Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 476 - Người trẻ tuổi này rất nổi danh à? Tu hành môn phái nào vậy (1)

Đương nhiên là cũng không nhận ra Từ Huyền.
"Thanh niên này nổi danh lắm à? Tu hành ở môn phái nào vậy?"
"Ông chú, đạo hữu này chính là bác sĩ Từ! Rất nổi tiếng ở trên mạng!"
"Bác sĩ? Lẽ nào là truyền nhân của đan đạo?"
"Không phải, bác sĩ Từ có lẽ được xem là... xem là phái thuật số."
"Bác sĩ của thuật số? Cái quái gì thế? Có phải con cảm thấy ông chú không biết nhiều nên có thể tùy ý lừa gạt, đúng không?"
"y ya, bác sĩ đó là nhân vật người ta thiết lập, ông chú lại không xem livestream, con có nói thì người cũng không hiểu!"
"Thiết lập nhân vật là cái gì? Con nói rõ cho lão phu nghe xem nào?"
"Hây, giống như mỗi năm trước khi người đến đây đều cố ý để con dẫn người đến tiệm tóc nhuộm tóc, thoa phấn lót lên mặt người, giả vờ là hạc phát hồng nhan ở trước mặt đạo hữu khác, có thể giả vờ..."
“Dừng lại! Im miệng cho lão phu! Khụ khụ, các vị đạo hữu, đứa trẻ này đùa đó…"
Lúc này, một cô gái trẻ tuổi đeo mắt kính thoạt nhìn giống như học bá, tiến đến bên cạnh Từ Huyền.
Cười hi hi chào hỏi Từ Huyền.
"Bác sĩ Từ, đã lâu không gặp."
Từ Huyền mỉm cười: "Là cô à, sư phụ cô dẫn cô tới à?"
Người trước mặt chính là [Cầu Tiên Vấn Đạo] từng kết nối trong phòng live.
Hôm nay cô đến đây rõ ràng là quyết định cuối cùng đi trên con đường này.
Sau đó bái thầy bói mù đó làm thầy.
[Cầu Tiên Vấn Đạo] cười hi hi, gật đầu nói: "Đúng vậy bác sĩ Từ, anh không biết đâu, sư phụ tôi còn nói xấu sau lưng anh đó!"
"Tiểu Ngôn, con mau im miệng cho lão phu!"
Một lão giả mang kính gọng tròn có vẻ mặt lúng túng bước qua đó.
Ông đi lại như bình thường, rõ ràng không giống như [Cầu Tiên Vấn Đạo] nói, thật sự là một người mù.
Lão giả cung kính về phía Từ Huyền: "Lão phu Cát Chân, bái kiến Từ đạo hữu."
Từ Huyền cũng mỉm cười hành lễ.
Vẻ mặt Cát Chân bất đắc dĩ nói: "Từ đạo hữu, cậu đừng nghe đứa nhỏ này nói bậy, lão phu không có nói xấu cậu."
[Cầu Tiên Vấn Đạo] than thở nói: "Ai nói không có. Sư phụ, người đừng có mà dám nói không dám nhận."
"Chẳng phải người thường oán giận trước mặt con."
"Hỏi con là có chỗ nào mà người không bằng bác sĩ Từ, cứ khăng khăng muốn bái anh ấy làm thầy, cũng không muốn bái người…"
"Khiến trong lòng người có cảm giác như Ngưu đầu nhân (người có 2 sừng trâu trên đầu)..."
Cát Chân bị đệ tử nhà mình vạch trần đến cùng, khuôn mặt già không khỏi đỏ lên.
Ông trừng mắt: "Con câm miệng lại cho ta!"
Sau đó gượng cười với Từ Huyền: "Từ đạo hữu, tôi chỉ tùy tiện nói thôi. Cậu đừng xem là thật."
Từ Huyền mỉm cười.
Thật ra Từ Huyền đã sớm nghe qua Cát Chân đạo hữu này.
Người này cũng có tí nổi danh ở giới thuật số trong nước.
Không chỉ có thực lực nhân tố, mà Cát Chân này còn là đời sau của Cát thiên sư trong tứ đại thiên sư.
Lại nói tiếp, Cát Chân còn là “idol” năm xưa của Liễu Trường Hà, sư phụ của hắn.
Chỉ là sư phụ Liễu Trường Hà có cấp bậc không cao cho lắm, lăn lộn cả đời trong giới huyền học, vẫn chưa tiếp xúc được đến giới này.
Từ Huyền cũng có thể nhìn ra Cát Chân này quả thật không có ác ý với hắn.
Thậm chí còn có không ít thiện cảm.
Nguyên nhân cũng rất đơn giản.
Hai người họ thực sự có thể xem là "đạo hữu".
Đều là tu luyện "bàng môn tả đạo*".
*hệ thống tu luyện bất chính.
Trong ấn tượng của người thường, có thể sẽ cho rằng ai nấy trong giới tu luyện đều là thầy bói.
Tùy tiện du ngoạn xung quanh cảnh khu nào đó đều có thể thấy được mấy "bán tiên".
“Nói câu nào chuẩn câu đó” gì đó.
Không phải mặc đạo bào, chỉ là cạo trọc mặc tăng bào. Hoặc là trường sam bình thường, mang kính mác giả bộ không nhìn thấy, còn rất đông.
Nhưng thực tế thì không phải như thế.
Chịu ảnh hưởng của ngũ tệ tam khuyết.
Trong giới tu luyện chính thống, trò chơi thuật số như bọn họ thật ra là thiểu số.
Giống như Từ Huyền và Cát Chân, trong đám đạo hữu đến hôm nay quả thực là sinh vật quý hiếm. Trái lại càng là hạ tầng thì số lượng càng khoa trương.
Hơn nữa cấp bậc càng đi lên thì càng như thế.
Trên mặt Cát Chân mang theo vẻ u oán.
"Chỉ là, Từ đạo hữu, nên nói hay không."
"Cậu đúng là gạt rất nhiều đồ tử đồ tôn của lão phu đến thảm rồi."
"Hiện tại, trên người mấy đồ đệ của tôi vẫn còn bó thạch cao đó."
"Hai đứa thảm nhất, bây giờ vẫn còn nằm viện..."
[Cầu Tiên Vấn Đạo] than thở nói: "Sư phụ, người không thể trách bác sĩ Từ được."
"Cũng không phải là bác sĩ Từ bảo bọn họ giả làm bác sĩ tâm lý!"
"Chẳng phải là bản thân những sư huynh đó ngốc à…"
Cát Chân giận đến mức không thể búng trán của tiểu đồ đệ mà mình mới nhận.
"Con câm miệng lại cho ta!"
Đúng lúc này, hai người phụ nữ trên đầu mang trang sức khoa trương, mặc áo quần kỳ lạ, cũng tiến lại gần.
Một người trong số đó khoảng năm mươi tuổi, là một phụ nữ lớn tuổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận