Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 924 - Nhân vật chính văn học mạng gì đây!

“Vì bà chủ bận trông quán không thể đi đâu, gần đó lại không có cửa hàng nào nên mới đặt một phần mì đến.”
“Chị ta đưa mì cho con mình ăn, bản thân thì chưa ăn gì.”
“Sau khi anh giao xong, tình cờ không có đơn hàng bèn trò chuyện vài câu với chị ta. Anh hỏi tại sao chị ta không ăn gì.” Viptruyenfull.com - ebook truyện giá rẻ
“Bà chủ trả lời anh rằng mì này quá đắt.”
“Trong nhà chị ta còn chẳng có nổi tiền đóng học phí cho con.”
“Thế là anh lấy số sách cũ trong nhà do trưởng bối để lại ra, muốn góp ít tiền cho nhà chị ta.”
“Anh thấy đứa bé đó có vẻ rất đáng thương, làm người ta nhớ đến những gì mình đã trải qua khi còn nhỏ.”
“Thế là anh dùng mấy chục tệ mua đại vài quyển sách cũ từ sạp hàng.”
Nhóm khán giả trong phòng live nghe đến đây, trong lòng dâng lên dự cảm.
Họ nhốn nháo phát màn đạn hỏi thăm: “Chẳng lẽ sách này là đồ cổ đó chứ...”
“Cảm thấy đống sách này không đơn giản đâu nhe...”
“Sách gì thế?”
“[Tôi Thiện Lương Chứ Không Phải Ngu Dốt] nhíu mày nói: “Tôi nhớ hình như sách này là [Thanh Nang Thư]?”
“Hiện giờ, quyển sách còn đang đặt ở đầu giường tôi kìa, từ lúc mua về tôi lười đọc, để đó đến giờ...”
Đông đảo khán giả trong phòng live nghe tên sách xong, mặt mày ai nấy ngây ngốc hết cả.
Nhưng một số khán giả xem live khá có hiểu biết lại hít vào ngụm khí lạnh!
“Đờ mờ, đệch mợ, đù móe!
[Thanh Nang Thư] á! Nếu là thật thì bệnh hữu ơi anh phát tài rồi!”
“Rốt cuộc đó là sách gì thế?”
“Nếu đúng là [Thanh Nang Thư], vậy tôi chỉ có thể diễn tả bằng hai chữ thôi: Quốc bảo!”
“[Thanh Nang Thư] hả! Đó là đúc kết y thuật cả đời của Hoa Đà đó! Quyển sách đã thất truyền từ lâu! Nếu sách đó là thật, thế thì giá trị quả là không thể tưởng tượng nổi luôn!”
Các khán giả xem live khác nghe vậy cũng giật mình bối rối.
Ánh mắt họ nhìn [Tôi Thiện Lương Chứ Không Phải Ngu Dốt] cũng trở nên kỳ quái.
Nếu là một hai chuyện tương tự vậy thì thôi.
Nhưng nhiều chuyện tốt đến vậy đều xảy ra với một mình anh, đến thằng ngu cũng biết có điều bất thường.
Hào quang nhân vật chính sắp tràn cả ra ngoài màn hình rồi kìa!
Không lẽ vị này là nhân vật chính của văn học mạng đô thị gì đó à...
Rất nhiều khán giả trong phòng live cẩn thận nghiền ngẫm lại một chút.
Quả thật anh chàng này là hình mẫu nhân vật chính tiêu chuẩn: Xuất thân là trẻ mồ côi, tuổi còn trẻ. Hơn nữa tính cách anh cực kỳ chính diện!
Nhiều năm trước, anh luôn có cuộc sống bình yên.
Một ngày nào đó đột nhiên có đủ thứ chuyện kỳ quái bắt đầu xảy ra xung quanh anh.
Sau đó, anh có thể dễ dàng hốt được em gái mưa, tài nguyên, nhân mạch, trở thành người chiến thắng và đi đến đỉnh cao cuộc đời. À mà, ngoại trừ một điều là tướng mạo không “thanh tú” như các nhân vật chính khác trong tiểu thuyết văn học mạng.
Ngược lại, dáng vẻ hơi bị ngờ nghệch...
Những điểm còn lại, bất luận chỗ nào cũng không có cảm giác mâu thuẫn gì.
Rất nhiều khán giả xem live từng thích đọc văn học mạng đã nảy ra vài tựa sách trong đầu, ví dụ mấy loại truyện như [Hệ Thống Người Tốt Gặp Phúc Báo Đô Thị] hay [Mở Đầu Đụng Phải Thiếu Nữ Xinh Đẹp Khóc Lóc Muốn Tôi Chịu Trách Nhiệm Với Cô Ấy] gì đó.
Thậm chí, có người còn nghi ngờ thật sự có hệ thống nào thức tỉnh trên người anh chàng [Tôi Thiện Lương Chứ Không Phải Ngu Dốt] này hay không.
Chính [Tôi Thiện Lương Chứ Không Phải Ngu Dốt] cũng sốc hàng.
Có khi cả đời người khác còn không gặp được cơ duyên lấy một lần. Riêng anh đã liên tục gặp được ba lần chỉ trong vài ngày!
Anh lại chẳng phải thằng ngu, chắc chắn biết trong này có vấn đề!
[Tôi Thiện Lương Chứ Không Phải Ngu Dốt] gãi đầu, nói với vẻ mặt vô tội: “Bác sĩ Từ, tôi đây là gặp phải chuyện gì thế này?”
“Sao chuyện tốt đều rơi trúng đầu tôi hết vậy?”
Biểu cảm vô tội này của anh suýt nữa đã làm khán giả xem live khác tức đến ngứa răng.
Từ Huyền mỉm cười: “Nguyên nhân rất đơn giản.”
“Bản chất nguyên nhân chủ yếu bởi vì anh là người tốt.”
“Anh chưa từng nghe câu này à?”
“Người tốt gặp phúc báo.”
Nghe Từ Huyền giải thích thế, rất nhiều khán giả xem live lập tức bó tay.com luôn. Lý do này không đáng tin gì hết!
Nhiều người cũng làm việc thiện mà, có thấy ai gặp được nhiều cơ duyên như [Tôi Thiện Lương Chứ Không Phải Ngu Dốt] thế đâu!
Với cả, nhiều năm trước anh chàng này cũng làm không ít việc thiện, đâu có gặp được cơ duyên gì.
Lúc này, họ lại nghe Từ Huyền nói tiếp: “Anh còn nhớ việc mình làm vào mấy ngày trước khi xảy ra chuyện này không?”
[Tôi Thiện Lương Chứ Không Phải Ngu Dốt] nhíu mày suy tư một lát, sau đó đột nhiên hai mắt tỏa sáng.
“Ể! Tôi nhớ ra rồi!”
“Hình như mấy ngày đó đúng lúc tôi được phát lương.”
“Bởi vì tháng đó là mùa cao điểm, tôi chạy rất nhiều đơn hàng nên được phát hơn một vạn tệ.”
“Khéo sao hôm đó là thời gian livestream của bác sĩ Từ anh luôn!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận