Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 554 - A đù, lẽ nào anh lại định mang thứ này về nhà à? (2)

Nhưng sau khi bọn họ nhìn thấy đồ vật, ai nấy đều tê cả da đầu.
"Đù, trò gì vậy!"
"Tôi muốn ói..."
Một đám khán giả trong phòng live đều tò mò không thôi. Đều giục ông chĩa camera về phía đó.
Đợi đến sau khi bọn họ nhìn thấy thứ được câu lên, đều hít một hơi khí lạnh! Đó rõ ràng là một thi thể đã thối rữa!
...
Có không ít chỗ trên thi thể, mơ hồ lộ ra xương trắng, bụng đều vỡ ra.
Thông thường, thi thể trong nước đều chìm xuống trước, thối rữa biến thành tử thi phình to [Tuyệt đối đừng tìm xem cái này], sau khi phình to thì nổi lên. Nhưng thi thể này rõ ràng là thối rữa rất nhiều, lại chìm xuống dưới đáy.
"Đù! Kích thích như vậy à..."
"Câu được thi thể, cách với thành tựu ông lão câu cá truyền kỳ +1."
"Đây không lẽ là... tên nhóc mà bác sĩ Từ nói đúng không?"
"Mấy người xem trên chân của tên nhóc này, chỉ có một chiếc giày! Còn là giày da!"
Một đám khán giả xem live vừa kích thích vừa sợ.
Bọn họ chỉ lên mạng xem, ông lão câu cá có thể câu được thi thể. Không ngờ hôm nay lại có thể tận mắt chứng kiến!
Liên tưởng đến lời mà vừa nãy Từ Huyền nói, trong lòng đều hiện lên vô số suy đoán.
Chân của [Tất Bất Không Quân] cũng hơi mềm nhũn ra.
Ông xoay một nửa mặt, không dám nhìn nữa.
Đồng thời run rẩy hỏi: "Bác sĩ Từ, đây không lẽ là..."
Từ Huyền gật đầu: "Anh đoán không sai."
"Đây chính là người đấu trí đấu dũng với anh bị chết đuối dưới nước."
[Tất Bất Không Quân] đắn đo nói: "Vậy bác sĩ Từ, tôi nên làm sao đây? Thứ này nên xử lý như thế nào?"
Từ Huyền không nói gì: "Anh còn cần hỏi tôi à?"
"Gặp phải thi thể còn làm gì được nữa?"
"Đương nhiên là... báo cảnh sát rồi!"
"Anh còn chuẩn bị làm gì? Chẳng lẽ còn chuẩn bị xem là cá rồi mang về nhà à?"
Lúc này [Tất Bất Không Quân] mới phản ứng lại, cười ngượng, vội vàng gọi điện thoại báo cảnh sát. Đông đảo khán giả xem live đều cười ra tiếng heo kêu.
"Nếu như là người khác thì tôi còn không tin. Nhưng bệnh hữu này à, tôi rất hoài nghi, nếu như hôm nay anh ta không câu được cá thì đúng là có khả năng làm ra chuyện như vậy..."
"Ha ha, tôi cảm giác anh không đoán sai, vừa nãy tôi đã nhìn thấy biểu cảm muốn thử từ trên mặt của bệnh hữu đó [Cười khóc. JPG]."
"Tôi tin rồi, dù sao thì ngay cả giày da rách cũng muốn mang về, người tàn nhẫn giả vờ không quân! [Buồn cười. JPG]."
Đúng lúc này, đột nhiên có một luồng ánh sáng đèn flash lóe lên.
Một cậu nhóc cầm điện thoại bên cạnh, vừa thấy mọi người đều nhìn về phía anh ta thì lập tức cười ngượng ngùng.
“Chậc, xin lỗi, hiếm khi câu được cái này, tôi không nhịn được mà muốn đăng bài lên…”
Rất nhanh, một chiếc xe cảnh sát kêu inh ỏi lái qua đó.
Sau khi mấy anh cảnh sát thăm dò hiện trường, lại cho mấy người có mặt ở hiện trường làm chút ghi chép. Sau đó dùng xe cảnh sát mang thi thể đi.
Lúc này, không ít khán giả trong phòng live không biết có phải là ảo giác hay không.
Hình như nhìn thấy vẻ tiếc nuối trên mặt của mấy lão câu cá ở hiện trường. [Tất Bất Không Quân] cũng thở phào nhẹ nhõm.
"Bác sĩ Từ, có lẽ bây giờ tôi không sao rồi đúng không?"
"Có phải sau này có thể an toàn câu cá rồi?"
Từ Huyền mỉm cười: "Có thể là có thể."
"Chẳng qua bây giờ trên người anh vẫn còn tí vấn đề nhỏ…"
"Dùng tâm lý học để nói, chính là sau khi nhìn thấy tình cảnh mang tính kích thích này, tinh thần có chút hoảng hốt."
"Thời gian gần đây dễ xuất hiện mấy chuyện ngoài ý muốn."
"Tôi đề nghị tốt nhất là nên mua một tờ thuốc cải thiện, loại rẻ nhất là được."
"Hiện tại thuốc trong phòng tư vấn của tôi đều là trợ thủ của tôi làm."
"Hiệu quả không khác nhau là mấy, nhưng giá cả chỉ cần một phần năm ban đầu, chỉ 2000 tệ một tờ."
Đông đảo khán giả trong phòng live đều châm chọc.
"Hự, tinh thần hoảng hốt, dễ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, bác sĩ Từ anh không cần giải thích nữa, người hiểu đều sẽ hiểu."
"Là loại thuốc vẽ Ultraman để chữa bệnh cứu người đúng không? [Buồn cười. JPG]."
"Ha ha, tại sao tôi cảm thấy bệnh hữu này, coi trọng cơ thể của mình, còn không bằng có thể tiếp tục câu cá hay không vậy [Che mặt]."
"Chậc, Sở Sở đã lợi hại đến vậy rồi à? Thoạt nhìn vẫn còn ngơ ngơ, nhìn không ra đó?"
[Tất Bất Không Quân] cũng không chút do dự mà gật đầu. Chút tiền ấy, chắc chắn là ông chi được.
Sua khi thưởng cho Từ Huyền một hỏa tiễn siêu cấp.
[Tất Bất Không Quân] hơi ngượng ngùng nói: "Đúng rồi, bác sĩ Từ, tôi còn muốn tiện thể mua một bình rượu giả bồi bổ thân thể."
"Dù sao thì cơ thể này của tôi, mấy người cũng nhìn thấy đó..."
Từ Huyền gật đầu: "Không thành vấn đề."
"Đợi lát nữa tôi sẽ gửi tin nhắn cho anh, kết bạn WeChat."
[Tất Bất Không Quân] tươi cười.
"Cảm ơn bác sĩ Từ."
"Khoảng thời gian trước đó, tôi luôn đau đầu."
"Sao mỗi lần đều câu được thứ kỳ lạ, không câu được cá."
Bạn cần đăng nhập để bình luận