Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 254 - Biệt thự của tôi đâu? Một căn biệt thự lớn như thế biến đâu mất rồi? (2)

Thì xét theo hiện tại, sẽ rất khó có chuyện chính phủ cho phép việc lãng phí một mảnh đất rộng lớn như vậy trong thành phố.
Ánh mắt Từ Huyền dán chặt vào mảnh đất có kích thước cỡ bằng sân bóng đằng sau nhà tổ của nhà họ Tiền.
Nơi này vốn có kiến trúc gì đó, sau này bị đổ nát hết một nửa, cũng không ai trùng tu lại. Phế tích của tòa kiến trúc trộn lẫn với rất nhiều đống đồ lộn xộn, nhìn vào rất tán loạn.
Thoạt nhìn không có chỗ nào đặc biệt.
Từ Huyền lại có thể cảm nhận được khí tức âm u lạnh lẽo của nơi này nhiều hơn hẳn các khu vực xung quanh...... Ngay cả nhiệt độ cũng thấp hơn quanh đó tới 23 độ.
“Ông chủ, anh mua một nơi thế này làm gì á?”
Tống Sở Sở cũng vô cùng tò mò.
Loại địa điểm như Quỷ Môn Quan này, vừa nghe đã thấy vừa âm trầm vừa là điềm xấu. Người khác trốn còn không kịp.
Từ Huyền thì ngược lại, còn chi nhiều tiền để mua nó.
“Tất nhiên là có tác dụng rất lớn với tôi.”
Từ Huyền cười khẽ, lắc đầu.
Tuy hiện giờ Quỷ Môn Quan này đã có xu hướng lộ ra một chút kẽ hở. Nhưng lúc này vẫn chưa mở ra được.
Đợi đến khi trời đất buông lỏng phong tỏa một tí là có thể dùng tới được ngay.
Lúc bấy giờ, một chiếc xe lao tới.
Một người đàn ông mặc âu phục, đầu hơi hói bước xuống xe. Sau đó, anh ta nhanh chóng chạy bước nhỏ đến bên cạnh Từ Huyền rồi cúi đầu khom lưng hỏi. “Ngài là bác sĩ Từ phải không ạ?”
“Tôi là người của công ty Huy Hoành, tổng giám đốc Tiền của chúng tôi bảo tôi phải nghe theo sự căn dặn của ngài, ngài thấy nơi này có cần cải tạo gì không?”
Từ Huyền cười mỉm: “Tôi chuẩn bị xây lại nhà ở trên núi một chút, đổi thành căn mới.”
“Công ty của các anh có bán biệt thự đúng chứ? Vậy anh đưa tôi đi xem thử đi.”
Quản lý của công ty Huy Hoành gật đầu lia lịa: “Có ạ, ngài có cần tôi tìm một nhà thiết kế đi cùng, sẵn tiện giúp ngài chuyên môn chế tạo một bộ...
Từ Huyền lắc đầu: Không cần đâu, phiền phức lắm.”
“Anh cứ đưa tôi đi xem thành phẩm là được.”
“Vâng ạ vâng ạ, giờ tôi đưa ngài đi ngay.”
Quản lý của Huy Hoành mời Từ Huyền lên xe rồi lái xe đến một khu biệt thự.
Sau đó, anh ta gọi nữ nhân viên môi giới bất động sản đi cùng để giới thiệu.
“Thưa anh Từ, đây là hạng mục cao cấp mà phía chúng tôi mới phát triển nhằm hướng đến khách hàng có giá trị ròng siêu cao, toàn bộ đều là biệt thự đơn lập.”
“Mỗi căn đều có diện tích từ 500 mét vuông trở lên, bao gồm cả sân nhỏ bên trong chiếm diện tích từ 2 mẫu* trở lên.”
* _1 mẫu TQ = 667 m²_ **
* _1 mẫu TQ = 667 m²_ * _1 mẫu TQ = 667 m²_
“Trong nhà cũng được trang trí với tiêu chuẩn cao nhất, tuy còn chưa bắt đầu bán nhưng toàn bộ đã hoàn thiện, có thể lập tức dọn đồ vào ở ngay.”
Tống Sở Sở ở bên cạnh nghe mà tặc lưỡi.
Ngoại trừ nơi ở của Hoàng đế tiền triều hơn trăm năm trước ở kinh thành ra thì đây vẫn là lần đầu tiên cô nghe nói diện tích nhà mà được tính theo đơn vị mẫu đó!
Đúng là không hợp lẽ thường mà!
Ánh mắt Từ Huyền lướt qua và nhìn trúng một căn biệt thự.
“Chọn căn đó đi!”
Quản lý của Huy Hoành gật đầu ngay tắp lự rồi cười xòa, nói: “Anh Từ, tôi hiểu rồi ạ.”
“Tôi lập tức bảo người đến xây dựng lại căn nhà khác trên vị trí nhà tổ của tổng giám đốc Tiền dựa theo kiểu dáng của căn biệt thự kia ngay.”
Từ Huyền lại lắc đầu: “Không cần đâu, như thế quá phiền phức.”
“Tôi muốn mua căn biệt thự kia.”
Quản lý của Huy Hoành sững sờ, anh ta không hiểu ý Từ Huyền cho lắm. Chẳng phải bọn họ đang bàn chuyện cải tạo núi Tiểu Cô à? Sao tự dưng lại muốn mua căn biệt thự này rồi?
Nữ nhân viên môi giới bất động sản bên cạnh lại cho rằng đây là hợp đồng lớn, mặt mày tươi rói báo giá...
“Bác sĩ Từ, ngài chọn trúng căn biệt thự này chính là vua các tòa nhà ở đây của chúng tôi.”
“Diện tích 1050 mét vuông, sân nhỏ chiếm diện tích 3 mẫu.”
“Tổng giá trị là 60 triệu tệ.”
Từ Huyền lên tiếng: “Nếu như tôi chỉ mua mỗi căn biệt thự này thì sao?”
Nữ nhân viên môi giới bất động sản bối rối hỏi: “Bác sĩ Từ, ý của ngài là ngài không mua sân nhỏ ạ?”
“Nhưng mà chỗ chúng tôi đều bán chung, không thể tách ra bán riêng được đâu ạ.”
Từ Huyền mỉm cười lắc đầu: “Không, ý của tôi là”
“Không cần mảnh đất này của các người.”
“Cũng không cần sửa đổi giấy tờ bất động sản.”
“Tôi chỉ muốn mua mỗi một căn biệt thự hoàn thiện của các người mang đi thôi.”
“Như thế có thể bán không?”
Mọi người ở đây đều ngây ngẩn cả người.
Quản lý của Huy Hoành và nữ nhân viên môi giới bất động sản bốn mắt nhìn nhau. Cả hai đều nhìn thấy vẻ mờ mịt trong mắt đối phương.
Không mua đất, cũng không cần giấy tờ bất động sản.
Chỉ cần mua mỗi căn nhà. Đây là thao tác kiểu gì đây?
Nữ nhân viên môi giới bất động sản lúng túng nói: “Thật xin lỗi ngài, chúng tôi không có loại hình thức này...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận