Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 700 - Thật sự có bác sĩ tâm lý đến vạch trần Từ Huyền ư? (1)

Chỉ là.
So sánh khuôn mặt của người này với Từ Huyền thì lại ảm đạm phai mờ hơn.
Bất luận là hình tượng hay là khí chất đều hoàn toàn hơn hẳn! Rõ ràng là không ở cùng một cấp bậc...
[Bác Sĩ Tâm Lý Vương Phôi] mang trên mặt nụ cười mỉm: “Xin chào bác sĩ Từ.”
Từ Huyền cũng mỉm cười đáp lại: “Xin chào bác sĩ Vương.”
Xưng hô như vậy không khỏi khiến rất nhiều khán giả xem live vui vẻ.
[Bác Sĩ Tâm Lý Vương Phôi] cũng nở nụ cười. Sau khi cười xong, anh đột nhiên nghiêm mặt lại.
Anh làm ra vẻ mặt nghiêm túc và nói: “Thật ra thì... tôi muốn kết nối với bác sĩ Từ từ rất lâu rồi.”
“Ngày hôm nay cuối cùng nguyện vọng cũng được thực hiện.”
“Lần này tôi đến là có mục đích.”
“Chính là muốn đến vạch trần!”
Anh vừa nói thế, đông bảo khán giả xem live trong phòng đều sửng sốt. Không rõ vị này đang muốn làm cái gì nữa.
Sau đó mọi người nghe thấy [Bác Sĩ Tâm Lý Vương Phôi] than thở với sắc mặt nghiêm túc: “Bác sĩ Từ, anh hại người ta quá rồi!”
“Từ sau khi anh nổi tiếng.”
“Khoa của chúng tôi ngày nào cũng có bệnh nhân chạy đến, hỏi tôi một ít vấn đề kỳ kỳ quái quái.”
“Cái họ hỏi nhiều nhất chính là cho tôi một tấm hình, sau đó hỏi vợ hoặc chồng của họ có cắm sừng ngoại tình không....”
“Còn có người hỏi tôi, có biện pháp nào giúp cho bọn họ phất nhanh được không.”
“Hỏi bản thân không có tiền bề ngoài lại không đẹp cho lắm, làm sao để tìm được đối tượng.”
“Còn có điều kỳ quái nhất là, mấy ngày hôm trước có một người đàn ông chạy tới.”
“Nói với tôi cha anh ta chết rồi, bảo tôi giúp anh ta mơ một giấc, hỏi cha anh ta giấu tiền riêng ở đâu...”
[Bác Sĩ Tâm Lý Vương Phôi] nói đến đây, trên mặt đã có chút tủi thân: “Hôm nay tôi nhất định phải vạch trần!”
“Tôi nhất định phải đại biểu cho các anh em đồng nghiệp làm bác sĩ tâm lý, khiến cho tất cả bệnh hữu biết một việc --”
“Bác sĩ tâm lý như chúng tôi đây, căn bản là không có trâu bò như thế!”
Vô số khán giả xem live trong phòng đều suýt chút nữa cười sái quai hàm vì những câu nói của anh.
“Ha ha, bây giờ tôi thừa nhận anh đúng là người bác sĩ Từ bị hại.”
“Đưa cho anh một trái tim nhỏ, bác sĩ Vương, đừng khổ sở, ôm một cái. [cười khóc.jpg].”
“Hóng hớt, mỗi ngày xem bác sĩ Từ chọc thủng người khác trong livestream, cuối cùng cũng nhìn thấy một người đến vạch trần bác sĩ Từ rồi, hay quá đi [tức cười.jpg]”
“Đều là bác sĩ tâm lý, tôi thề là tôi đồng ý với lời của bác sĩ Vương! Lại nói tiếp đều là nước mắt cả... [khóc lớn.jpg]”
“Hu hu, tôi là bác sĩ nữ, lần trước có bệnh nhân chạy tới nói với tôi nhà anh ta có ma, hỏi tôi có thể đuổi đi giúp anh ta không, làm tôi sợ đến mấy ngày cũng không dám tắt đèn ngủ...”
Từ Huyền cũng bất đắc dĩ cười nói: “Mặc kệ anh có tin hay không, tôi đúng là bác sĩ tâm lý.”
[Bác Sĩ Tâm Lý Vương Phôi] cười hà hà: “Vậy thế này đi, bác sĩ Từ.”
“Chỗ của tôi vừa lúc có một người bệnh.”
“Nếu như anh có thể nói ra bệnh tình của cô ta từ góc độ tâm lý học.”
“Vậy tôi sẽ phục anh không phải là giả.”
Vô số khán giả xem live trong phòng đều cười phun.
“Hay lắm! Tui trực tiếp thốt lên hay lắm! Anh xác định là mình đang đi vạch trần chứ? Không phải có bệnh nhân không giải quyết được tới hỏi bác sĩ Từ à [tức cười.jpg]?”
“A... Tôi chỉ có thể nói là giảo hoạt thật! [cười khóc.jpg]”
“Tôi phục cái thao tác này luôn rồi, có một tia phong phạm của bác sĩ rồi đó ~”
[Bác Sĩ Tâm Lý Vương Phôi] bị nhiều khán giả xem live trêu chọc như thế, khuôn mặt cũng không khỏi đỏ lên. Đông đảo khán giả trong phòng nhìn dáng vẻ chột dạ của anh, càng cười suồng sã hơn nữa.
Từ Huyền cười nhạt: “Được, anh nói về bệnh nhân của anh xem tình huống như thế nào.”
[Bác Sĩ Tâm Lý Vương Phôi] thấy Từ Huyền đáp ứng, trên mặt nhất thời lộ ra vẻ vui mừng. Anh ho khan, chỉnh lại nét mặt trở nên nghiêm túc hơn: “Là thế này bác sĩ Từ.”
“Mấy ngày trước tôi gặp được một người bệnh.”
“Đó là người bệnh nữ, khoảng chừng hơn hai mươi tuổi.”
“Vấn đề về tinh thần vô cùng nghiêm trọng!”
“Đây là lần đầu tiên tôi gặp được người bệnh như thế, có chút không nắm chắc được...”
Khán giả xem live trong phòng nghe anh kể như vậy thì cảm thấy hứng thú, đều hỏi là bệnh tình gì.
[Bác Sĩ Tâm Lý Vương Phôi] nghiêm túc nói: “Người bệnh này có chút tham ăn.”
“Muốn ăn cái gì, thì nhất định phải ăn được cái đó.”
“Hơn nữa đều là một ít thứ đồ kỳ quái...”
Một ít khán giả xem live có hiểu biết về phương diện tâm lý đều có chút thất vọng.
“Đây tính là nghi nan tạp chứng gì chứ, không cần đến bác sĩ Từ tôi cũng biết nè, đây không phải là hội chứng ăn bậy bạ thông thường thôi sao?”
“Chả có ý nghĩa gì cả, bác sĩ Vương à không phải tôi nói anh đâu. Nhưng có phải trình độ của anh có chút gân gà không thế, giấy chứng nhận của anh không phải là mua đó chứ [tức cười.jpg].”
Bạn cần đăng nhập để bình luận