Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 159 - Chứng sợ hãi xem mắt, bệnh tật kỳ quái càng ngày càng nhiều.... (1)

“Đừng thừa nước đục thả câu nữa! Nói nói được một nửa, rồi im luôn là sao!”
[Ma Pháp Sư Thực Tập] bị bạn xem live thúc giục không có cách nào, chỉ có thể đồng ý với bọn họ để Từ Huyền nói. Trên môi Từ Huyền mang theo nụ cười cổ quái, từ từ mở miệng: “Đại khái khoảng tầm năm năm trước, vị người bệnh này lần đầu tiên gặp mặt ngoài đời với cô gái quen biết qua mạng.”
“Kết quả là gặp được một cô gái còn xinh hơn trong ảnh nữa.”
“Cô gái này, mang theo anh ta đi một quán cơm nhỏ trông thường thường không có gì kỳ lạ.”
“Thậm chí đồ dùng trong quán còn có chút đơn sơ nữa.”
“Người bệnh này cũng không suy nghĩ nhiều, ấn tượng đối với cô gái này vẫn là rất tốt, muốn tiết kiệm tiền giúp cô gái ấy.”
“Kết quả lúc tính tiền thì phát hiện giá cả đắt kinh khủng.”
“Một bàn rau xanh bình thường, giá cả 180!”
“Một bình rượu đỏ thông thường, đòi hơn 5000!”
“Lúc đó vị người bệnh này mới vừa tốt nghiệp, tiền lương cũng không cao.”
“Bữa cơm này, ngốn mất gần hai tháng tiền lương của anh ta.”
“Sau đó anh ta len lén chụp bình rượu đỏ, lên mạng lục soát một chút.”
“Bình rượu đỏ đòi hơn 5000 của anh ta ở trong tiệm, trên mạng chỉ bán 9 tệ 9...”
“Hai bình...”
“Lại còn miễn tiền ship...”
“Bởi vì chuyện này, anh ta bị hù đến gần một năm không dám gặp bạn gái trên mạng lần nữa.”
“Một năm sau, anh ta bị người trong nhà thúc giục kết hôn ép cho không còn cách nào.”
“Vì vậy nên đồng ý đi xem mắt với một cô gái do người thân giới thiệu.”
“Lúc này đây anh ta thông minh, bản thân tự chọn địa điểm ăn cơm trước.”
“Kết quả không nghĩ tới, sau khi ăn cơm xong. Cô bé này đi trung tâm thương mại đi dạo phố cùng với anh ta.”
“Lại còn nhìn trúng một món hàng xa xỉ hơn trăm ngàn tệ, muốn anh ta quẹt thẻ giúp cô.”
“Trực tiếp khiến vị người bệnh này bị hù chạy.”
“Sau đó cha mẹ của cô gái còn gọi điện thoại đến mắng cho người nhà của anh ta một trận.”
“Nói anh ta không có lễ phép, xem mặt được hơn nửa lại trực tiếp bỏ con gái người ta lại một mình chạy mất.”
Rất nhiều bạn xem live nghe thế, đều nín cười.
Cừ thật!
Đầu tiên là gặp lừa cơm, lại gặp phải nữ hám làm giàu. Người anh em này đúng là xui xẻo thật sự.
[Ma Pháp Sư Thực Tập] nghe mà sửng sốt một chút. Vừa nãy nghe Từ Huyền nói chuyện của người khác, vẫn còn cảm thấy rất mới lạ.
Hiện tại đến phiên việc mình từng trải qua bị vị bác sĩ Từ này nói ra một năm một mười, thậm chí còn rõ ràng hơn chính anh ta nữa.
Loại cảm giác này... thực sự khiến người ta có chút tê cả da đầu.
Từ Huyền tiếp tục nói: “Sau chuyện lần này, qua nửa năm, anh ta lại bắt đầu gặp mặt với bạn gái trên mạng.”
“Lúc này đây, lần đầu tiên gặp mặt rất thuận lợi.”
“Cô gái thoạt nhìn thì rất văn tĩnh, cũng không có xảy ra chuyện phiền phức gì cả.”
“Vị người bệnh này vốn cho rằng mình gặp được người bạn gái trời định.”
“Không nghĩ tới lúc cuộc hẹn sắp kết thúc thì bị đánh cho một trận.”
Trên đầu các bạn xem live đều hiện lên dấu hỏi chấm? Vừa nãy không phải còn nói là thuận lợi sao? Lại còn là một cô gái dịu dàng ít nói nữa.
Tại sao đột nhiên lại bị đánh rồi?
Chẳng lẽ nào là do [Ma Pháp Sư Thực Tập] gặp sắc nảy lòng tham, muốn sàm sỡ người ta?
Lúc này [Ma Pháp Sư Thực Tập] thở dài, mở miệng nói: “Là chồng của cô ta đánh.”
...
“Lúc sắp kết thúc, chúng tôi đang đi trên đường thì đột nhiên vô tình gặp được chồng của cô ấy.”
“Từ đó tôi mới biết được cô gái này đã kết hôn ba năm rồi.”
Anh ta dừng một chút, có chút uể oải nói: “Chồng của cô ta còn dẫn theo con của hai người họ ở bên cạnh.”
Các bạn xem live nghe xong cũng đều buồn cười.
“Cừ thật, trong lúc nhất thời tôi cũng không biết là anh thua lỗ hay là buôn bán lời.”
“A cái này... Tào Tháo mừng như điên!”
“Đừng khổ sở, ít nhất thì cô gái ấy thực sự muốn bàn chuyện yêu đương với anh, đã có tiến bộ so với hai người trước rồi. Khụ khụ, tốt xấu gì ngoại tình cũng là tình đúng không...”
Từ Huyền ho một tiếng, tiếp tục kể chuyện.
“Qua một khoảng thời gian, bạn xem live này lại hẹn gặp mặt với một cô gái.”
“Lúc này đây, vì gặp cô gái này, anh ta chạy tới tận vùng khác.”
....
“Kết quả vừa xuống xe lửa một cái, cô gái đã cho người nhà của mình đến đón anh ta.”
“Lúc đó vị người bệnh này vẫn còn rất vui vẻ, cảm giác rất được coi trọng.”
“Sau khi tới gần nơi, sự nghênh đón của đối phương càng thêm nhiệt tình.”
“Dẫn anh ta đến một căn biệt thự nhỏ mấy trăm mét vuông.”
“Hơn mấy chục người là người nhà cô gái, mỗi ngày đều nhiệt tình vây quanh anh ta.”
“Cô gái kia, cũng ở bên cạnh anh ta bất kỳ giây phút nào.”
“Không chỉ không có muốn dùng tiền của anh ta, trái lại còn nói muốn dẫn anh ta đi cùng nhau phát tài, làm hạng mục lớn cấp quốc gia!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận