Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 851 - Cẩn thận khi gia nhập [Nhóm này có hại cho sức khỏe thể xác và tinh thần]! (1)

“Chỉ cần anh làm quản lý thì sẽ sản sinh ra tác dụng phụ mãnh liệt đối với số mệnh của anh và người xung quanh.”
“Thật ra thì... tuy người có loại mệnh cách ấy rất ít ỏi.”
“Thế nhưng cũng không chỉ có mỗi mình anh.”
“Chỉ là rất nhiều người có mệnh cách đó cả đời đều bình bình đạm đạm, cho tới bây giờ không để ý đến bất luận kẻ nào.”
“Vì vậy mệnh cách này đối với bọn họ cũng tương đương với không có bất kỳ ảnh hưởng nào...”
“Thế nhưng anh thì lại khác.”
“Trùng hợp là, vừa lúc anh lại trời sinh tương đối xã trâu, tính tình hướng ngoại, phương diện giao du quan hệ rất không tệ.”
“Thường thường chỉ cần hơi quen thuộc với một chỗ, một cách tự nhiên anh sẽ bị lãnh đạo cấp trên phát hiện tài năng của anh, chọn làm người quản lý.”
“Từ nhỏ đến lớn anh đều như thế.”
“Lúc anh đi học, sau khi chuyển trường không lâu giáo viên đã cho anh làm cán bộ lớp.”
“Vài lần đều là như thế này, sau đó mới bắt đầu không may...”
“Sau khi đi làm cũng dễ được lãnh đạo thưởng thức, cho quản lý team.”
“Lúc này, anh cũng cảm nhận được số mệnh chịu ảnh hưởng, bất đắc dĩ từ chức...”
[Xúi Quẩy Không Thể Đổ Lỗi Cho Xã Hội] trừng to mắt, xịt keo đứng hình cứng ngắc.
Cho dù như thế nào anh cũng chẳng hề nghĩ tới, nguyên nhân khiến anh từ nhỏ đến lớn vẫn luôn trằn trọc các nơi thế mà lại là như vậy! Cẩn thận ngẫm lại thì đúng là thế thật!
Ngay cả lúc học mẫu giáo, cũng là ở năm thứ hai vừa được giáo viên chọn làm tiểu tổ trưởng không lâu thì bắt đầu xui xẻo...
Trong lòng anh vừa hưng phấn lại hối hận.
Nếu như sớm biết được điều này thì anh không cần phải sống cuộc sống lang bạc kỳ hồ suốt chục năm qua...
“Ấy, chờ một chút, bác sĩ Từ.”
[Xúi Quẩy Không Thể Đổ Lỗi Cho Xã Hội] đột nhiên nhíu mày: “Tôi vẫn không hiểu, chuyện đó thì có liên quan gì đến nhóm QQ kia chứ...”
Vẻ mặt Từ Huyền có chút vi diệu: “Có phải anh đã quên.”
“Tuy ngay từ đầu anh là thành viên nhóm bình thường.”
“Nhưng bởi vì anh gửi ảnh tương đối nhiều, hơn nữa còn được mọi người hoan nghênh.”
“Sau đó trưởng nhóm tạo nên nhóm kia đang coi tin nhắn của nhóm thì bị bà xã phát hiện, ép anh ta phải rời khỏi nhóm.”
“Vì vậy trước khi rời đi, anh ta chuyển sang cho anh quản lý...”
“Có phải anh đã quên thân phận trưởng nhóm đó rồi không?”
Vô số khán giả xem live trong phòng đều cười sặc sụa.
“Hay lắm! Có lý có chứng cứ, khiến người tin phục!”
“Giảng đạo lý, trưởng nhóm của một nhóm lớn tận mấy trăm người, chức này đã không nhỏ đâu.”
“Đừng làm trưởng nhóm không lo ngàn bộ [đầu chó.jpg]”
Tâm trạng của [Xúi Quẩy Không Thể Đổ Lỗi Cho Xã Hội] giờ khắc này cũng có chút phức tạp. Vừa hưng phấn may mắn, lại hết sức hối hận.
Anh thở ra một hơi, thở dài nói: “Sớm biết việc gia nhập nhóm đó khiến tôi ra nông nỗi như này thì lúc đầu có đánh chết tôi cũng sẽ không vào...”
Từ Huyền lắc đầu: “Anh bị vậy còn chưa tính.”
“Mấy thành viên trong nhóm của anh kia kìa, đó mới kêu là vô tội.”
“Anh không biết hơn một năm nay họ đã trải qua chuyện gì đâu.”
“Không ít người cũng bởi vì muốn xem mấy tấm ảnh khiêu gợi trong nhóm.”
“Kết quả bị anh ảnh hưởng, cũng là lao mệnh thương tài, thậm chí còn có người vợ con tử tán...”
“Đây mới gọi là thật sự xui xẻo...”
Vô số khán giả xem live đều vui vẻ.
“Xong rồi, công đức xuống âm rồi, rõ ràng là chuyện bi kịch như thế mà tôi vẫn cười không dừng được [che mặt.jpg].”
“Khụ khụ, tôi đột nhiên phát hiện một việc -- cái tên [Nhóm này có hại cho sức khỏe thể xác và tinh thần] đúng là dán sát tình hình thật [tức cười.jpg]”
“Ha ha, nói như vậy, thật ra thì cũng không thể tính là các thành viên nhóm ấy vô tội, dù sao tên nhóm đã nói rõ rồi mà vẫn còn ở trong đó, vậy có thể trách ai đây... [đầu chó.jpg]”
“Nói rất hay rất có đạo lý, tôi thế mà không phản bác được... [che mặt.jpg]”
[Xúi Quẩy Không Thể Đổ Lỗi Cho Xã Hội] cũng có chút xấu hổ: “Vậy đúng là tôi có lỗi với họ...”
“Tôi sẽ rời khỏi nhóm ngay và luôn đây.”
Nói xong, anh bấm bấm ấn ấn trên điện thoại một hồi.
Sau đó anh thở dài nhẹ nhõm, trên mặt lộ ra vẻ nhẹ nhàng từ tận đáy lòng.
“Bác sĩ Từ, cám ơn anh.”
“Anh chính là ân nhân cứu mạng của tôi!”
Anh nói xong thì đặt di động xuống đất, đang chuẩn bị cúi người cảm ơn Từ Huyền.
Từ Huyền vội vã nhắc nhở: “Cẩn thận!”
Lúc này [Xúi Quẩy Không Thể Đổ Lỗi Cho Xã Hội] mới phát hiện, mình còn đang đứng cạnh sát biên giới sân thượng.
Biên độ của động tác vừa rồi quá lớn, suýt nữa thì khiến anh bước hụt ngã xuống dưới!
Anh không khỏi đổ mồ hôi lạnh.
Cuống quít lùi về phía sau vài bước cách xa lan can ra.
Hiện tại trong lòng [Xúi Quẩy Không Thể Đổ Lỗi Cho Xã Hội] đã hoàn toàn không còn có suy nghĩ phí hoài bản thân mình nữa.
Nếu như lúc nãy anh không cẩn thận trượt chân ngã xuống từ trên lầu mà chết thì thật là xấu hổ quá đi mất…
Bạn cần đăng nhập để bình luận