Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 760 - Chỉ có thể nói bội phục, Quan Nhị gia chẳng qua cũng thế thôi! (1)

“Móa nó chứ, đúng là người tàn nhẫn!”
“Chỉ có thể nói bội phục, đổi thành tôi, tôi không dám đâu, Quan Nhị gia chẳng qua cũng thế thôi! [Ngón tay cái.jpg]”
“Lá gan này cũng lớn quá thể, đã biết là nhà máy chui còn dám cược như thế. Nếu ông chủ không bồi thường thì biết làm sao? [Che mặt.jpg].”
Từ Huyền lắc đầu nói: “Bởi vì nhà máy chui không chính quy, sợ bị tra xét nên ông chủ mới đồng ý dàn xếp ổn thỏa.”
“Lỡ như vì chuyện này mà bị tra xét, không chỉ tổn thất mỗi nhiêu đó đâu.”
[Quyết Toán 300/Ngày] cười khổ: “Thật ra, lúc đó tôi không nghĩ nhiều như vậy.”
“Chủ yếu là đã đến bước đường cùng rồi, chỉ có thể đánh cược một phen....”
Anh ta thở dài: “Dù sao thân thể này cũng nhờ mẹ ban cho, đứt một đốt ngón tay có là gì.”
“Chỉ là sau đó có lúc ngẫm lại, tôi lại cảm thấy thật có lỗi với ông chủ...”
Nhóm khán giả trong phòng live không biết nên nói gì.
Nói thật, cách làm cứng rắn của bệnh hữu này đúng là hơi thất đức.
Nhưng dẫu có thất đức, người ta cũng chỉ vì muốn cứu mẹ. Việc này khiến người khác khó mà chỉ trích.
Hiện tại, bọn họ cũng hiểu được tại sao lúc mới kết nối, bệnh hữu này lại có biểu hiện “keo kiệt” như thế. Đổi thành chính họ, có lẽ họ còn keo kiệt hơn cả [Quyết Toán 300/Ngày].
Lúc này, [Quyết Toán 300/Ngày] không chờ kịp nữa, vội hỏi: “Bác sĩ Từ, vừa rồi cậu nói tôi sẽ lãng phí rất nhiều tiền là có chuyện gì?”
Vẻ mặt Từ Huyền hơi vi diệu: “Cũng không thể nói là lãng phí.”
“Nhưng quả thật sẽ tương đối phí tiền.”
“Tôi hỏi anh, anh có nhớ gần đây bản thân đã gặp phải chuyện gì đặc biệt không?”
[Quyết Toán 300/Ngày] nhíu mày ngẫm nghĩ, chần chờ nói: “Nhắc đến chuyện kỳ quái.”
“Đúng là có một chuyện như vậy.”
“Vài năm trước, mẹ tôi qua đời.”
“Thế là tôi tìm bạn gái, là người cùng làng với tôi.”
“Sau đó, chúng tôi hẹn hò được mấy năm, tôi tính đến chuyện kết hôn với cô bạn gái này.”
“Nhà cô ấy muốn tôi đưa sính lễ 28 vạn 8.”
“Tôi thật sự không đưa nổi, chỉ đành chia tay cô ấy...”
“Nhưng gần đây, mỗi ngày khi tôi làm xong việc và về nhà.”
“Tôi phát hiện trên bàn trong nhà lúc nào cũng bày sẵn đồ ăn nóng hổi.”
“Mùi vị còn rất ngon~”
“Tôi vốn tưởng bạn gái cũ trở về muốn quay lại với tôi.”
“Sau khi mẹ tôi mất, tôi chỉ sống một mình, chỉ có cô ấy là người có khả năng đến nhà tôi.”
“Nhưng khi tôi gọi điện đến hỏi, cô ấy sống chết không chịu nhận.”
Nhóm khán giả trong phòng live nghe xong bèn nhốn nháo chọc ghẹo.
“Bệnh hữu, anh vẫn chưa hiểu nữa hả? Chắc chắn là muốn anh hồi tâm chuyển ý đó~”
“Không phải cô gái nào cũng vậy cả à! Muốn tái hợp với anh nhưng lại ngại thừa nhận. Con gái người ta đã làm đến mức này rồi, không phải đang chờ anh thể hiện thì còn gì nữa? [Che mặt.jpg].”
“Ha ha, còn phải hỏi ư? Bệnh hữu cẩn thận suy nghĩ kỹ lại xem tại sao bác sĩ Từ nói anh sẽ tổn thất rất nhiều tiền [Đầu chó.jpg].”
“Sao tôi thấy tình tiết này quen quen, hình như nghe qua ở đâu rồi mà không nhớ nổi... [Vò đầu.GIF]”
“Ầy, thật ra nếu tính toán kỹ lưỡng thì sính lễ 28 vạn 8 cho cô gái tốt như vậy cũng không nhiều đâu. Với tiền lương 300 một ngày của anh, một tháng 9000. Không đến ba năm sẽ kiếm về được thôi.”
[Quyết Toán 300/Ngày] cạn lời: “Các cậu quá ngây thơ.”
“Thôi bỏ đi, cũng không thể trách các cậu.”
“Chủ yếu là vì các cậu không hiểu giá thị trường của chúng tôi bên này.”
“28 vạn 8 chỉ là tiền sính lễ. Còn có phí lên xe 3 vạn, phí xuống xe 3 vạn, phí đổi xưng hô 5 vạn, phí vào cửa 4 vạn, phí kính trà 3 vạn, tiền mở cửa 3 vạn, điều quái gở nhất là còn phí cởi đồ 2 vạn nữa!”
“Còn đủ các loại tiền thượng vàng hạ cám khác, tôi tính qua tổng cộng hơn 60 vạn!”
“Hơn nữa, họ còn muốn tôi mua nhà mua xe, nếu tôi không có một, hai trăm vạn trong túi thì xác định không đời nào mua nổi...”
“Cho dù tôi chạy đi tìm nhà máy chui và làm đứt hết mười đầu ngón tay cũng không góp đủ số tiền này...”
Khán giả trong phòng live ngạc nhiên.
Đây là kết hôn hay là ăn cướp thế hả?
Đột nhiên, một màn đạn hỏi thăm bật ra trên màn hình: “Bệnh hữu, quê quán anh ở đâu vậy?”
[Quyết Toán 300/Ngày] thở dài, nói: “Tỉnh Cán...”
Vô số khán giả xem live đều giật mình.
Thì ra là nơi này, chả trách...
[Quyết Toán 300/Ngày] mờ mịt nói: “Bác sĩ Từ, tôi hoang mang thật đấy.”
“Cậu nói xem rốt cuộc bạn gái tôi nghĩ thế nào vậy?”
“Cô ấy biết rõ tôi không cưới nổi cô ấy, còn cố ý trêu chọc tôi làm gì?”
Từ Huyền mỉm cười lắc đầu: “Bệnh hữu, anh hiểu lầm rồi.”
“Thật ra, chuyện này không liên quan gì đến bạn gái anh hết.”
[Quyết Toán 300/Ngày] ngây ngẩn cả người: “Không phải cô ấy?”
“Vậy thì ai nấu cơm cho tôi mỗi ngày?”
Từ Huyền mỉm cười, nói: “Bệnh hữu, trong nhà anh có vạc nước đúng không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận