Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 578 - Chẳng lẽ người xem bói đều định sẵn không thoát khỏi ngũ tệ tam khuyết...

“Bác sĩ Từ...”
[Người Mơ Hồ] khàn giọng nói: “Có phải lão già tôi làm nghề này thì vĩnh viễn không thoát khỏi ngũ tệ tam khuyết không?”
“Rõ ràng tôi đã không làm nhiều năm lắm rồi, tại sao tôi không thể thoát khỏi vận mệnh này?”
“Có phải lão già tôi chính là tai họa với người nhà mình không...”
“Phải chăng chỉ khi tôi chết đi, bọn họ mới có thể bình an...”
Rất nhiều khán giả trong phòng live đều nhìn ông bằng ánh mắt thương hại.
Bọn họ vốn chỉ nghe chuyện thầy bói có ngũ tệ tam khuyết, không ai cảm thấy gì có gì lạ. Ngược lại còn rất hâm mộ.
Thậm chí, không ít người lúc nhàm chán còn tự tưởng tượng bản thân được một vị cao nhân xem bói nhìn trúng. Sau đó biến thành giống như bác sĩ Từ, có bản lĩnh cao thâm, vừa liếc mắt đã nhìn thấu vận mệnh cả đời người khác.
Thẳng đến lần này xem được cuộc đời của [Người Mơ Hồ], rất nhiều người mới biết cái giá phải trả khi làm nghề này.
Lúc này, Từ Huyền thế mà lại lắc đầu.
“Không phải ngũ tệ tam khuyết.”
[Người Mơ Hồ] lập tức sửng sốt: “Bác sĩ Từ, cậu nói gì?”
Từ Huyền thản nhiên nói: “Tôi nói là những chuyện xảy ra trên người ông không liên quan gì đến ngũ tệ tam khuyết cả.”
[Người Mơ Hồ] ngạc nhiên há hốc miệng: “Vậy thì do nguyên nhân gì?”
Từ Huyền ung dung đáp: “Nếu ông cương quyết muốn tìm một nguyên nhân trên người mình, chỉ có thể nói do kỹ năng trong công việc của ông có chút khiếm khuyết...”
Nét mặt của quần chúng xem live trong phòng đều trở nên kỳ quái.
Tuy Từ Huyền nói tương đối uyển chuyển nhưng bọn họ vẫn có thể hiểu được. Chẳng phải ý hắn chính là [Người Mơ Hồ] gà quá đấy à?
[Người Mơ Hồ] thở dài, nói: “Bác sĩ Từ, cậu đừng trêu chọc tôi nữa.”
“Tôi làm nghề này nhiều năm như vậy rồi, chỉ nghe qua người nào có đạo hạnh càng cao thâm, tiết lộ càng nhiều thiên cơ thì ngũ tệ tam khuyết càng nghiêm trọng.”
“Cho tới bây giờ vẫn chưa từng nghe nói đạo hạnh thấp ngược lại còn gặp xui xẻo bao giờ...”
Lúc này, khá nhiều đồng nghiệp của [Người Mơ Hồ] cũng đang xem livestream trong phòng. Những đại sư xem bói này đều nhíu mày không nói gì.
Nếu đổi thành người khác nói lời này, bọn họ chỉ cho rằng kẻ đó đang nói nhảm. Bọn họ làm nghề này vốn chưa hề nghe cách nói giống vậy lần nào.
Nhưng hiện tại, người nói lời này chính là đại lão Từ Huyền.
Dẫu hắn có nói nhảm, bọn họ cũng phải suy ngẫm một chút xem có phải trong đây có thâm ý gì không.
Từ Huyền lắc đầu nói: “Ai nói ông gặp xui xẻo?”
“Tôi sẽ nói cho ông biết một chuyện.”
“Con trai ông chết, con gái ông bị thương ngoài ý muốn lần này và cả tai nạn giao thông của con rể ông.”
“Toàn bộ đều do người làm!”
Cả đám khán giả trong phòng live tức khắc mắt chữ A mồm chữ O. Khúc cua này sao mà khét dữ vậy!
[Người Mơ Hồ] choáng váng cả người.
Ông trừng to mắt: “Bác sĩ Từ, cậu nói có người cố ý hại người nhà chúng tôi?”
Từ Huyền gật đầu: “Không sai.”
“Ông có thể nhờ bác sĩ xem đỉnh đầu con gái ông thử.”
“Nếu là va đập bình thường, trên đầu cô ấy sẽ chỉ có một vết thương.”
“Nhưng trên đầu con gái ông có đến hai vết thương!”
Trên xe cứu thương có nhân viên y tế đang điều trị vết thương cho con gái [Người Mơ Hồ].
Sau khi nghe Từ Huyền nói xong, nhân viên y tế trầm giọng nói: “Không sai, trên đầu cô gái này đúng là có tới hai vết thương.”
“Theo kinh nghiệm của tôi, rất có thể là do người khác cố ý gây ra.”
“Tôi đề nghị người nhà nên báo cảnh sát ngay bây giờ!”
[Người Mơ Hồ] đỏ bừng mắt.
Ông lão hơn sáu mươi tuổi thở hổn hển, nghiến chặt răng nói ra từng câu từng chữ: “Bác sĩ Từ, cầu xin cậu nói tôi biết!”
“Cuối cùng là ai điên rồ như thế, là ai có thâm thù đại hận gì với tôi mà lại đối phó người nhà tôi tới mức này!”
Vô số khán giả trong phòng live suy nghĩ kỹ càng một lát thì cực kỳ sợ hãi.
Một khi kẻ khiến con trai, con gái và con rể của [Người Mơ Hồ] thành ra như bây giờ bị bắt, tuyệt đối sẽ ăn củ lạc vào đầu ngay.
Nếu chỉ là khúc mắc nhỏ thì quả thật không nhất thiết phải ra tay độc ác đến thế. Hơn nữa, kẻ có thể làm ra nhiều chuyện như vậy nhưng đến tận lúc này mới bị phát hiện, e rằng không phải loại người đơn giản!
Hạng người đỉnh cấp tàn độc hao công tổn sức đối phó một ông bác già như [Người Mơ Hồ], thật sự vừa ngẫm lại đã thấy rùng mình.
[Người Mơ Hồ] đương nhiên cũng nghĩ đến điểm này, cả người ông vừa sợ lại vừa giận. Đồng thời, trong lòng ông không khỏi hỗn loạn.
Ông chỉ là một ông già xem bói, chưa từng làm hại người vật, không tranh quyền thế. Bản thân ông cũng không biết đã chọc trúng loại nhân vật hung ác đến mức này từ khi nào...
Từ Huyền cười nhạt: “Thật ra chuyện này không phức tạp như ông nghĩ đâu.”
“Ông còn nhớ con trai ông chết thế nào không?”
[Người Mơ Hồ] để lộ ánh mắt bi thương: “Đương nhiên không quên được.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận