Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 449 - Cái này gọi là, không để cho gian thương kiếm giá chênh lệch! (1)

Con khỉ đó kêu rống lên, hưng phấn xông thẳng ra ngoài và chạy đến bên cạnh Từ Huyền, cọ ống quần của hắn.
Vẻ mặt nó đầy khát vọng nhìn chằm chằm quả Xích Linh hái xuống bên cạnh.
Từ Huyền mỉm cười lắc đầu: “Những quả này không phải cho mi ăn, nó có tác dụng khác.”
“Chớ nóng vội, chờ lần sau có nhiệm vụ rồi đưa cho mi, hoàn thành xong là sẽ có khen thưởng.”
Chu Yếm nghe thấy hai chữ nhiệm vụ, khóe miệng không khỏi co giật.
Trong đầu nó nhớ tới hành vi ác liệt lấy nó dẫn thiên lôi của Từ Huyền lần trước. Sau đó nó ủ rũ cúi đầu trở lại trong biệt thự.
Từ Huyền cũng đã nói không có phần của nó rồi, vậy còn xem cái rắm...
Đợi đến khi Chu Yếm lại không nhịn được chạy đến xem thì tròng mắt đều sắp trừng ra ngoài. Bởi vì quả Xích Linh vốn ở khắp núi, con mẹ nó tất cả đều mất hết rồi!
Chỉ còn lại một quả màu đỏ trơ trọi trên một gốc cây Xính Linh.
Nửa đêm!
Một thân hình siêu siêu vẹo vẹo chạy ra từ trong biệt thự. Bất ngờ thay đó là một con khỉ lông trắng!
Chu Yếm cẩn thận đi đến dưới một gốc cây Xính Linh, cảnh giác quay đầu, rồi lại ngẩng lên nhìn bầu trời.
Sau khi không phát hiện ra nguy hiểm gì, nó không khỏi nuốt ngụm nước miếng, vươn ra bàn tay khỉ đầy lông lá với ánh mắt kiên định.
Lần trước không phải là Chu Yếm không có thử trộm quả để ăn, kết quả là bị trận pháp thủ hộ hù cho chạy mất. Lần này nó cũng lại chạy tới.
Xoẹt xẹt! Ngay trong nháy mắt Chu Yếm sắp sửa hái quả xuống, quả nhiên là có một trận ánh điện hiện lên! Ánh mắt Chu Yếm hiện lên một vẻ kiên định, vẫn không có buông tay.
Dù sao cũng phải bị sét đánh thì mới có thể ăn được quả, vậy không bằng nó chủ động bị bổ cho rồi.
Ít nhất là uy lực sấm sét của trận pháp này so với uy lực của thiên lôi thì yếu hơn khá nhiều. Cái này gọi là -- không cho gian thương kiếm giá chênh lệch ở giữa. Hừm, những lời này vẫn là nó học được khi cùng coi tivi với cô gái nhỏ kia.
Sau một hồi ánh điện lóe lên, quả đã bị hái xuống.
Khóe miệng Chu Yếm nhếch lên, trên khuôn mặt đầy lông lá lộ ra một nụ cười hưng phấn.
Nó đang chuẩn bị nhấm nháp mùi vị của thắng lợi thì đột nhiên nhíu mày, cảm giác được có chút không đúng.
Quả cầm trong tay cứ cảm thấy kỳ quái sao sao ấy, giống như có chút khác biệt với trước đó. Xúc cảm rõ ràng là khác với mọi khi, trọng lượng cũng có chút không đúng.
Nó nghi ngờ giơ quả lên trước mặt nhìn kỹ. Ngay sau đó, nó suýt chút nữa thì tức đến nổ cả mũi!
Con mịa nó ai làm ra chuyện thất đức vậy chứ! Thế mà lại treo một cái lon ở trên cây! Đến cả khỉ mà cũng lừa luôn! Có thất đức không thế hả!
Trong cơn tức giận, nó quăng cái lon đó xuống mặt đất.
Hình như là đã đụng phải cái nút nổi lên nào đó trên mặt đất.
Ngay sau đó, cái quả ấy đột nhiên tỏa sáng năm màu rực rỡ trong đêm đen, giống như là đèn nhấp nháy. Đồng thời còn phát ra một giọng nữ vô cùng vui sướng với âm lượng cao --
“Chân trời bất tận là tình yêu của ta, mênh mang dưới chân núi xanh hoa nở rộ ~”
Âm thanh này có vẻ rõ ràng đến mức dị thường trong bầu không khí yên tĩnh xung quanh...
“Ta nói rồi, không cho mi ăn được.”
“Ai bảo mi lại không nghe lời ta cơ chứ.”
Ngày hôm sau.
Từ Huyền mỉm cười nhìn Chu Yếm đang liếc mắt u oán, chậm rì rì vuốt nhúm lông trên đầu nó.
“Yên tâm đi, cơ hội có trái cây ăn rất nhanh sẽ có thôi.”
Hắn mỉm cười bổ sung một câu: “Lần này không cần bị bổ nữa.”
Lúc này Chu Yếm mới bắt đầu vui vẻ...
Từ Huyền mỉm cười vỗ nhẹ trên đầu con khỉ này.
So với lúc đầu thì bây giờ con khỉ này đã nghe lời hơn rất nhiều. Chẳng qua vẫn cần phải tiếp tục tăng mạnh quản giáo.
Cùng ngày.
Từ Huyền bắt đầu bố trí đại trận ở trên núi Tiểu Cô.
Trận pháp hắn bố trí lúc này so với tất cả trận pháp trước kia đều phải huyền diệu hơn mấy lần, thậm chí là mấy chục lần. Ở thời đại hiện giờ mà muốn thúc đẩy trận pháp này gần như là không có khả năng.
Để khởi động được trận pháp đó là phải hao tổn rất lớn.
Linh khí trong thiên địa hoàn toàn không đủ để chống đỡ nổi sự tiêu hao trong nháy mắt ấy. Nếu như là giới tu hành phồn thịnh ở thượng cổ thì lại rất đơn giản.
Trực tiếp xây dựng trận pháp ở trên một linh mạch, rút linh khí trong đó để duy trì vận chuyển là xong. Thế nhưng ở thời đại hiện giờ, đừng nói là linh mạch.
Chỉ sợ đến số linh thạch còn dư lại đều chưa đến một trăm viên. Chừng đấy đối với việc khởi động đại trận này như muối bỏ biển.
Từ Huyền cũng không có chút hoang mang nào.
Hắn chỉ huy đệ tử và đồ tôn của mình giã nát quả Xích Linh thu hoạch được ngày hôm qua, rồi pha lẫn nước quả với các loại tài liệu của trận pháp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận