Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 422 - Phong cách tu luyện này, có phải là có không đúng cho lắm không?

Có việc thì đi ra ngoài bắt quỷ, trảm yêu vân vân. Nếu không nữa thì đi làm tính chút mệnh gì gì đó cũng không tệ. Kết quả cho đến bây giờ, cô toàn làm chuyện gì thế chứ? Trồng cây, tưới nước, cắt bỏ cành cây, cho khỉ ăn... Bây giờ thế mà còn phải làm ruộng nữa...
Tống Sở Sở rất muốn than thở trong lòng.
Phong cách tu luyện của cô có phải là có chút không đúng lắm phải không ta? Đúng lúc này, điện thoại di động của Từ Huyền reo lên.
Hắn nhận điện thoại, nói vài câu.
Sau khi cúp máy thì hắn với Tống Sở Sở: “Lát nữa cô xuống núi đón một người.”
Tống Sở Sở thở phào nhẹ nhõm.
Cuối cùng cũng có thể trộm lười được rồi... Không lâu sau.
Một thanh niên mặc đồng phục bảo vệ, được đưa lên trên núi.
Chính là [Bình Thường Là Chân Lý] chạy đến từ ngoài tỉnh.
So với lần livestream lúc trước.
Lúc này trên đầu anh bọc một lớp băng vải, trông cực kỳ thê thảm.
“Bác sĩ Từ, cuối cùng tôi cũng thấy được người thật rồi.”
Vẻ mặt [Bình Thường Là Chân Lý] kích động, tủi thân đến suýt chút nữa thì bật khóc.
“Cái con cóc chết tiệt này, dù một ngày tôi cũng không thể nuôi nó thêm được nữa.”
“Lúc tôi ngồi xe lửa tới đây, trên đường có gặp một đại ca xăm mình rất cường tráng đang ăn KFC.”
“Chỉ nhìn nhiều mấy lần thôi rồi suy nghĩ trong lòng.”
“Sau khi cuộc sống của tôi khôi phục rồi thì phải đi tìm một công việc bình thường.”
“Kiếm được tiền lương, muốn ăn cái gì thì mua cái đó.”
“Tôi đang suy nghĩ.”
“Thì nhìn thấy đại ca xăm mình kia đột nhiên đứng lên, hung dữ hỏi tôi nhìn cái gì.”
“Về sau...”
[Bình Thường Là Chân Lý] tủi thân chỉ lớp băng vải trên đầu mình.
“Về sau nữa thì nhân viên bảo vệ tới rồi.”
“Khiến người này bồi thường cho tôi 5000 tệ, vẫn còn nói với tôi là đi mua một ít đồ ăn ngon bồi bổ cho mình...”
Từ Huyền nghe xong, cũng có chút dở khóc dở cười.
Vị này đúng là nhiều tai nạn thật.
[Bình Thường Là Chân Lý] lấy ra con cóc vàng ba chân từ trong chiếc vali mang theo bên người.
“Bác sĩ Từ, sau này phải giao thứ này cho anh rồi.”
“Dù sao tôi cũng không chịu nổi.”
Ở trong mắt [Bình Thường Là Chân Lý], con cóc vàng ba chân này đâu phải là linh thú chiêu tài làm giàu gì. Rõ ràng là nguồn tai hoạ!
Sợ rằng chỉ có thế ngoại cao nhân như Từ Huyền thì mới có thể gánh được lời nguyền của con cóc này.
Con cóc nhìn như chỉ có hai cái chân trước này mở hai mắt to như bóng đen nhìn Từ Huyền đầy vô tội. Trong miệng còn kêu một tiếng: “Ộp ~”
Âm thanh trầm thấp, giống như con trâu.
Từ Huyền mỉm cười: “Được thôi.”
“Tôi cũng không gạt anh, tuy vật nhỏ này nhìn không thu hút, thế nhưng giá trị của nó cũng không thấp.”
“Anh có thể nói xem anh có mong muốn gì.”
[Bình Thường Là Chân Lý] do dự một chút.
Có chút ngượng ngùng nói: “Tôi cũng không có mong muốn gì khác.”
“Chỉ có hai yêu cầu.”
“Thứ nhất là muốn có tiền.”
“Thứ hai chính là thân thể khỏe mạnh, hưởng thụ cuộc sống.”
“Yêu cầu này có thể chứ?”
“Bác sĩ Từ anh cũng đừng cười tôi.”
“Thật sự là mấy năm nay nghèo sợ luôn.”
“Về phần bao nhiêu tiền, ngài tự xem xử lý là được, dù sao tôi cũng không hiểu.”
Tuy Từ Huyền bảo anh báo giá.
Nhưng [Bình Thường Là Chân Lý] cũng không dám thực sự báo ra một cái giá trên trời. Nguyên nhân thứ nhất là anh là fan cũ của Từ Huyền.
Xem qua nhiều livestream của Từ Huyền như vậy, anh cũng nhận được ảnh hưởng trong vô thức. Mấy người trong livestream vừa lên đến đã nói cho Từ Huyền mình muốn phất nhanh, lòng tham chưa đủ. Không có một ai là có kết cục tốt.
Bây giờ anh lại đối mặt với Từ Huyền ở trong hiện thực nên đương nhiên là không dám trả giá cao nữa. Còn về nguyên nhân thứ hai...
Trước khi giao dịch hoàn thành, hiện tại dù sao anh ta vẫn tính là chủ nhân của cóc vàng ba chân. Có chút sợ lỡ mình mà báo giá thì sẽ có tác dụng phụ.... Mới hơn 100 vạn mà đã cần anh dùng một quả thận để đổi rồi.
Nếu muốn nhiều hơn thì phải trả đến mức nào nữa?
Từ Huyền mỉm cười: “Như vậy đi.”
“Tôi cho anh hai lựa chọn.”
“Lựa chọn thứ nhất, tôi trực tiếp chuyển khoản cho anh một trăm triệu.”
“Tiếp đó còn tặng cho anh một loại có thể thuốc giữ được sự khỏe mạnh, loại thuốc này ở chỗ tôi được bán với giá một triệu, có thể khiến cho anh cả đời không sinh bệnh.”
[Bình Thường Là Chân Lý] tức khắc choáng váng.
Trong lòng của anh đoán được khả năng con cóc này rất đáng giá, nhưng không nghĩ đến nó thế mà lại đáng tiền như vậy! Anh suýt chút nữa thì không nhịn được muốn đáp ứng!
Dù sao, đây chính là một trăm triệu đó!
Do dự một giây, chính là không tôn trọng đối với con số này!
[Bình Thường Là Chân Lý] ngăn chặn dục vọng trong lòng.
Mở miệng hỏi: “Bác sĩ Từ, vậy lựa chọn thứ hai thì sao?”
Từ Huyền mỉm cười nói: "Lựa chọn thứ hai."
"Tôi sẽ đưa anh một loại thuốc tăng tài, giá cả cũng gần giống với loại trước đó."
"Sau đó lại đưa anh bốn cân gạo."
Bạn cần đăng nhập để bình luận