về phương diện tính toán dự án công trình.
Chẳng mấy chốc đã hoàn tất ký kết hợp đồng!
Chỉ cần Từ Huyền thanh toán tiền đúng thời gian đã định thì có thể nhanh chóng bắt đầu thi công giai đoạn đầu của công trình.
Đông đảo đại diện từ các công ty vây quanh vị thần tài Từ Huyền này.
Một người phụ trách đầu hơi hói cười ha hả nói: “Bác sĩ Từ, ông chủ chúng tôi bảo tôi hỏi cậu một chút xem có thể mua ít rượu giả chỗ cậu không?”
“Hoặc cậu có thể dùng khoản này bù cho tiền công trình, một chai bù được 10 vạn!”
Ông ta vừa dứt lời, một người khác lập tức khịt mũi coi thường: “Công ty chúng tôi, một chai rượu giả có thể bù được 100 vạn!”
Người của những công ty khác cũng kích động.
Đáng tiếc, Từ Huyền mỉm cười lắc đầu: “Tôi không thiếu tiền, không cần gán nợ.”
Nhóm người của mấy công ty đều lộ vẻ thất vọng.
Lúc này, bọn họ lại nghe Từ Huyền nói: “Nhưng...”
“Nếu các vị đang ngồi đây có thể hoàn thành sớm mà vẫn đảm bảo được chất lượng hạng mục.”
“Cứ sớm hơn 3 ngày thì tôi có thể bán một chai với giá gốc cho mọi người, coi như tiền thưởng.”
Sau khi Từ Huyền nói xong, cả nhóm đại diện công ty đều trợn tròn mắt.
Hay lắm!
Hèn gì phần trách nhiệm phải chịu nếu làm trái điều khoản trên hợp đồng lúc nãy không cao lắm. Hóa ra là chờ sẵn bọn họ ở chỗ này…
Bạn cần đăng nhập để bình luận