Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 862 - Ha ha, hồng môn yến gì đây (1)

“Suy cho cùng, người ta cũng là bệnh nhân, cô không cần để anh ta chạy lung tung.”
“Sau khi cô cho bệnh nhân này uống rượu pha thêm nước, mặc kệ anh ta làm ầm làm ĩ nói thân thể mình đã khỏi, muốn xuất viện, cô cứ cưỡng chế anh ta ở lại bệnh viện quan sát thêm vài ngày.”
“Tiền chữa trị trong mấy ngày nằm viện này đủ để khiến anh ta nộ khí xung thiên.”
“Sau đó, cô lại tìm cơ hội đặt một cây dao gọt trái cây ở đầu giường bệnh nhân này.”
“Lần sau cô đi thăm khám phòng bệnh, sắp xếp hơn mười bác sĩ nam và y tá nam cường tráng mai phục sẵn ngoài cửa từ sớm.”
“Yên tâm, các đồng nghiệp của cô cũng rất tức giận trước chuyện này, nhất định sẽ giúp cô.”
“Lúc kiểm tra đến phòng bệnh của bệnh nhân này, thái độ cô dịu dàng một chút, hỏi thăm anh ta kỹ càng hơn một chút.”
“Thái độ cô càng dịu dàng, bệnh nhân này sẽ cho rằng cô mềm yếu dễ bắt nạt, lá gan càng lớn!”
“Đến lúc đó, anh ta sẽ không nhịn được muốn đâm cô hơn!”
“Với mức độ chênh lệch thể chất giữa cô và anh ta, cô sẽ không bị anh ta tổn thương.”
“Cô kiểm soát tốt một tí, còn có thể cố ý bị cọ ra vài vết thương nhẹ.”
“Chỉ cần bệnh nhân này vừa ra tay, cô lập tức phát tín hiệu, chẳng hạn như quẳng chai thuốc hay gì đó đi.”
“Mười đồng nghiệp nam bên ngoài sẽ xông vào ngay trong chớp mắt, khống chế anh ta và bắt trói lại!”
“Sau đó lập tức báo cảnh sát!”
“Khu điều trị nội trú trong bệnh viện các cô có camera giám sát, toàn bộ quá trình bệnh nhân này muốn giết cô sẽ là bằng chứng không thể chối cãi.”
“Đến lúc đó, cố ý giết người, hơn nữa còn có chứng cứ vô cùng xác thực, tuyệt đối có thể đưa anh ta đi đạp máy may!”
Vô số khán giả trong phòng live đều cười bể cả bụng!
“Ha ha, mười mấy đao phủ mai phục sẵn từ sớm... Hơn mười đồng nghiệp nam, quẳng chai thuốc ra hiệu cũng được nữa hả? [Cười bệnh.jpg]”
“Hồng môn yến gì đây... [Che mặt.jpg]”
“Sự cám dỗ của đồng phục đấy phỏng... [Buồn cười.jpg]”
“Ha ha, làm cho đẹp vào! Đây là màn giăng bẫy bắt cá tôi thích xem nhất đấy! [Bật ngón cái.jpg]”
“Sảng khoái! Tôi đến từ hệ thống cảnh sát, đã sớm bất mãn mấy gã bạo lực bác sĩ này rồi! Loại tình huống này, ít nhất cũng bóc lịch 15 năm trở lên!”
“Mọi người đều không chú ý đến trọng điểm à! Vốn là rượu giả sẵn rồi, trong đó còn trộn thêm nước cho người ta uống, xem ra bác sĩ Từ nhuần nhuyễn chiêu này lắm à nha [Cười khóc.jpg]”
[Phân Xối Đến Đầu Rồi Mà Còn Quấy] sợ đến ngây ngẩn cả người.
Cô lắp bắp nói: “Không không... không phải chứ bác sĩ Từ!”
“Sao... sao đang yên đang lành lại đưa bệnh nhân vào tròng thế?”
Từ Huyền mỉm cười hỏi ngược lại: “Chẳng phải vừa rồi cô hỏi tôi làm sao có thể cứu sống anh ta lại không để anh ta giết cô à?”
“Đưa anh ta đi đạp máy may, tự nhiên sẽ không có cơ hội giết cô nữa.”
“Nếu không, tính mạng của cô sẽ gặp nguy hiểm trong vòng ít nhất mấy năm.”
“Chỉ cần anh ta có chuyện không hài lòng trong cuộc sống sẽ lập tức khó chịu giận chó đánh mèo lên đầu cô.”
“Trong lúc tức giận lại chạy đến bệnh viện đâm cô!”
“Cô chấp nhận sống liều lĩnh trong cảnh rủi ro này à?”
[Phân Xối Đến Đầu Rồi Mà Còn Quấy] lắc đầu.
Từ Huyền nói đến đây thì đột nhiên tươi cười: “Nói gì thì nói...”
“Cô là bác sĩ, tôi cũng là bác sĩ.”
“Tên này xúc động, dễ lên cơn như vậy, xét thấy tâm lý có vấn đề.”
“Cái gọi là bác sĩ có tấm lòng như cha mẹ.”
“Bác sĩ tâm lý như tôi nhìn thấy có người bị bệnh cũng không thể thấy chết không cứu được.”
“Dù sao cũng phải cho anh ta một phương án trị liệu...”
“Đưa anh ta đi đạp máy may mười mấy năm, tu thân dưỡng tính nhiều hơn.”
“Chuyện này cũng rất hợp lý nhỉ?”
Vô số khán giả xem live đều không kìm được cà khịa.
“Hay đấy! Bác sĩ Từ mà không nói, tôi suýt nữa quên béng chuyện ngài là một vị bác sĩ tâm lý luôn...”
“Phương án trị liệu này không có vấn đề gì đâu!”
“Chỉ là cường độ cải tạo không đủ, hẳn là phải cho anh ta ăn củ lạc! Ít gì cũng phải chung thân!”
[Phân Xối Đến Đầu Rồi Mà Còn Quấy] như có điều suy nghĩ nói: “Hình như có lý đấy nhỉ...”
Cô suy đi nghĩ lại, sau đó không khỏi cười hì hì: “Cảm ơn bác sĩ Từ.”
“Hê hê, ngẫm nghĩ kỹ lại, dường như làm vậy trong lòng còn thoải mái lắm đấy!”
“Vậy bây giờ tôi đi chuẩn bị ngay!”
Nói rồi cô thưởng một tên lửa siêu cấp, vui mừng khấp khởi offline.
Đột nhiên có khán giả xem live nhớ ra: “Phải rồi, bác sĩ Từ, lúc nãy anh chỉ mới nói cách thứ nhất à!”
“Còn cách thứ hai thì sao?”
Từ Huyền nhìn thấy màn đạn này thì mỉm cười: “Cách thứ hai cũng rất đơn giản.”
“Chỉ cần mua một tờ thuốc gia tăng tài vận cho bệnh nhân.”
“Sau khi bệnh nhân này xuất viện, tài vận tăng vọt, nhanh chóng phát tài phất lên, tự nhiên sẽ không tức giận muốn đâm người ta nữa.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận