Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 767 - Nói đúng ra, đây là nồi của tôi? (1)

"Trái lại điều kiện đều không tồi."
"Nhưng lần trước, bác sĩ Từ cũng hiểu tình hình của bạn trai cũ tôi."
"Anh còn nói cho tôi biết tình hình thật của anh ta."
"Hiện tại tôi có tí lo lắng gặp phải tình hình tương tự như vậy."
"Vì vậy cũng không dám tùy ý đồng ý người ta, đều là trò chuyện trước, tìm hiểu nhiều chút mới quyết định."
"Nói trước! Tôi không phải là em gái mưa, bắt cá nhiều tay gì đó hen."
"Những người này thường lì xì cho tôi, mua quà các thứ."
"Nhưng tôi chưa bao giờ nhận lấy..."
Từ Huyền mỉm cười gật đầu: "Vậy thì đúng rồi."
"Tôi hỏi cô, bây giờ cô cảm giác với người này thế nào?"
[Rong Biển Xốp Giòn] lập tức ngây ra.
Cô cúi đầu, hơi ngượng ngùng nói: "Cũng ổn."
"Sau đó anh ta đã xin lỗi tôi."
"Tôi cũng không trách anh ta nữa."
“Dù sao thì chuyện này chỉ có thể nói là cha anh ta không lịch sự, cũng không thể trách anh ta được…”
Từ Huyền cười như không cười: “Vậy thì đúng rồi.”
"Tôi có thể trực tiếp nói cho cô biết."
"Nếu như hôm nay cô không đến."
"Thì những đối tượng xem mắt trước đó của cô, cô khảo sát đến cuối cùng, dần dần kéo dài, sẽ không thành với một ai cả."
"Hoặc là đối phương không đợi được, tìm đối phương mới."
"Hoặc là nóng lòng chờ đợi, hỏi cô năm lần bảy lượt, ép cô, quan hệ trở nên kém đi."
"Chỉ có người này."
"Tuy kinh nghiệm của lần trước không vui cho lắm."
"Nhưng có được lần này và kinh nghiệm đã trải qua, hai người cũng quen thuộc hơn."
"Nếu tiếp tục tiếp xúc, tình cảm của hai người sẽ càng ngày càng tốt."
"Cuối cùng dần dần yêu đương, kết hôn sinh con..."
[Rong Biển Xốp Giòn] ngạc nhiên: "Không phải, bác sĩ Từ."
"Chẳng phải trong nhà anh ta không đồng ý à..."
"Hơn nữa tôi… tôi cũng không muốn quen anh ta?"
"Sao đang yên đang lành lại đồng ý yêu đương kết hôn với anh ta chứ?"
Từ Huyền cười như không cười nói: "Cô đã nghe qua cái gọi là hiệu ứng Roméo và Juliet chưa?"
[Rong Biển Xốp Giòn] ngơ ngác lắc đầu.
Từ Huyền chậm rãi mở miệng giải thích: "Nói đúng là, khi một đoạn tình cảm xuất hiện một ngoại lực."
"Ngoại lực đó càng cản trở thì càng khiến tình cảm của đôi tình nhân càng tốt, còn kiên cố hơn cả vàng."
[Rong Biển Xốp Giòn] và Tống Sở Sở đều có sắc mặt kỳ lạ.
Từ Huyền thản nhiên nói: "Dưới tình hình bình thường, con người giải thích cho hành vi của mình đều là tìm lý do cho hai phương diện."
"Hoặc là bên trong, hoặc là bên ngoài."
"Nếu như lý do bên ngoài biến mất, vậy thì chỉ có thể dựa vào tìm kiếm bên trong."
"Là một cặp tình nhân, lúc người thân phản đối thì tương đương với lý do bên ngoài biến mất."
"Vậy thì nhận thức của bọn họ sẽ sinh ra không công bằng, cũng chỉ có thể quy lý do bản thân yêu đối phương thuộc về cái bên trong, như vậy mới có thể giải thích việc bản thân yêu đối phương."
"Rất nhiều học sinh trung học, học sinh cấp ba yêu sớm, cha mẹ càng phản đối thì tình cảm càng điên cuồng, chính là nguyên nhân này."
"Kiểu như cô cũng gần giống với đạo lý này..."
[Rong Biển Xốp Giòn] và Tống Sở Sở đều há to mồm, ngơ ngác nghe Từ Huyền nói. Từ Huyền càng nói, ánh mắt của hai người họ càng cổ quái.
Đây là lần đầu tiên hai người họ thấy bác sĩ tâm lý Từ Huyền biểu hiện giống như bác sĩ tâm lý… cảm giác rất thái quá…
[Rong Biển Xốp Giòn] như có điều suy nghĩ nói: "Bác sĩ Từ, nói như vậy, thì người này định sẵn là chồng của tôi rồi?"
Trong đầu cô cẩn thận nhớ lại cảm giác với người này.
Không tính là đẹp trai, cũng không xem là xấu. Vóc dáng cũng bình thường, không cao không thấp.
Trong nhà đúng là rất có tiền, nhưng ầm ĩ với người nhà, có lẽ sẽ một thời gian dài không lấy được tiền.
Quá mấy chục năm sau ấy mà, trái lại có khả năng đột nhiên thừa kế tài sản lớn, hoặc là làm hòa với cha mẹ. Nhưng khi đó tuổi tác cũng đã lớn rồi.
Nếu là cô gái bình thường, có lẽ sẽ ôm tia ky vọng "phất nhanh", miễn cưỡng xem là "con rể vàng". Nhưng đối với [Rong Biển Xốp Giòn], điều kiện chỉ có thể xem là bình thường.
Cô hoàn toàn có thể tìm được người tốt hơn.
Nhưng có một điểm cũng khiến cô vô cùng vừa ý. Đó chính là "có duyên".
Trải qua tình cảm lận đận nhiều năm khiến cô không vừa mắt người khác cho lắm. Nhưng lại rất coi trọng “duyên phận”.
Đây cũng là nguyên nhân mà [Rong Biển Xốp Giòn] không ưa những đối tượng xem mắt ưu tú khác. Theo như bác sĩ Từ nói thì cô và người này cũng xem là có duyên.
Nếu như quen nhau, cũng không phải là không thể...
[Rong Biển Xốp Giòn] nghĩ đến đây, trên mặt cũng lộ ra chút ngượng ngùng.
"Thôi được, bác sĩ Từ, tôi hiểu ý của anh rồi."
"Tôi trách nhầm anh rồi, thuốc này đúng là rất có tác dụng..."
Trên mặt Từ Huyền cũng mang theo nụ cười cổ quái, lắc đầu nói: "Không không không, cô chưa hiểu."
Vẻ mặt [Rong Biển Xốp Giòn] vô tội nói: "Tôi thật sự hiểu..."
"Bác sĩ Từ anh đã nói rõ ràng như thế, sao tôi có thể không hiểu?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận