Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 693 - Trông cậu cũng có giống Diêm Vương đâu nhỉ? (2)

Lão quỷ quân trang sửng sốt, chỉ vào mũi của mình: “Cậu trai trẻ đẹp giai, cậu biết tôi à?”
Từ Huyền mỉm cười nói: “Đúng thế.”
“Tôi không chỉ biết ông thôi đâu.”
“Tôi còn biết hết toàn bộ mọi chuyện như hồi còn sống ông từng làm chuyện gì, từng tích bao nhiêu đức, từng giết bao nhiêu người.”
Lão quỷ quân trang tên là Vương Hổ Bát chợt hiểu ra: “Tôi hiểu rồi.”
“Cậu chính là Diêm Vương đại lão gia đúng không?”
“Ầy, thì ra Diêm Vương gia có dáng vẻ như vậy hả, tại sao không giống Diêm Vương ở trong TV cho lắm nhỉ...”
Từ Huyền mỉm cười lắc đầu: “Không phải.”
“Có điều ông cũng có thể coi như tôi biết người đó...”
Vương Hổ Bát không khỏi nhíu mày, quan sát cẩn thận Từ Huyền.
Trong lòng ông suy tư, không biết vị này rốt cuộc là hắc bạch vô thường hay là đầu trâu mặt ngựa đây.
Có điều cho dù là danh hiệu nào, đặt lên người thanh niên trẻ tuổi này thì đều có chút không hợp…
Không chờ ông suy nghĩ cẩn thận, Từ Huyền đã mở miệng lần nữa: “Vương Hổ Bát.”
“Bây giờ tôi hỏi một câu, ông có muốn làm việc giúp tôi không?”
Vương Hổ Bát nhếch miệng cười: “Không thành vấn đề.”
Từ Huyền gật đầu, vẫy tay gọi một quỷ hồn trẻ tuổi lại.
Thình lình chính là Bạch Thất có mệnh cách đặc biệt được chiêu mộ trước đây không lâu. Trước đó Từ Huyền vẫn luôn xếp cho anh ở tại cây hòe vạn năm trên núi Tiểu Cô. Bây giờ quỷ thành mới được xây dựng thành hình thức ban đầu, có rất nhiều u hồn lui tới, chỉ riêng uy hiếp từ một con khỉ là Chu Yếm thì không đủ. Do đó Từ Huyền cũng cho Bạch Thất “đi làm” ở đây.
Không thể không nói, Bạch Thất lúc này đã hoàn toàn khác với lúc trước. So sánh với những con ma phổ thông xung quanh thì thân thể anh ngưng thực không gì sánh được.
Đã có được phong thái quỷ sai địa phủ ban đầu.
Bạch Thất cung kính nói với Từ Huyền: “Bác sĩ Từ.”
Từ Huyền chỉ vào Vương Hổ Bát, mỉm cười nói: “Sau này vị đây chính là đồng nghiệp của anh.”
“Ông ấy vừa tới, anh giúp tôi dẫn dắt ông ấy.”
“Ông ấy không hiểu chỗ nào thì anh cũng nói cho ông ấy luôn.”
Bạch Thất lập tức gật đầu đáp ứng.
Từ Huyền nói đến đây thì lại đầy thâm ý: “Sau này có khả năng hai người sẽ kết nhóm tương đối nhiều, lúc rảnh rỗi làm thân với nhau hơn chút đi....”
Hắn nói xong rồi quay người lại, thân hình biến mất trong mắt của hai quỷ.
Vương Hổ Bát cười hà hà: “Cậu trai trẻ, chúng ta xếp hạng bối phận trước nào.”
“Bây giờ tôi 104 tuổi, còn cậu thì sao?”
“Nếu như cậu không lớn hơn tôi thì tôi cũng không chiếm tiện nghi của cậu làm gì, sau này cậu cứ gọi tôi là đại ca, tôi gọi cậu là chú em.”
Bạch Thất: “...”
Ngày hôm sau, lại đến thời gian phát sóng trực tiếp.
Rất nhiều khán giả xem live trong phòng cũng là theo thói quen đi tới phòng live của Từ Huyền từ sớm, giao lưu khoác lác với nhau ở trong đó. Hiện tại rất nhiều khán giả xem live đều đã dưỡng thành thói quen.
Phần lớn thời gian khi Từ Huyền không có livestream, họ không có việc gì thì đều đi vào phòng live này, coi nó như là phòng để trò chuyện, nói chuyện phiếm với các khán giả xem live khác.
Các khán giả xem live ấy cũng rất bất đắc dĩ.
Những streamer khác chỉ cần hơi có chút danh tiếng thôi thì đều lập tức xây dựng fanpage những người hâm mộ gì gì đó. Ai bảo bác sĩ Từ mà bọn họ theo dõi phật hệ* quá chi.
*lối sống an nhiên và buông thả trong nhịp sống đô thị hối hả
Hoàn toàn không có dự định về phương diện này, một nhóm cũng không tạo luôn.
Ngoại trừ phát sóng trực tiếp và bán hàng, còn có số rất ít người may mắn có thể có tư cách tiến phòng cố vấn ở ngoài đời ra thì căn bản là không có con đường nào khác để giao lưu cả. Cho nên bọn họ cũng chỉ có thể tủi thân cực kỳ chạy vào phòng live đen hết cả màn hình đó...
“Các vị bệnh hữu, đã lâu không gặp.”
Sau khi Từ Huyền xuất hiện ở phòng live, hắn vẫn mỉm cười bắt chuyện như bình thường. Trên màn hình nhất thời có thêm rất nhiều bình luận.
“Ha ha, xin chào bác sĩ Từ ~”
“Hôm nay bác sĩ Từ cũng rất đẹp trai đó. Muốn kêu ông xã lắm luôn, thế nhưng sợ chồng tôi ghen, hì hì ~”
“Các vị bệnh hữu có thể thử ấn xem thông tin của lầu trên, mọi người sẽ khiếp sợ cho coi...”
“Ấn thì ấn, có gì hay ho đâu chứ, cùng lắm thì là một người đàn ông thôi... Vãi beep! Mặc niệm vì chồng của cổ...”
Cộc. Lúc này, Từ Huyền gõ ngón tay ở trên mặt bàn, mở miệng nói: “Được rồi. Không dong dài thêm nữa.”
“Mọi người chuẩn bị một chút, chúng ta rút thăm như quy trình mọi khi.”
Vô số khán giả xem live nhất thời xoa tay.
Phần lớn người đều chuẩn bị một hai tệ để thử thời vận.
Đúng lúc này, hai đặc hiệu khen thưởng từ hai người khác nhau đồng thời xuất hiện ở trên màn hình. Một vị là [Dung Nhan Tuyệt Thế], một vị khác là [Tay Đua Xe A Kiệt].
Bạn cần đăng nhập để bình luận