Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 948 - Em bị ngốc rồi à?

[Hạt Dẻ Rang Đường] càng nghe càng cảm giác đầu óc hỗn loạn.
Vẻ mặt cô hoang mang nói: "Bác sĩ Từ, em không hiểu."
"Mua căn nhà giảm giá cũng có liên quan đến việc Kẹo Bông nhà em sợ hãi thang máy à?"
Từ Huyền gật đầu: "Có liên quan rất lớn."
Rất nhiều khán giả trong phòng live đều vểnh tai lên nghe kỹ.
Hiện tại bọn họ cũng có chút mơ hồ.
Hai thứ không liên quan đến nhau, rốt cuộc làm sao lại liên hệ được với nhau…
Lúc này, nghe thấy Từ Huyền mở miệng nói: "Em còn nhớ lần đó, lúc em đi thang máy."
"Lông toàn thân của con chó nhà em đều dựng đứng không."
"Hơn nữa còn run rẩy rất lợi hại."
[Hạt Dẻ Rang Đường] liều mạng gật đầu, hai đuôi ngựa trên đầu còn lắc qua lắc lại: "Nhớ chứ!"
"Bác sĩ Từ, anh hình dung đúng quá."
"Em cảm giác lúc đó Kẹo Bông rất sợ, có dáng vẻ rất khó chịu."
"Hơn nữa sau khi nó về nhà, mấy ngày sau đều không ngon miệng."
"Ngay cả thịt sườn ngày thường không nỡ cho nó ăn đều không ăn nổi."
"Ánh mắt nhìn em cảm giác rất u oán."
"Sau đó em nghĩ, có phải nó đã ngăn cản tai họa giúp em không!"
"Cho nên em mới không có chuyện gì."
[Hạt Dẻ Rang Đường] nói đến đây, trên mặt cũng lộ ra vẻ khó chịu, thật sự không biết rốt cuộc Kẹo Bông nhà mình đã gặp phải cái gì…
Từ Huyền ung dung nói: "Em muốn biết cảm nhận lúc đó của nó cũng rất đơn giản."
"Anh hỏi em, bình thường lúc em dắt chó đi dạo, có phải đều dùng dây xích chó bằng nhựa plastic không?"
"Lần sau lúc dắt chó đi dạo, em đổi dây xích chó thành kim loại, rồi lại dẫn nó đi thang máy."
"Thì em có thể thử nghiệm được..."
[Hạt Dẻ Rang Đường] không khỏi ngây ra: "Bác sĩ Từ, có ý gì chứ?"
Từ Huyền thở dài: "Anh đã nói rõ như vậy, sao em không hiểu chứ."
"Lúc em học ở trường, lẽ nào chưa học bộ phận thân học của môn vật lý?"
"Thang máy trên tầng nhà em có vấn đề chất lượng nghiêm trọng."
"Nó bị rò rỉ điện!"
"Chủ nhà như các người, trên dưới thang máy đều mang giày, đế giày cách điện nên đương nhiên không cảm giác được."
"Nhưng con chó nhà em không có mang giày."
"Nên tất nhiên là bị điện giật..."
Đông đảo khán giả trong phòng live nghe đến đây đều tỉnh táo ra!
Bọn họ so sánh cẩn thận điều kiện trước sau, lập tức cười ra tiếng heo kêu.
"Đỉnh lắm! Khó trách con chó đó u oán, đúng là tội... [Che mặt. JPG]."
"Cười chết, tôi nhớ vừa nãy bệnh hữu nói con chó nhà cô dùng sức sủa trong thang máy đúng không? Hự, nếu tôi đoán không nhầm, có lẽ là mắng bẩn đó [Đầu chó. JPG]."
Vẻ mặt của [Hạt Dẻ Rang Đường] hoàn toàn dại ra.
Hai con mắt to tràn đầy mê man, cái miệng nhỏ há thật to. Tuyệt đối không ngờ lại là nguyên nhân này.
Cô gãi đầu: "Vậy bác sĩ Từ, anh nói tầng lầu này sẽ chết người."
"Cũng là bởi vì rò rỉ điện à?"
Từ Huyền gật đầu: "Đúng vậy."
"Trước đây người khai phá xây căn nhà này, bởi vì không bán ra ngoài được."
"Cho nên chỉ có thể ăn bớt nguyên vật liệu, áp súc thành phẩm."
"Thang máy này dùng hàng loại ba của công ty nhỏ, rất rẻ!"
"Thậm chí chưa thông qua tiêu chuẩn quốc gia!"
"Điều này vẫn chưa xong, trước đây lãnh đạo bộ phận chịu trách nhiệm mua sắm còn nhận tiền hoa hồng rất lớn."
"Lúc nghiệm thu cũng là mở một mắt, nhắm một mắt."
"Em nói thang máy này có thể dùng thứ tốt gì?"
"Hơn nữa vận may của các người không tốt, cho nên gặp phải chuyện này."
"Hiện tại chỉ là thỉnh thoảng rò rỉ điện."
"Hơn nữa dòng điện cũng không tính là lớn."
"Chủ nhà các người đều mang giày, trông không có ảnh hưởng."
"Nhưng đợi thêm một thời gian nữa, ngày nào đó có mưa lớn."
"Lúc mặt đất ẩm ướt. Điện trở hạ thấp kịch liệt, dòng điện sẽ tăng lớn!"
"Vượt qua dòng điện an toàn."
"Đến lúc đó, sẽ có người vì toàn thân ướt đẫm mưa, dẫn đến dòng điện dưới sàn thang máy truyền vào cơ thể."
"Cuối cùng sẽ bị điện giật chết trong thang máy!"
"Vô cùng thê thảm!"
Đông đảo khán giả trong phòng live cũng hơi sợ.
Dù sao thì nhiều người bọn họ, bình thường đi làm về nhà cũng là đi thang máy. Đều rất hận với kiểu người khai phá không có lương tâm ngoài đời này!
"Đù! Người khai phá đó cũng vô liêm sỉ quá? Tiết kiệm tiền gì không được, ngay cả thang máy liên quan đến an toàn tính mạng cũng dám tiết kiệm?"
"Ha ha, tôi hận nhất là nhà buôn vô lương tâm bán thang máy loại ba, quả thật là phát rồ!"
"Mưu sát, tuyệt đối là mưu sát, nên khởi tố, để chú cảnh sát bắt mấy người đó lại!"
[Hạt Dẻ Rang Đường] nghe xong, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng trắng bệch.
Trong đầu đã hiện ra cảnh tượng một người bị điện giật chết trong thang máy… Qua một lúc lâu, cô mới lấy lại tinh thần.
"Đợi đã, bác sĩ Từ."
[Hạt Dẻ Rang Đường] đột nhiên cau mày nói: "Bác sĩ Từ, không đúng!"
"Nếu có người bị điện giật chết thì người đó sẽ đến sửa chữa."
"Vậy chẳng phải sẽ lộ chuyện này à?"
"Tại sao vừa nãy anh còn nói, nhà bọn em không đi thang máy, qua mấy năm nữa vẫn sẽ xảy ra chuyện?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận