Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 668 - Cái gọi là hàng rẻ thì không chất lượng… (1)

Không chỉ vậy.
So với hôm qua, hiện tại trong Quỷ thành cũng nhiều thêm một dòng sông.
Đầu nguồn của dòng sông này chính là ngọn núi bị phá phong ấn lúc trước.
Trong nước sông dày đặc âm hồn trôi nổi, thoạt nhìn có cảm giác “đáng sợ khủng khiếp”.
Vẻ mặt Tống Sở Sở khá kỳ quái.
Lúc này, cô có thể hiểu rõ suy nghĩ của Từ Huyền.
Nếu đã không phong ấn được, vậy dứt khoát dời đi là được rồi. Nhưng mà...
Sao Tống Sở Sở cứ cảm thấy hình như ông chủ cố ý thao tác như vậy...
“Nhìn kỹ rồi chứ?”
Từ Huyền dẫn theo Tiểu Si bước đến, nói: “Nhìn cho kỹ, cô bảo sư thúc đưa cô đi xa một chút.”
Tống Sở Sở ngoan ngoãn gật đầu.
Cô xoắn xuýt hồi lâu vẫn không nhịn được lên tiếng: “Ông chủ.”
“Chúng ta dời Thái Sơn đến đây như vậy thật sự được à?”
Từ Huyền mỉm cười: “Tôi làm vậy cũng là... bất đắc dĩ thôi.”
Tống Sở Sở co giật khóe miệng.
Giả!
Thật sự giả trân luôn đó...
Này mịa nó có chỗ nào giống bất đắc dĩ đâu! Nói là bày mưu tính kế còn tạm chấp nhận được...
Từ Huyền cười bó tay.
Thật ra, hắn cũng không nói sai.
Hiện giờ xem ra, hắn quả thật có hiềm nghi “lấy việc công làm việc tư”.
Trông như mượn cơ hội xử lý Vong Xuyên mà “đánh cắp” vài đỉnh núi Thái Sơn. Nhưng Từ Huyền xác thực không phải làm cho riêng mình.
Vô số thần thoại về Đông Nhạc đã được lưu truyền từ xa xưa.
Đương nhiên không phải thật sự chỉ đơn giản là vài ngọn núi bình thường như vậy.
Khi xiềng xích thiên địa được tháo gỡ, không lâu sau, tự nhiên sẽ có không ít chuyện “linh dị” phát sinh trên Đông Nhạc.
Đối với người bình thường, loại “linh dị” này gần như tương đương với thiên tai! Lỡ như không giải quyết chu toàn.
Không cẩn thận tạo thành thảm họa, tử thương mấy chục vạn người chỉ là con số nhỏ.
Thay vì đến lúc đó Từ Huyền mới ra tay, không bằng sớm diệt trừ mầm mống trước khi nó xảy ra.
Biết đâu khi đó Thiên Đạo còn thưởng cho Từ Huyền một khoản công đức...
Tất nhiên, tiện thể nhận lấy ngọn núi này cũng không có gì mâu thuẫn...
Lúc Tiểu Si đưa Tống Sở Sở cách xa hàng trăm cây số.
Từ Huyền cũng dời một số kiến trúc được dựng lên trước đó ra xa một chút, tạo thành mảng đất trống rộng lớn xung quanh những ngọn núi này.
Sau đó, Từ Huyền lại ăn vài quả Xích Linh để bổ sung linh khí.
Tối qua, để chuyển những ngọn núi này vào Quỷ thành. Từ Huyền cũng tiêu hao gần vạn quả Xích Linh!
Nếu chỉ dựa vào sức của một mình hắn. Cho dù ở cảnh giới Luyện Hư Hợp Đạo cũng còn xa mới đủ. Suy cho cùng, đây là thứ nặng đến hàng tỉ tấn!
“Dời non lấp bể” chân chính!
Số quả Xích Linh còn lại cũng không vô ích. Từ Huyền bố trí một đại trận.
Sau khi bố trí đại trận xong. Từ Huyền kích hoạt trận pháp.
Vèo!
Ánh sáng chói lóa đột ngột bừng lên!
Bỗng chốc, toàn bộ Quỷ thành đất rung núi chuyển!
Tống Sở Sở ngoài trăm dặm kinh ngạc phát hiện những ngọn núi kia vậy mà bắt đầu dần dần to lớn lên! Từ hơn ngàn mét tăng thành gần vạn mét!
Không chỉ vậy!
Giống như máy tạo bản đồ.
Vô số nhánh núi hình thành từ hư không và liên tục kéo dài.
Người nào có tầm nhìn tốt một chút còn có thể nhìn thấy cây cối trên núi cũng bắt đầu vươn cao!
Những cây cối vốn rất bình thường này, giờ đây cây nào cây nấy đều cao đến trăm mét! Động tĩnh này kéo dài chừng mười mấy phút mới miễn cưỡng dừng lại.
Tống Sở Sở ngơ ngác nhìn ngó hết thảy diễn ra trước mắt, không nói nên lời.
Cả ngọn núi Thái Sơn toát ra khí thế đáng sợ!
Còn có mây mù lượn lờ trên đỉnh núi.
Có cả nước sông Vong Xuyên chảy xuôi trong núi. Thật đúng là Thần Sơn trong thần thoại thượng cổ!
Từ Huyền nhìn Đông Nhạc được gỡ bỏ phong ấn và khôi phục hình dáng ban đầu trước mắt, không khỏi mỉm cười.
Thời gian trôi qua vô số năm. Hiện giờ, hắn có thể dựa vào sức một người khôi phục tia dư quang của giới tu luyện thượng cổ. Đương nhiên, đây chỉ là tiện thể làm, thật ra không quan trọng lắm.
Từ Huyền đã có thể cảm nhận được.
Lúc núi Thái Sơn giải trừ phong ấn, phép tắc thiên địa lần nữa buông lỏng thêm một tầng. Rốt cuộc, giới hạn bình cảnh tu vi của hắn lần nữa nới lỏng...
Lúc này, đối với Từ Huyền, cảnh giới Luyện Hư Hợp Đạo đã không còn bình cảnh nữa.
Chỉ cần có đầy đủ công đức, con đường đạt đến đại cảnh giới Luyện Hư Hợp Đạo tiếp theo sẽ vô cùng thuận lợi...
Từ Huyền ngẩng đầu nhìn hết thảy trước mắt, ánh mắt lộ ra ý cười. Quỷ thành hiện tại khác biệt một trời một vực với ban đầu.
Nhưng vẫn cách rất xa những gì Từ Huyền mong đợi.
Đợi đến khi Quỷ thành chân chính đạt tới yêu cầu của hắn. Đến lúc đó mới có thể chân chính trở thành trợ lực cho hắn...
Không lâu sau khi Từ Huyền dẫn theo Tống Sở Sở và Tiểu Si rời khỏi Quỷ thành.
Điện thoại trên người hắn lập tức reo vang một loạt âm báo tin nhắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận