Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 773 - Cuộc đời của một con nghiện cá cược (1)

Các khán giả xem live trong phòng đều có chút căm phẫn. Khó trách người con trai mất tích nhiều năm, đến cả cha mẹ cũng không gặp mặt. Khó trách không dám công khai vị trí.
Kết quả hóa ra lại là một con nghiện cờ bạc à.
“Ha hả, chỉ cần là cá cược và mai thúy, dính vào một trong hai thôi cũng đã không còn là người nữa.”
“Đây là tên súc sinh gì thế! Mình đi gây họa, lại làm cho cha mẹ già ruột thịt của mình bị bọn cho vay nặng lãi đe dọa nhiều lần, con mẹ nó tao muốn đánh người luôn rồi nè!”
“Cha tôi là một con nghiện cờ bạc, ban đầu ở mười năm trước, trong nhà đã mua được căn nhà mấy trăm mét vuông. Mấy chục triệu gia sản, tất cả đều bị ông ta cá cược mất trắng. Bây giờ nhà của chúng tôi thu nhập mỗi tháng không đến 5000, vẫn còn nợ bên ngoài mấy triệu nữa, không biết phải năm nào tháng nào mới có thể trả hết nợ...”
“Ông cụ à, nghe cháu, vẫn là đừng tìm đứa con đó cho rồi. Tìm được rồi trái lại còn mang đến phiền toái cho mình đấy!”
“Còn tìm nó làm gì nữa, hoàn toàn là một tên cặn bã mà!”
[Thương Thay Người Tóc Bạc] thở dài: “Cũng không thể nói như vậy được.”
“Dù nó thế nào thì cũng là con trai ruột của chúng tôi.”
“Chúng tôi không thể mặc kệ nó được.”
“Chỉ cần nó sống tốt, là hai ông bà già chúng tôi yên tâm rồi...”
Lời của [Thương Thay Người Tóc Bạc] khiến đông đảo khán giả xem live trong phòng đều có chút lặng im. Rất nhiều người không khỏi nghĩ tới cha mẹ của mình, trong lòng cũng hơi chua xót...
Lúc này Từ Huyền lại thản nhiên nói: “Thật ra thì, nguyên nhân chủ yếu khiến con của hai người biến thành như bây giờ, chủ yếu vẫn là bởi vì hai người cả.”
Rất nhiều khán giả xem live đều cau mày.
Cảm thấy bác sĩ Từ nói không đúng lắm.
Đúng là trong hiện thực có rất nhiều trẻ con được cha mẹ cưng chiều quá trớn nên mới dần dần đi lên con đường tà đạo. Có điều đổ hết toàn bộ trách nhiệm lên người cha mẹ thì cũng có chút không công bằng đi?
Tuy bọn họ cảm thấy Từ Huyền nói không đúng, nhưng mà không có ai lên tiếng phản bác.
Dù sao, tính cách của một người vốn chịu ảnh hưởng từ rất nhiều yếu tố, khó mà nói được gì.
[Thương Thay Người Tóc Bạc] cũng cau mày, giống như có chút khó chịu vì lời nói của Từ Huyền.
Từ Huyền tiếp tục nói: “Thuận tiện nói một câu, con trai hai người vừa lúc đang xem trực tiếp.”
“Vừa lúc tôi có thể nói địa chỉ của hai người cho anh ta biết.”
“Cho anh ta cơ hội đi tìm hai người.”
“Có cần không?”
Vô số khán giả xem live trong phòng đều sửng sốt. Trong đầu đều nảy ra một suy nghĩ.
Ngày hôm nay hình như bác sĩ Từ không được thích hợp cho lắm...
Đang yên đang lành, tại sao lại giúp một con nghiện cá cược ăn bám đến hút máu cha mẹ mình chứ. Chỉ cần là người có tam quan bình thường thì đều không làm ra chuyện như vậy được...
Sắc mặt của cặp vợ chồng già kia cũng cứng đờ, luôn miệng nói: “Không cần đâu.”
“Bác sĩ Từ, cứ như vậy đi.”
“Chúng tôi ngắt kết nối trước đây.”
Phản ứng này khiến rất nhiều khán giả xem live cảm thấy có chút là lạ...
Từ Huyền cũng cười nhạt: “Hai người đừng vội vã thế.”
“Tôi đã nói xong đâu chứ.”
“Tôi còn chưa nói, nguyên nhân khiến con trai hai người đi lên con đường này mà...”
Từ Huyền lạnh lùng cười: “Nếu hai ông bà già đây biết được tôi từ chỗ người khác.”
“Vậy hai người sẽ không cho rằng tôi không nhìn ra hai người đã làm gì đấy chứ?”
Hắn vừa nói như thế, đôi mắt của vô số khán giả xem live trong phòng đều sáng lên. Nghe ý tứ này là có dưa rồi!
Đông đảo khán giả xem live đều phát bình luận hỏi.
“Bác sĩ Từ, rốt cuộc là tình huống như thế nào?”
“Gấp chết tôi rồi!”
Sắc mặt của hai ông bà già kia trở nên có chút không đúng. Vẻ mặt trông có vẻ hết sức cứng ngắc.
Lúc này họ nghe thấy Từ Huyền mở miệng nói: “Lúc còn trẻ hai vị này thay thế vị trí công tác của cha mẹ, đi làm ở trong xưởng.”
“Hai người bọn họ ỷ vào doanh nghiệp quốc gia ở thời đại đó rất ít khi sa thải công nhân, trên cơ bản là chẳng đi làm đàng hoàng được mấy ngày, có thể lười biếng thì lười biếng.”
“Bình thường ngoại trừ chơi mạt chược ra thì là đánh bài.”
“Nói trắng ra, chính là hết ăn lại nằm.”
“Sau khi con của bọn họ sinh ra thì cũng chẳng nuôi nấng là bao, trực tiếp ném cho cha mẹ.”
“May mà con của bọn họ tương đối tự giác, không dựa vào cha mẹ của mình, thành tích học tập cũng coi như không tệ.”
“Chờ con của bọn họ đến mười mấy tuổi tốt nghiệp cấp hai, bởi vì không muốn giao học phí cấp ba, còn muốn để cho con trai kiếm tiền hiếu kính bọn họ.”
“Thế mà bọn họ lại chạy đến trường học, ép con trai đi ra ngoài làm công kiếm tiền.”
“Cũng may mà hiệu trưởng trường học thấy thành tích học tập của con trai bọn họ không tệ, bỏ học thì khá là đáng tiếc, nói là nguyện ý tự bỏ tiền ra để trả học phí giùm, nhưng hai người này vẫn không muốn.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận