Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 421 - Ơ đệch, đây thật sự là lão tổ tông của tôi hả? (2)

“Cô bé đã thực sự chết hơn hai nghìn năm rồi á?”
Trong đầu cô đột nhiên nhớ lại câu nói mà Từ Huyền đã nói với cô lúc trước. Trước đây Tống Sở Sở không biết là có ý gì.
Bây giờ cô nhớ lại, nhất thời lắp bắp nói: “Cô ấy... cô ấy sẽ không thật sự là lão tổ tông của tôi đấy chứ?”
Từ Huyền cười như không cười nói: “Nếu không thì sao nữa?”
“Cô còn tưởng rằng tôi đang lừa cô hả?”
“Tổ tiên của cô ở thời Chiến Quốc là hậu duệ của vương thất.”
“Nếu như đúng ra mà nói, cô bé xem như là Tổ Gia Gia muội muội nhỏ nhất bảy mươi đời của cô.”
“Nếu không phải các cô có quan hệ thân thích, cô cho rằng sau này cô bé sẽ nguyện ý nhận cô làm đệ tử chắc?”
Khóe miệng Tống Sở Sở co giật.
Thì ra nàng bái sư lần này, vẫn tính là dựa vào quan hệ, mới ôm được lên bắp đùi?
Tống Sở Sở: “Ông chủ, cho nên tên thật của lão tổ tông của tôi là Tống Tử Nam à?”
Từ Huyền lắc đầu: “Không phải.”
“Chính là họ Tử, tên Nam.”
“Có điều nếu cô gọi vậy thì cũng được thôi, không tính là sai.”
“Sau này cô đi giúp sư phụ cô giải quyết xử lý giấy chứng nhận thì cứ viết như vậy đi, có vẻ sẽ chính thức hơn một chút.”
Lúc này, Tử Nam mắt to nhìnTừ Huyền, nhẹ nhàng nói: “Sư phụ ~”
“Khi nào chúng ta có thể trở về nhà thế.”
Từ Huyền mỉm cười sờ sờ đầu của cô bé: “Sắp rồi, không lâu nữa đâu.”
Một ngày sau.
Số 9 đúng hẹn mang hai loại hạt giống linh thực thượng cổ đến cho Từ Huyền. Lúc anh đưa hạt giống đến, biểu cảm trên mặt vẫn còn có chút u oán. Ngày hôm qua sau khi anh trở về đã bị cục trưởng mắng cho té tát.
Nhiệm vụ không hoàn thành còn chưa tính. Còn bị người ta chơi không nữa chứ...
Nếu như không phải Vương Tùng giúp anh làm chứng.
Thì hành động này suýt chút nữa bị coi thành di dời tải sản của Cục quản lý linh dị luôn rồi... Sau khi đưa hạt giống cho Từ Huyền xong Số 9 cũng không có rời đi ngay.
Anh nói với vẻ mặt mong đợi: “Đúng rồi bác sĩ Từ, còn có một việc nữa.”
“Mấy hạt giống lần trước ấy, có trồng ra được cái gì không?”
“Cục trưởng của chúng tôi nói là có thể thu mua với số tiền lớn.”
“Giá cả gì đó đều dễ thương lượng hết.”
Từ Huyền mỉm cười lắc đầu, nói đầy thâm ý: “Đừng có gấp.”
“Sau này các anh sẽ có cơ hội để mua nó.”
Số 9 nghe bảo đảm như thế, cũng gật đầu tỏ ý đã biết.
Tuy không mang gì về hết nhưng có câu trả lời này, coi như là trở về cũng ăn nói với lãnh đạo được. Sau khi anh rời đi.
Từ Huyền cầm đến một chậu hoa.
Hắn bỏ mấy hạt giống vào bên trong chậu rồi rót công đức.
Rất nhanh, đã có vài cọng cây nhỏ dài giống như cỏ dại mọc lên. Tống Sở Sở ở bên cạnh trừng to mắt.
Thứ này, sao càng nhìn càng thấy quen mắt thế.
Sau khi gốc linh thực này trưởng thành rồi, cô rốt cuộc không nhịn được nói: “Ông chủ, đây là thứ gì thế?”
“Sao tôi nhìn nó giống như lúa vậy?”
Từ Huyền mỉm cười: “Đúng thế.”
“Tên của gốc linh thực này là lúa Thất Tuệ.”
Vẻ mặt Tống Sở Sở ngớ ra.
“Lúa Thất Tuệ? Thứ gì thế?”
Từ Huyền mỉm cười.
Trong truyền thuyết ở thời xa xưa có con Đan Tước ngậm trong miệng một cây lúa Cửu Tuệ, vận chuyển đến trên tay Viêm Đế từ nơi cách xa ngàn dặm. Loại lúa Cửu Tuệ này vừa rơi xuống đất cũng có thể lập tức sinh trưởng, đồng thời sẽ kèm theo nước mưa và tiếng sấm, sau khi sử dụng có thể trường sinh bất lão! Loại lúa Thất Tuệ trong tay Từ Huyền tuy không có trường sinh bất tử khoa trương như lúa Cửu Tuệ.
Thế nhưng sau khi ăn thì cũng có thể tăng tuổi thọ lên với mức độ lớn. Đồng thời điên cuồng tăng mức độ khỏe mạnh và thể lực của cơ thể.
Đặt nó ở thượng cổ, đối với tu sĩ đi theo con đường thể tu thì thứ này gần như là vật tất yếu cho tu luyện. Cho dù là tu sĩ đi theo con đường luyện khí thông thường cũng là đổ xô đến mua.
Từ Huyền đã nghĩ kỹ rồi.
Sau này mình chỉ dùng lúa Thất Tuệ để ăn hằng ngày thôi.
Đồng thời thứ này còn có liên quan đến bước tiếp theo kế hoạch của hắn nữa.
Lúc này, Từ Huyền mang theo một người, một xác, một khỉ trở lại núi Tiểu Cô. Trên chân núi được phân chia ra một vùng, chuyên môn để trồng lúa Thất Tuệ. Vẩy hạt giống ra, thúc giục công đức.
Ngay lập tức đã mọc ra luôn.
Sau đó phái ra tiểu bối có bối phận thấp nhất trong Thiên Cơ Môn hiện tại, lưng phơi mặt trời chói chang, cầm liềm khổ cực thu gặt. Trồng một đợt thì lại thu hoạch một đợt.
Giống như một người làm nông vất vả cần cù... Cả người Tống Sở Sở đều đã tê rần.
Trong lòng của cô vốn cho rằng, sau khi đi theo vị kỳ nhân ẩn sâu giữa thành phố lớn là Từ Huyền đây thì sẽ giống như trong TV và trong tiểu thuyết, bình thường không có việc gì thì an tâm tu luyện, kết bạn với đạo hữu ở khắp muôn nơi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận