Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 807 - Cười chết tôi rồi, ai nấy trong đám này đều là nhân tài!

"Vì vậy cũng nhanh chóng có một ‘sát thủ chuyên nghiệp’ khác nhận lấy đơn này."
“Sau khi người này nhận đơn, lại tìm một người quen cũ ngoài đời, ra giá năm mươi vạn tệ, chuyển hết nhiệm vụ ra ngoài…”
Rất nhiều khán giả xem live nghe đến mức sắc mặt hơi cổ quái.
Trong đầu của bọn họ đại khái đoán được phía sau sẽ xảy ra chuyện gì... Từ Huyền nói tiếp: "Người quen cũ đó cũng thường làm chuyện này."
"Gã tìm một kẻ nợ nần vướng thân ở ngoài đời, cho người kia hai mươi vạn tệ, bảo gã đi giết chết cô."
"Kẻ nợ nần đó quả thật là làm chuyện này."
"Hơn nữa còn không phải là lần đầu tiên làm chuyện này, mà tương đối có kinh nghiệm."
"Đáng tiếc là bởi vì gần đây gã nợ quá nhiều tiền, bị người của công ty cho vay nặng lãi đánh một trận nên không dễ ra tay."
"Nhưng gã rất thiếu tiền, lại không muốn từ bỏ đơn này."
"Vì vậy đã tìm đến người bạn khác."
"Xuất ra mười vạn tệ, giao nhiệm vụ cho anh ta..."
"Cô cũng quen biết người này, chính là nhiếp ảnh gia mà bệnh hữu cô nhìn thấy..."
Rất nhiều khán giả xem live trong phòng nghe đến đây đều cười ra tiếng heo kêu.
"Cừ thật! Cừ thật! Đúng là một đám tài năng như nhau [Cười khóc. JPG]."
"Khó trách giá hàng lại tăng lên cao như vậy! Hôm nay tôi cũng đã thấy được rồi, bao nhiêu người trung gian ăn hoa hồng trong đó… [Che mặt. JPG]."
"Ai nói sát thủ đều coi trọng chữ tín chứ, điều này cũng hại người quá đi [Cười khóc. JPG]."
[Mặt Đẹp Tức Là Chính Nghĩa ] cũng hơi cạn lời.
Hay lắm!
Không ngờ cái mạng nhỏ của cô lại trắc trở long đong như vậy. Cô giật mình: "Hây, đợi đã bác sĩ Từ."
"Nhiếp ảnh gia đó không phải là anh ta nhận đơn muốn giết tôi à?"
"Vậy cuối cùng sao anh ta không ra tay?"
Từ Huyền nhìn cô: "Có phải cô ngốc không vậy?"
"Vì mười vạn tệ mạo hiểm ăn củ lạc nguy hiểm đi giết một người."
"Đầu óc người bình thường sẽ làm chuyện này à?"
"Anh ta suy nghĩ, cảm thấy không có lợi."
"Vì vậy đã nghĩ đến một thao tác."
"Là gạt cô trước, chuẩn bị dùng danh nghĩa chụp phòng riêng để chụp ảnh cho cô."
"Sau đó chuẩn bị khuyên cô, thử phong cách tương đối máu tanh."
"Ngay cả cà chua và ‘hung khí’, anh ta đều đã chuẩn bị sẵn."
"Đến lúc đó, chụp mấy bức ảnh giả vờ cô bị giết, gửi cho bên A."
"Chỉ cần lấy được số tiền còn lại thì đại công cáo thành..."
"Như vậy anh ta có thể lấy được tiền, còn không phạm pháp. Cô cũng không chết."
"Hoàn toàn là cả hai cùng có lợi."
"Ai ngờ cô hoàn toàn không phối hợp."
"Thấy anh ta không giống như trong bức ảnh, quá xấu, vì vậy không chụp ảnh mà trực tiếp bỏ chạy..."
Đông đảo khán giả xem live lần nữa cười phun ra.
"Nhân tài! Tuyệt đối là nhân tài!"
"Bảo anh ta đến công ty của tôi đi, công ty của chúng tôi cần cao thủ có thể lừa gạt lãnh đạo!"
"Sát thủ bản địa, đúng là không có tinh thần chuyên nghiệp [Cười khóc. JPG]."
"Tôi rất muốn biết, nếu như anh ta lừa gạt thành công, hôm sau Trương Tử Lam nhìn thấy bệnh hữu đăng bài lên thì sẽ có tâm trạng gì [Đầu chó. JPG]."
Khóe miệng cô co giật: "Nói như vậy, là tôi đã cô phụ anh ta rồi?"
Từ Huyền cười: "Nếu không thì sao."
"Hiện tại cô không phối hợp, nhiệm vụ không thành được."
"Cũng bởi vì cô mà mấy sát thủ trên con đường này đều không lấy được tiền."
"Idol đó của cô phát hiện không đi con đường này được, sau đó chỉ có thể ra đơn khác, lại tìm người đến giải quyết cô..."
"Có lẽ lúc này người đó đang trên đường, mấy ngày nữa sẽ đến..."
[Mặt Đẹp Tức Là Chính Nghĩa] bị sợ đến mức khuôn mặt tròn lại trắng bệch: "Hả?"
"Bác sĩ Từ, làm sao đây..."
Từ Huyền cạn lời: "Còn có thể làm gì nữa, đương nhiên là... báo cảnh sát rồi!"
"Ồ ồ, bây giờ tôi sẽ báo cảnh sát…"
Lúc này, [Mặt Đẹp Tức Là Chính Nghĩa] mới phản ứng lại, vội vàng bấm điện thoại báo cảnh sát. Đúng lúc này, trên màn hình đột nhiên xuất hiện một màn đạn.
Một tài khoản chính thức của phía cảnh sát lên tiếng nói: "Cô gái, cô không cần báo cảnh sát."
"Lãnh đạo chúng tôi đã quan tâm đến chuyện này, cô gửi địa chỉ của cô cho tôi là được."
"Bây giờ mấy đồng nghiệp của chúng tôi sẽ qua đó bảo vệ cô."
Trên mặt của [Mặt Đẹp Tức Là Chính Nghĩa] lộ ra vẻ vui mừng: "Được được, cảm ơn chú cảnh sát."
"Đợi sau khi ngắt kết nối tôi sẽ gửi cho chú."
Cô nhìn về phía màn hình: "Bác sĩ Từ, tôi không nói nữa, tôi liên hệ với chú cảnh sát trước đã."
Nói xong, cô thưởng phí tư vấn cho Từ Huyền, sau đó nhanh chóng ngắt kết nối.
Đám khán giả xem live trong phòng đều có chút bất mãn.
"Sao ngắt kết nối nhanh như vậy chứ, tôi vẫn chưa xem đã mà."
"Mãnh liệt đề nghị bệnh hữu mở livestream, livestream quá trình bắt sát thủ, tuyệt đối có thể hot [Đầu chó. JPG]."
Từ Huyền mỉm cười nói: “Được rồi, livestream hôm nay đã xong.”
“Các vị bệnh hữu, chúng ta hẹn gặp lại lần sau.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận