Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 250 - Nhà anh xây trên Quỷ Môn Quan… (1)

“Mấy thứ cổ xưa kia tới tìm tôi làm gì?”
“Tôi đâu có chọc tới chúng bao giờ...”
Từ Huyền ý vị thâm trường nói: “Anh không chọc tới người ta, nhưng ai bảo anh là chủ nhân căn nhà đó làm gì?”
Đầu óc Tiền Huy chợt lóe linh quang: “Bác sĩ Từ, ý của cậu là... căn nhà tổ này của tôi có chỗ nào đó đặc biệt?”
Từ Huyền gật đầu: “Mảnh đất nơi dựng nhà tổ của anh đã từng là Quỷ Môn Quan vào vô số năm trước.”
Nghe được từ Quỷ Môn Quan này, hai người yêu thích huyền học nghiệp dư đều không khỏi hít một hơi khí lạnh. Hai người bọn họ đã từng nghe qua từ ngữ này.
Quỷ Môn Quan là thứ gì?
Nghe đồn là lối vào giữa hai giới âm dương! !!
Nghe nói sau khi người chết sẽ biến thành âm hồn đều phải thông qua Quỷ Môn Quan mới có thể đi vào âm phủ. Vừa nghĩ đã biết nơi này sẽ “náo nhiệt” tới cỡ nào.
Tiền Huy tê dại cả người.
Ngàn vạn lần không ngờ tới, nhà tổ của ông vậy mà lại xây trên vị trí thế này...
Từ Huyền nói một cách ung dung: “Tuy chỗ Quỷ Môn Quan này đã sớm hoang phế.”
“Nhưng thỉnh thoảng vẫn sẽ có vài kẻ thần trí mơ hồ chạy đến vì bị hoàn cảnh nơi đây thu hút.”
“Sau khi lướt tới rồi lại không tìm thấy lối vào.”
“Thế là chỉ có thể đi tìm chủ nhân là anh.”
Nét mặt Tiền Huy triệt để sững sờ, không biết nên nói gì.
Khó trách ông tìm nhiều đại sư tới vậy, nhưng vẫn không người nào có thể giải quyết vấn đề đụng phải quỷ này của ông. Ai có thể nghĩ đến chuyện này được chứ?
Bất chợt, trong đầu Tiền Huy nghĩ đến một vấn đề, sau đó ông nhíu mày.
“Chờ một chút, bác sĩ Từ, chuyện này không đúng lắm!”
“Khi tôi còn nhỏ vẫn luôn ở đó cùng cha mẹ tôi rất bình thường mà.”
“Cũng không có nghe nói cha tôi gặp phải vấn đề này lần nào?”
Từ Huyền nhàn nhạt gật đầu: “Đúng, cha anh không có việc gì.”
“Kể cả ông nội và ông cố anh đều không sao hết.”
“Vấn đề này chỉ xuất hiện từ đời của anh về sau.”
Tiền Huy nghe xong thì vẻ mặt ngơ ngác: “Tại sao lại như vậy?”
Trên mặt Từ Huyền lộ ra nụ cười thần bí: “Ông chủ Tiền, anh có nghĩ tới vấn đề này không?”
“Ông cố của anh xuất thân từ một cậu bé chăn trâu, cũng không có bất kỳ bối cảnh gì.”
“Hơn nữa còn sống trong thời đại loạn thế xem mạng người như cỏ rác thế kia, làm thế nào ông ấy có thể gây dựng gia sản cực kỳ giàu có như vậy.”
Tiền Huy mờ mịt nói: “Sao tôi biết được, chắc không đến mức cung phụng Quỷ Tiên đâu?”
Sau khi ông nói ra câu ấy thì lập tức ngây ngẩn cả người.
Ông chậm rãi há miệng, hai mắt trợn trừng tròn vo: “Đợi đã, sẽ không phải là…”
Từ Huyền mỉm cười gật đầu: “Không sai, chính là giống như anh nghĩ.”
“Lúc ông cố anh còn trẻ đã bất ngờ nhận được truyền thừa, cung phụng một vị Quỷ Tiên.”
“Vừa khéo bản thân ông ấy cũng là người có tư chất kiêu hùng.”
“Cho nên mới có thể dựng nghiệp từ hai bàn tay trắng ở thời đại đó, trở nên giàu có tột độ.”
“Sau đó thì đột nhiên tuổi thọ cùng tận, qua đời trước lúc tuổi già.”
“Cả ông nội và cha anh cũng vậy.”
“Mà tới thế hệ này của anh, cha anh không cho anh tiếp nối con đường cũ của họ.”
“Thế nên chưa từng nói tới chuyện tiếp tục truyền thừa cung phụng Quỷ Tiên cho anh biết.”
“Đồng thời, trước lúc lâm chung, ông ấy còn dặn dò anh không cần phải ở lại nhà cũ nữa.”
“Chỉ là bọn họ không ngờ tới, trời xui đất khiến thế nào mà anh lại đi lên đường cũ của bọn họ...”
“Nếu tôi đoán không nhầm, hẳn là cha anh từng nói với anh trước lúc lâm chung.”
“Bên trong từ đường nhà tổ của anh có một cái rương.”
“Đồng thời, ông ấy còn nói cho anh biết một khi chưa đến bước cùng đường bí lối thì không được phép mở ra.”
Tiền Huy im lặng gật nhẹ đầu, thừa nhận đúng là có chuyện như thế. Anh nghe Từ Huyền nói lời này thì tâm trạng thoáng phức tạp.
Không thể nói rõ là cảm giác gì.
Lúc này, Hoàng Hâm bên cạnh nghi ngờ nói: “Không đúng, bác sĩ Từ.”
“Tiền của trong nhà lão Tiền còn chưa đạt tới trình độ của bậc cha chú mà đã sắp bị ép khô rồi.”
“Thế những tổ tông trong nhà anh ấy duy trì gia nghiệp kiểu gì?”
Từ Huyền chỉ cười không nói.
Tiền Huy nghe vậy, trên mặt cũng chợt nở nụ cười xấu hổ. Hoàng Hâm xoay chuyển đầu óc cũng hiểu được.
Ông ấy lập tức xấu hổ ngậm miệng: “Ầy, coi như tôi chưa hỏi đi.”
Chuyện này chỉ cần tưởng tượng một chút là biết được ngay.
Rõ ràng là tổ tông ba đời nhà họ Tiền đều có thể lực không tầm thường.
Không cần Quỷ Tiên ra sức nhiều vẫn có thể duy trì gia nghiệp bền vững. Dù có thêm Quỷ Tiên cũng chỉ là thêu hoa trên gấm.
“Đoán chừng cha của Tiền Huy cũng suy xét đến chuyện này nên mới tương đối tự tin.”
Do đó cũng không giao chuyện truyền thừa lại cho con trai.
Nào ngờ thực lực kinh doanh của ông bạn già này của mình quá cùi bắp. Chẳng mấy chốc đã hao tài tốn của, suýt nữa còn làm gián đoạn gia nghiệp…
Bạn cần đăng nhập để bình luận