Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 683 - Suy đoán của dân mạng nước ngoài (1)

“Nếu chị tìm đến tận cửa, không chừng vừa tùy tiện nói mấy câu thì đã khiến ông ấy tức ói máu...”
“Vậy thì dù ban đầu không có việc gì, phỏng chừng lúc đó cũng kích phát thù hận đấy!”
Cả đám khán giả xem live đều cười phá lên.
[Quý Bà Rodolan] lập tức câm nín.
Chị ta cũng bó tay đành chịu: “Được rồi, vậy tôi không đi thì tốt hơn.”
“Phải rồi, bác sĩ Từ, tôi có thể thỉnh giáo một câu không?”
[Quý Bà Rodolan] bất đắc dĩ nói: “Bác sĩ Từ, hiện tại tôi hơi thiếu cảm giác an toàn.”
“Chỗ cậu có thuốc gì có thể phòng ngừa loại chuyện này phát sinh không?”
Tuy bị nguyền rủa một phen, chị ta cũng không có tổn thất gì lớn.
Ngược lại còn trở thành hot vlogger không lớn không nhỏ.
Nhưng hiện giờ [Quý Bà Rodolan] thật sự hơi sợ hãi.
Từ Huyền mỉm cười: “Thật ra, chị không cần phải lo lắng đến vậy.”
“Loại chuyện áp đảo này cũng tự có chỗ tổn hại.”
“Nguyền rủa càng nặng, phản phệ đối với bản thân càng mạnh.”
“Nếu không phải thật sự là thù lớn một sống hai chết, người bình thường sẽ không ai làm chuyện vừa tốn công lại không có kết quả này.”
“Đương nhiên, nếu như chị kiên quyết muốn mua thì tôi cũng có thuốc chuyên trị. Lát nữa, sau khi ngắt kết nối, chị kết bạn WeChat với tôi đi.”
[Quý Bà Rodolan] gật đầu lia lịa: “Tốt quá bác sĩ Từ, quyết định vậy đi.”
“Tôi muốn mua chai rượu giả nữa được không?”
Người càng có tiền lại càng quý mạng.
Cảm giác mạng nhỏ của mình bị người khác ảnh hưởng thật sự không dễ chịu chút nào. Dù Từ Huyền có nói không cần thiết, chị ta vẫn muốn mua một món để mình được yên tâm.
Sau khi [Quý Bà Rodolan] thưởng cho Từ Huyền một tên lửa siêu cấp rồi nhanh chóng offline.
Từ Huyền gõ bàn, mỉm cười nói: “Được rồi, không cần tôi nói, hẳn mọi người cũng biết tôi muốn nói gì nhỉ!”
“Các vị bệnh hữu, hẹn gặp lại vào lần livestream tiếp theo.”
Vô số màn đạn giăng đầy màn hình phòng live.
“Một ngày tôi không được nhìn thấy bác sĩ Từ như thể một năm. Anh ở lại một lát đi mà, lần sau gặp lại đã là mấy năm sau rồi.”
“[Tủi thân muốn chết luôn.jpg]”
“Thất vọng quá, tôi còn tưởng rằng xem hết livestream sẽ biết được chuyện về núi Thái Sơn, nào ngờ bác sĩ Từ không chịu nói...”
“Tạm biệt bác sĩ Từ ~”
“Tạm biệt Sở Sở, tạm biệt đồ đệ loli~”
...
Trong phòng tư vấn Thiên Cơ.
Sau khi Từ Huyền đóng livestream, Tử Nam đã pha xong trà thần tiên cho hắn. Hắn nhấp một ngụm trà, nhìn thoáng qua điện thoại.
Bắt đầu liên hệ với các khán giả xem live vừa kết nối.
Lúc này, Tống Sở Sở cũng đang ở một bên lướt điện thoại, thỉnh thoảng lại lộ ra nụ cười kỳ quái.
Trên internet vẫn đang lan truyền tin tức núi Thái Sơn biến mất đến che trời rợp đất.
Đủ loại suy đoán vô lý, hơn nữa còn càng ngày càng ảo ma Canada...
Không chỉ trong nước, sự việc này còn tạo nên làn sóng dư luận ở rất nhiều nước khác. Dù sao, loại chuyện này quả thật quá mức ly kỳ.
Điều kỳ quái nhất là.
Thậm chí có một số quốc gia còn đang nghi ngờ liệu nước họ có thật sự tiếp xúc với người ngoài hành tinh, coi núi Thái Sơn như lễ vật trao đổi khoa học công nghệ với ngoài hành tinh hay không...
Vì thế, đám người thiếu não theo chủ nghĩa bảo vệ môi trường ở những quốc gia ấy tiến hành hợp tác diễu hành ngoài trời.
Một cô gái bảo vệ môi trường lộ ra vẻ mặt dữ tợn còn tuyên bố núi Thái Sơn thuộc về người Trái Đất, kháng nghị loại hành vi gian trá này... Khiến vô số giang cư mận trong nước cạn hết cả lời.
Tống Sở Sở nhìn thấy tin tức trên mạng cũng hơi buồn cười.
Cô muốn dùng acc clone đăng bài cà khịa chung, nhưng nghĩ lại vẫn nhịn xuống. Nếu ông chủ đã không lên tiếng giải thích việc này.
Đương nhiên cô vẫn không nên để lộ ra ngoài thì hơn.
Đúng lúc này, có hai khách hàng đến trước cửa phòng tư vấn. Tống Sở Sở vội vàng đứng lên bước ra đón tiếp.
Khách đến là hai phụ nữ.
“Xin hỏi có bác sĩ Từ ở đây không?”
Một người phụ nữ trung niên hơn năm mươi tuổi, trông hết sức từng trải. Người còn lại là cô gái chỉ ngoài hai mươi, dáng người cực kỳ thon thả.
Thoạt nhìn là một em gái xinh đẹp.
Hơn nữa còn không phải loại gầy gò do bệnh tật. Mà là kiểu khỏe mạnh có cơ bắp.
Vừa nhìn đã biết đây là hai mẹ con.
Tống Sở Sở thoáng ngạc nhiên, nhìn kỹ gương mặt của cô gái xinh đẹp này, lộ vẻ chần chờ. Cô luôn cảm thấy cô gái xinh đẹp này trông hơi quen.
Nhưng suy nghĩ cẩn thận lại không nhớ ra được...
Tống Sở Sở nói: “Xin chào, bác sĩ Từ đang ở đây.”
Cô lại không nhịn được hỏi: “Xin hỏi có phải tôi đã gặp cô ở đâu rồi không?”
Cô gái xinh đẹp mỉm cười, gật đầu nói: “Đúng là từng gặp qua.”
“Tôi từng kết nối với bác sĩ Từ.”
“Nhưng tôi dám chắc cô không nhận ra tôi là ai.”
Tống Sở Sở nhíu mày nghiền ngẫm một lát.
Nhớ lại tất cả bệnh hữu đã kết nối hết vài lần, nhưng vẫn không nhớ ra được cô gái này là ai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận