Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 479 - Cái người mặc áo bào tím đứng giữa kia, đi ra đấu solo coi! (2)

“Không lâu sau mà tôi nói kia, khả năng là hơi lâu một tí.”
Câu này, lại khiến cho mọi người tỉnh táo lại.
Một vị đạo hữu tương đối kích động mở miệng nói: “Xin hỏi Khưu chân nhân, hơi lâu này là mất bao lâu thế?”
Khưu chân nhân trầm giọng nói: “Đại khái là vào tầm ba trăm, năm trăm năm sau đó đi...”
Mọi người tại đây nghe được “ba trăm, năm trăm năm”, cả đám suýt chút nữa thì thổ huyết.
Đông đảo đạo hữu ở đây đều có chút cạn lời.
Tuổi thọ bình thường của tu sĩ Luyện Tinh Hóa Khí cũng chỉ hơn một trăm năm thôi.
Ba trăm, năm trăm năm sau, bọn họ đã sớm hóa thành một đống xương khô rồi.
Đừng nói Luyện Tinh Hóa Khí.
Cho dù là hai vị tổ sư gia kia của Mao Sơn và Long Hổ Sơn bất chợt may mắn cực kỳ, đột phá đến cảnh giới Luyện Khí Hóa Thần ngay trong ngày hôm nay thì e là vẫn không thể đợi được đến lúc ấy.
Đến lúc đó có thịnh thế hay không thì liên quan cái lông gì đến bọn họ cơ chứ?
Thậm chí không biết được tin tức này thì còn tốt.
Bây giờ biết được không lâu sau vãn bối của bọn họ vừa ra đời là có thể hưởng thụ hoàn cảnh tu hành thời tu tiên thịnh thế.
Mà bọn họ lại chỉ có thể tuyệt vọng chờ chết.
Sự tương phản to lớn như thế trái lại làm rối loạn tâm tình.
Trong lúc nhất thời, ánh mắt một đám tu luyện giả nhìn Khưu chân nhân đều có chút u oán.
Cho dù ông là đại lão cũng không có thể đùa giỡn cảm tình của mọi người như thế được.
Ít nhiều gì cũng có chút thiếu đạo đức...
Khưu chân nhân thở dài nói: “Các vị đạo hữu, e là mọi người đã hiểu lầm rồi.”
“Tin tức tốt mà tôi nói không phải là ý tứ này.”
“Cái tôi muốn nói là, đợi đến ba trăm, năm trăm năm sau tất nhiên sẽ có một nhóm hậu bối quật khởi, thành lập nên truyền thuyết bất diệt.”
“Chỉ cần chư vị dốc chút sức trên thuyền thừa cho hậu bối.”
“Có lẽ sẽ có cơ hội bồi dưỡng được một vị đại năng trong tương lai.”
“Khi đó cho dù mọi người đã mất rồi thì vẫn có lưu truyền danh tiếng thiên cổ tại thể giới tu luyện.”
Đông đảo đạo hữu ở đây nghe thế, sắc mặt hơi chút đẹp chút.
Khưu chân nhân này nói cũng có chút đạo lý.
Nếu như thế hệ này của bọn họ đã định trước không cách nào trường sinh được.
Như vậy bắt được thứ có thể bắt được vẫn tốt hơn là không có cái gì cả.
Đúng lúc này, [Cầu Tiên Vấn Đạo] lặng lẽ tiến đến bên cạnh Từ Huyền.
“Bác sĩ Từ, anh nói xem Khưu chân nhân đột nhiên nói ra những thứ này để làm gì thế?”
“Tôi cứ cảm thấy ông ta có mục đích nào đó, nhưng mà lại không đoán ra được.”
Từ Huyền cười như không cười nói: “Sao cô không hỏi sư phụ cô đi.”
[Cầu Tiên Vấn Đạo] đẩy kính mắt, cười khà khà nói: “Tuy sư phụ tôi khá là nổi tiếng.”
“Có điều tôi cảm thấy vẫn là bác sĩ Từ anh tương đối lợi hại.”
Cát Chân ở bên cạnh nghe mà sắc mặt tối sầm.
Đệ tử này ỷ vào việc bản thân mình tương đối được sủng ái, ở bên ngoài không cho sư phụ là ông một chút mặt mũi nào cả...
Chẳng qua ông cũng vểnh tai cẩn thận lắng nghe.
Từ Huyền mỉm cười nói: “Mục đích rất đơn giản thôi.”
“Lần này Long Hổ Sơn và Mao Sơn chuẩn bị bán đi một nhóm trân tàng bí tịch, để đổi một ít tài nguyên tu luyện.”
[Cầu Tiên Vấn Đạo] nhất thời cạn lời: “Như vậy cũng được nữa hả? Bọn lỗ mũi trâu này cũng âm hiểm quá đi?”
“Sau khi công khai tin tức này, có thể giá bán cả sẽ cao hơn không ít.”
“Ấy, không đúng!”
Cô giật mình: “Nếu bọn họ cũng đều biết mấy trăm năm sau rất nhanh sẽ có thịnh thế của giới tu tiên.”
“Vậy thì tại sao phải công khai công pháp bí tịch ra bên ngoài vào lúc này chứ?”
“Đến lúc đó, không phải ưu thế của bọn họ những đại phái như bọn họ đều mất hết à?”
Từ Huyền ung dung nói: “Nguyên nhân rất đơn giản.”
“Bởi vì những lời ông ta vừa nói lúc nãy đối với những tán tu khác thuần túy là canh gà.”
“Cũng chỉ nghe một chút là xong.”
“Người thật sự có thể bồi dưỡng ra được truyền thừa như vậy, chỉ có thể nói là hy vọng cực kỳ xa vời.”
“Nhưng mà đối với đại phái như bọn họ.”
“Chỉ cần có đầy đủ tài nguyên, ở trăm năm sau thật sự có thể nuôi dưỡng được một người truyền thừa cảnh giới Luyện Khí Hóa Thần.”
“Đến lúc đó chiếm được tiên cơ, nỗ lực gì cũng đáng giá hết.”
“Hơn nữa...”
Từ Huyền nhìn cô, cười như không cười nói: “Có phải cô bị ngu không thế.”
“Làm sao có thể thật sự bán đi bí pháp trung tâm chân chính được?”
Lúc này, Khưu chân nhân trên đài cũng mở miệng: “Được rồi, bây giờ tiến hành khâu giao dịch.”
“Quy củ cũ, vị đạo hữu nào muốn giao dịch thì có thể trực tiếp mở miệng.”
“Liền do phủ Thiên Sư chúng tôi tới trước.”
“Lão đạo có một quyển sách quý do đời đời thiên sư ghi chú là [chân ý Kim Quang Chú], muốn trao đổi một ít tài nguyên có thể tăng cao tu vi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận