Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 314 - Siêu nhân Tiga Ultraman sẽ trêu chọc tai họa cho con trai của anh! (1)

Vẫn còn mang theo nó làm gì cơ chứ? Cố ý thu hút sự thù hận à?"
Tiền Huy ở bên cạnh nói: "Lão Tôn, mau mau gửi phí cố vấn cho bác sĩ Từ đi, chúng ta đừng quấy rầy ở chỗ này nữa."
Lúc này Tôn Đại Trung mới phản ứng kịp, liên tục gật đầu: "Đúng đúng, bác sĩ Từ, tôi phải gửi cho cậu bao nhiêu tiền thế?"
Từ Huyền mỉm cười: "Anh đưa tôi phí cố vấn là được, 2000 tệ."
"Quét mã QR này để trả là xong."
Sắc mặt Tôn Đại Trung xoắn xuýt một hồi: "Bác sĩ Từ, vậy cũng quá tiện nghi đi."
"Hay là cậu ra giá cao lên chút được không?"
"Chứ đưa có một chút tiền như vậy, tôi đưa mà cũng không an lòng được..."
Tiền Huy ở bên cạnh nghe xong, cảm thấy có chút buồn cười.
Lão Tôn này trước khi đến vẫn còn sợ Từ Huyền sẽ lừa tiền ông ta một hồi. Hiện tại trả tiền ít, trái lại cảm thấy hoảng hốt nữa chứ.
Tôn Đại Trung giật mình: "Bác sĩ Từ, hay là tôi lại mua thêm một ít đồ đi."
"Chỗ cậu có thứ gì để trừ tà không? Cho tôi một ít? Muốn loại đắt tiền nhất ấy!"
"Vừa nãy tôi thấy ở trên kệ của cậu, trên Ultraman xanh biếc kia viết là có hiệu quả trừ tà."
"Hay là bác sĩ Từ cậu bán cái kia cho tôi đi?"
Con trai của ông ấy thích xem Ultraman, vậy nên Tôn Đại Trung cũng có thể biết đến cái tên "Ultraman".
Tiền Huy ở bên cạnh trêu chọc ông: "Lão Tôn, trước đó không phải anh còn nói, tôi và Hoàng Hâm mua cái đồ chơi này là bị lừa lọc rồi à?"
Tôn Đại Trung nhất thời hơi đỏ mặt, có chút xấu hổ.
Lúc trước ông biết phú hào hai mươi tỷ như Hoàng Hâm và Tiền Huy tốn đến mấy triệu để mua một cái "mô hình", lại còn có dáng vẻ coi nó như trân bảo nữa.
Ông đương nhiên là có suy nghĩ não hai tên này bị tàn, vẫn còn cười nhạo hai người này một phen nữa. Hiện tại quan niệm của ông triệt để thay đổi.
Vẫn là "mô hình" tốt!
Những thứ khác không nói, ít nhất là món đồ chơi này an toàn cực!
Cũng không thể có quái thú ngoài hành tinh nào phát hiện ra Ultraman mà ông cung phụng, tức giận chạy tới chơi ông đi! Từ Huyền cũng có chút dở khóc dở cười.
"Anh thực sự không cần phải mua."
"Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, sau này anh sẽ không tiếp tục trêu chọc phải thứ đồ bẩn gì nữa đâu."
"Hơn nữa, nếu như anh mua cái này về."
"Còn có thể sẽ mang tới một tai họa nhỏ cho con anh nữa đấy."
"Nếu như anh vẫn muốn mua, vậy mua con Doraemon kia đi."
"Có thể tránh khỏi một ít chuyện ngoài ý muốn."
Tôn Đại Trung liên tục gật đầu: "Được, bác sĩ Từ, tất cả tôi đều nghe theo cậu."
Lúc này, ông quét mã trả tiền.
Sau khi luôn miệng nói lời cảm ơn với Từ Huyền xong thì ông rời đi cùng với Tiền Huy. Tống Sở Sở hiếu kỳ nói: "Ông chủ."
"Tại sao tôi không nghe anh nói mấy thứ này còn có tác dụng phụ thế?"
Từ Huyền ung dung nói: "Đối với người khác là không có tác dụng phụ."
"Chẳng qua đối với con trai của ông ấy thì lại có."
Tống Sở Sở càng thêm buồn bực,
"Vì sao thế?"
Từ Huyền mỉm cười nói: "Bởi vì cái ông ấy muốn mua là Siêu nhân Tiga Ultraman."
Tống Sở Sở: ? ??
Giữa cái đó và chọc phải tai họa có liên hệ tất nhiên gì ư?
Từ Huyền ung dung nói: "Con trai Tôn Đại Trung là fan của siêu nhân Zero."
"Thấy cha mình mang về một mô hình Siêu nhân Tiga, lại còn yêu cầu cả nhà lễ bái hằng ngày, trong lòng cậu ta không vui."
"Vì vậy cậu ta đánh nát thứ cha mình mang về, một lần nữa len lén tìm người định chế nên Zero có tạo hình tương tự và đổi về lại."
"Sau đó lại bị Tôn Đại Trung phát hiện ra, hung hăng đánh cho một trận."
"Hai ngày không có xuống được giường."
Tống Sở Sở: "....."
Cô cảm giác trong lòng có vô số điều muốn lải nhải, nhưng lại không biết bắt đầu từ chỗ nào.
Hai ngày sau đó.
Cảnh sát Vương đi tới phòng cố vấn với vẻ mặt tươi cười. Còn mang theo một lá cờ gấm đến nữa.
"Bác sĩ Từ, nhờ có anh giúp đỡ mà chúng tôi đã tìm được vị đồng chí tốt Hứa Tiểu Diêm rồi."
"Toàn bộ nhờ có anh ta, trong khoảng thời gian này cục chúng tôi có tỉ lệ phá án kinh người!"
"Còn chưa đến thời gian một tháng, án mạng phá được và bắt giam vẫn hơn mấy chục vụ."
"Rất nhiều vụ án vốn tích lại đã lâu đều được cấp tốc giải quyết."
Trong lúc cảnh sát Vương nói, trên mặt đều mang theo ý cười.
"Lá cờ gấm này là cục trưởng chúng tôi cố ý để cho tôi đưa đến cho anh đấy."
Nói rồi anh mở cờ gấm ra.
Trên đó ghi tám chữ to -- bạn thân cảnh sát, khắc tinh tội phạm!
Tống Sở Sở nhìn lá cờ này, trên mặt không khỏi xuất hiện một vạch đen.
Một cảnh sát lại vội vàng chạy đến đưa cờ thưởng "khắc tinh tội phạm" cho bác sĩ. Bây giờ sao coi kiểu nào bầu không khí cũng có vẻ khác biệt nhỉ...
Từ Huyền cười nhạt: "Cảnh sát Vương, có chuyện gì thì cứ nói thẳng đi."
Cảnh sát Vương không khỏi cười xấu hổ: "Không qua mặt được bác sĩ Từ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận