Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 362 - Bảo tôi gọi 110 luôn rồi mà còn nói không có vấn đề? (1)

Lúc này, chủ nhân ngôi mộ cũng được khai quật ra. Là thi thể nữ giới trẻ tuổi.
Nhưng vẫn chưa thể xác định thân phận cụ thể của thi thể nữ từ những vật phẩm chôn cùng.
Điều ly kỳ nhất chính là đã trôi qua hơn 2000 năm, nhưng thi thể nữ trẻ tuổi này vẫn được bảo tồn cực kỳ hoàn hảo!
Trạng thái vẫn hoàn chỉnh, mới mẻ hệt như lúc đầu, da dẻ trơn bóng, vẫn duy trì sự đàn hồi, thậm chí mỗi dấu vân tay vẫn có thể phân biệt rõ ràng! Có khi còn phóng đại hơn lúc mới khai quật được vị Tân Truy phu nhân ở Mã Vương Đôi lúc trước rất nhiều!
Trông như một người sống!
Có vẻ như giới khảo cổ cả nước đã phát sinh một cơn chấn động kịch liệt!...
Lúc này, trong phòng tư vấn tâm lý Thiên Cơ.
“Xin hỏi bác sĩ Từ có ở đây không?”
Một người đàn ông mặc âu phục, dẫn theo một bé trai khoảng mười một, mười hai tuổi từ bên ngoài tiến đến.
Từ Huyền mỉm cười: “Mời vào.”
Người đàn ông mặc âu phục đi tới, chào Từ Huyền với nét mặt khách sáo,
“Ngài chính là bác sĩ Từ phải không?”
“Tôi được bạn giới thiệu đến đây.”
“Người giới thiệu nói ngài là một vị bác sĩ tâm lý có thực lực rất mạnh, rất nổi tiếng trên mạng.”
Từ Huyền mỉm cười, chỉ vào cái ghế: “Mời ngồi.”
“Anh có vấn đề gì, có thể nói thẳng với tôi.”
Người đàn ông mặc âu phục cười khổ, chỉ vào bé trai bên cạnh.
“Bác sĩ Từ, tôi họ Vương, Vương Hợp Tân.”
“Chủ yếu là vấn đề của con trai tôi.”
“Bác sĩ Từ, tôi nghi ngờ con trai tôi có bệnh tự kỷ, nên dẫn nó đến xem thử.”
Từ Huyền nhìn thoáng qua bé trai này.
Trầm mặc ít nói, từ lúc bước vào đến giờ chưa từng nói một lời.
Ánh mắt nhìn chằm chằm vào Chu Yếm đang ngồi ở một góc trong phòng tư vấn, cứ xoắn xuýt không nỡ ăn thứ quả màu đỏ.
Vương Hợp Tân nói tiếp với nét mặt lo lắng: “Đứa nhỏ này vốn rất hoạt bát.”
“Tuy nhiên, một năm trước lúc thằng bé băng qua đường đã chứng kiến vụ tai nạn xe cộ xảy ra ngay bên cạnh, có người tử vong tại chỗ.”
“Lúc bấy giờ, nó hết sức sợ hãi, mắc phải một trận bệnh nặng.”
“Từ đó về sau, nó đã trở nên khác hẳn.”
“Thành tích trượt dài đáng kể.”
“Đôi khi nói chuyện với nó rất bình thường, nhưng có lúc nó cũng hờ hững lắm.”
“Hơn nữa nó cũng thường xuyên quên mất những gì người ta nói với nó.”
Vương Hợp Tân thở dài: “Tôi đã dẫn nó đi khám ở rất nhiều bệnh viện, nhưng vẫn không có hiệu quả.”
Tống Sở Sở ở bên cạnh nghe được lời nói này, sắc mặt lập tức trở nên kỳ quái.
Cô muốn nói điều gì đó. Nhưng cuối cùng vẫn ngậm miệng lại.
Từ Huyền ý vị thâm trường nói: “Loại tình huống này của con anh không phải là bệnh tự kỷ đâu.”
Vương Hợp Tân giật mình: “Thế thì là gì?”
Từ Huyền mỉm cười nói: “Cậu ấy thế này thì hẳn là thuộc loại tinh thần phấn khởi.”
Vương Hợp Tân tức khắc sửng sốt.
Anh ta chần chờ nói: “Bác sĩ Từ, cậu nhìn trạng thái tinh thần của con tôi kìa, có dính dáng gì tới phấn khởi đâu?”
Từ Huyền mỉm cười: “Chờ tôi nói xong, anh sẽ biết ngay cậu ấy có phải phấn khởi hay không.”
“Anh Vương, tôi hỏi anh.”
“Có phải trước đó anh cho rằng con anh đụng phải âm hồn, cho nên từng dẫn cậu ấy tới chỗ một vị đại sư xem qua?”
Vương Hợp Tân không khỏi sững sờ, trên mặt có một chút chấn động.
Anh ta im lặng một lát rồi cười khổ gật nhẹ đầu: “Đúng là có tìm người xem qua.”
“Lúc đầu tôi rất nóng lòng, khi rơi vào tuyệt vọng thế là cái gì cũng dám làm. Thử hết đủ loại phương pháp.”
“Lúc ấy, tôi tìm một vị đại sư nghe nói rất lợi hại.”
“Có điều làm vậycũng không có tác dụng gì.”
“Mọi chuyện chả có gì thay đổi.”
Từ Huyền thở dài, nói: “Vấn đề nằm trên người đại sư này.”
Vương Hợp Tân lập tức hốt hoảng: “Bác sĩ Từ, đại sư này làm gì con trai tôi rồi?”
Từ Huyền thản nhiên nói: “Anh Vương, lúc đó đại sư này nói con anh chọc trúng mấy thứ bẩn thỉu.”
“Thế là làm một người giấy thế thân cho cậu ấy để hỗ trợ cản tai ương phải không?”
Trong lòng Vương Hợp Tân thoáng qua tia kinh ngạc.
Anh ta gật đầu lia lịa: “Đúng đúng, đúng là vậy.”
“Quê quán của tôi ở nông thôn, cũng khá hiểu biết về phương diện này.”
“Ở chỗ chúng tôi cũng có tập tục này, do đó tôi cũng không nghĩ gì nhiều.”
Loại người giấy này, đều là pháp thuật tương đối đơn giản, được lưu truyền khá rộng rãi.
Ví dụ như rất nhiều người đều sẽ mời hai người giấy đồng nam đồng nữ đốt cùng một lúc khi có cụ già rời đi. Ngụ ý để cho người giấy này trở thành kẻ dưới cùng đi theo xuống dưới hầu hạ.
Về phần người giấy này có bản lĩnh thật sự không, đến cùng có thể đi tới hầu hạ hay không thì cũng khó nói. Nhưng mà, còn một cách làm ra người giấy khác.
Chính là thay người cản tai.
Nếu có người nào không cẩn thận chọc phải mấy thứ bẩn thỉu gì đó. Một đại sư huyền học biết chuyện này tạo ra người giấy thế thân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận