Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 627 - Không phải sống lại, là xuyên qua?

Dù sao đến cả bác sĩ tâm lý “khoa học” như bác sĩ Từ thế đều có thể tồn tại được.
Như vậy xuất hiện một hai “người trọng sinh” cũng không phải là không được... đâu nhỉ?
[Pudding Mật Ong] nhìn Từ Huyền hỏi: “Bác sĩ Từ, anh nói xem trên thế giới này, rốt cuộc có sống lại hay không?”
“Anh ấy... rốt cuộc là có phải đang gạt em hay không?”
Sắc mặt Từ Huyền có chút vi diệu.
“Vị bệnh hữu này, bây giờ anh có thể trực tiếp nói cho em biết.”
“Loại tình huống như của em là chứng trì hoãn điển hình.”
Vô số khán giả xem live trong phòng đều có chút ngơ ngác. Đó là thứ gì thế?
Chứng trì hoãn với lời mà [Pudding Mật Ong] nói có chút liên hệ nào à?
Bản thân [Pudding Mật Ong] cũng có sắc mặt kỳ quái: “Bác sĩ Từ, anh đang nói nghiêm túc đấy à?”
Từ Huyền mỉm cười: “Chắc chắn 100%.”
“Anh hỏi em một chuyện trước.”
“Em có còn nhớ là trước đó em từng viết một cuốn tiểu thuyết về đề tài sống lại không.”
“Bây giờ đã rất lâu rồi em không có cập nhật truyện đó.”
[Pudding Mật Ong] có chút ngượng ngùng gật đầu: “Em nhớ, đương nhiên là nhớ rồi.”
“Đó là quyển nổi tiếng nhất em từng viết cho đến bây giờ, vẫn còn kiếm được không ít tiền nhuận bút nữa đấy.”
“Đáng tiếc sau đó em thật sự không có linh cảm gì cả, thật sự viết không nổi nữa.”
“Hơn nữa đoạn thời gian kia thi cử tương đối bận rộn, vì vậy cũng chỉ có thể tìm một cái cớ không viết truyện tiếp...”
“Bác sĩ Từ, chuyện này... có quan hệ gì à?”
Từ Huyền cười nhạt: “Có quan hệ rất lớn.”
“Tất cả mọi chuyện mà em gặp phải này.”
“Xét đến cùng, toàn bộ nguyên nhân đều là do cuốn tiểu thuyết bị em drop kia...”
Vô số khán giả xem live trong phòng nghe thế thì đều không hiểu ra sao.
Hoàn toàn không hiểu ý của Từ Huyền.
[Pudding Mật Ong] cũng vô cùng ngạc nhiên: “Ặc, bác sĩ Từ, anh nói vậy… là có ý gì thế?”
Từ Huyền cười nhạt: “Anh hỏi em, cho đến bây giờ em với người kia chỉ mới gặp mặt vài lần thôi đúng không?”
[Pudding Mật Ong] chần chờ gật đầu: “Đúng vậy.”
“Phần lớn thời gian tụi em đều liên lạc trên mạng.”
“Cho đến bây giờ cũng chỉ gặp qua vài lần.”
“Lý do mà anh ấy nói với em là... sau khi sống lại trở về sẽ tương đối bận rộn.”
“Có quá nhiều cơ hội, muốn dành thời gian để sắp xếp, làm một ít chuyện quan trọng...”
Giọng điệu Từ Huyền đầy vi diệu: “Anh ta lừa em đó...”
[Pudding Mật Ong] sửng sốt: “Hả?”
Từ Huyền ung dung nói: “Anh có thể nói cho em biết, người mà em gặp phải không thực sự tồn tại.”
“Lại nói rõ thêm một chút, quá khứ, hiện tại, của thế giới này.”
“Cũng sẽ không thật sự tồn tại một người như vậy.”
“Về phần chuyện mà anh ta nói với em rằng anh ta là người trọng sinh, cũng đương nhiên là lừa dối em, không phải thật.”
[Pudding Mật Ong] ngẩn ngơ: “Vậy người đàn ông mà em thấy...”
Từ Huyền cười như không cười nói: “Em có thể hiểu theo kiểu, người đàn ông mà em thấy chẳng qua chỉ là... một bộ phận cấu thành ‘anh ta’.”
“Nhưng cũng không phải là toàn bộ của ‘anh ta’.”
Hắn vừa nói hết lời, bầu không khí trong phòng live nổ tung ngay tức khắc!
Rất nhiều khán giả xem live vốn đã từng đọc qua không biết bao nhiêu là tiểu thuyết mạng, đầu óc cũng tương đối linh hoạt. Kết hợp với nội dung mà Từ Huyền nói để liên tưởng.
Trong đầu bọn họ tức khắc nảy ra một suy nghĩ không hợp thói thường...
Bản thân [Pudding Mật Ong] cũng là người viết truyện, đương nhiên cô càng có thể suy diễn ra nhiều hơn nữa. Vừa nghe Từ Huyền nói đã nghĩ ngay đến một tình tiết điển hình trong văn học mạng.
Cô lắp bắp nói: “Bác sĩ Từ, ý của anh không phải là...”
“Không phải là nói, người đó xuyên ra từ trong quyển sách của em đấy chứ?”
Từ Huyền không có trực tiếp trả lời vấn đề của [Pudding Mật Ong].
Mà là mở miệng hỏi: “Trong khoảng thời gian này, anh ta không đi tìm em nữa đúng không?”
[Pudding Mật Ong] chần chờ một chút, gật đầu nói: “Bác sĩ Từ anh nói không sai.”
“Kỳ quái lắm.”
“Lúc trước gần như là ngày nào anh ấy cũng liên hệ em.”
“Thế nhưng mấy ngày nay lại không đi tìm em.”
Từ Huyền cười như không cười nói: “Bây giờ em có thể mở hộp thư QQ của em ra nhìn xem.”
“Là có thể nhìn thấy có một email trong đó là do anh ta viết cho em.”
[Pudding Mật Ong] vội vàng mở máy tính ra.
Lại mở hòm thư QQ của mình ra.
Quả nhiên nhìn thấy một mail được gửi đến hai ngày trước ở bên trong.
Cô mở ra xem, sắc mặt lập tức thay đổi, cứ nhìn cứ nhìn, sắc mặt lại thay đổi. Rất nhiều khán giả xem live trong phòng thấy vậy đều vội muốn chết.
"Bệnh hữu, cô đừng chỉ mải xem nữa…"
"Đúng vậy, mau nói xem anh ta gửi gì cho cô đi!"
"Sự tò mò bùng nổ!"
Sau khi [Pudding Mật Ong] xem mail xong, cả người đều hơi mờ mịt.
Cô lẩm bẩm nói: "Anh ấy… anh ấy quả nhiên là người của thế giới đó trong tiểu thuyết của tôi."
"Bởi vì nguyên nhân nào đó nên anh ấy không cách nào trực tiếp nói cho tôi biết, chỉ có thể viết mail nói rõ tình hình thật cho tôi lúc rời đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận