Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 1070 - Cậu thật sự cho rằng mình là đứa con thiên mệnh à?

Lúc này, Từ Huyền nói: “Anh yên tâm, con trai anh không gặp được Hoàng đại tiên thỉnh cầu.”
Nam sinh hơi mập sững sờ, ngạc nhiên nói: “Bác sĩ Từ, có phải anh nhầm rồi không? Tôi thật sự gặp được á.”
Từ Huyền cười như không cười nói: “Vậy bạn gái ngự tỷ trưởng thành, quyên rũ, đi tất đen của cậu đâu?”
Nam sinh hơi mập vội vàng giải thích: “Bác sĩ Từ, nó nói với tôi rằng bản thân còn quá yếu, vẫn chưa chiếm được phong.”
“Đợi tu luyện thêm một khoảng thời gian nữa là có thể để tôi giúp nó thỉnh cầu thành công.”
Từ Huyền thản nhiên nói: “Có phải nó vì báo đáp ân tình của cậu, còn dạy cậu một phương pháp tu luyện.”
“Nó nói cậu đã gặp cơ duyên rất lớn.”
“Chỉ cần cậu tu luyện đàng hoàng, thậm chí sẽ có thể phá vỡ hư không, thoát xác thành tiên?”
Nam sinh hơi mập hưng phấn gật đầu đáp: “Đúng đúng, bác sĩ Từ, đúng là thế ạ.”
“Tôi cảm thấy gần đây sức lực tôi đã tăng lên không ít.”
“À thì, cha ơi, con không cố ý giấu cha mẹ đâu.”
“Con định sau khi tu luyện có thành tựu rồi mới cho cha bất ngờ...”
Từ Huyền nói đầy ẩn ý: “Vậy chỉ sợ cậu không đợi được đến ngày đó.”
“E rằng trước khi cậu tu luyện thành tựu đã sớm thành cỏ rồi...”
Hắn vừa dứt lời, hai cha con đều thay đổi sắc mặt.
Nam sinh hơi mập giật nảy mình: “Bác sĩ Từ, tôi nhát lắm, anh đừng dọa tôi mà!”
Người đàn ông mặc đồ tây cũng nôn nóng hỏi: “Bác sĩ Từ, rốt cuộc thằng oắt này có chuyện gì?”
Từ Huyền thản nhiên nói: “Anh từng nghe về Xuất Mã Tiên chưa?”
Hai cha con bốn mắt nhìn nhau rồi chần chờ gật đầu.
Tuy Xuất Mã Tiên không tính là quá phổ biến, nhưng người bình thường đều sẽ từng nghe đến. Đặc biệt là Từ Huyền đã nói đến trong livestream trước đó.
Tiên trong Xuất Mã Tiên không phải tiên, mà đều là những động vật như hồ (hồ ly), hoàng (chồn), trường (rắn), mãng (trăn) tu luyện thành tinh quái.
Sau khi vài đệ tử Xuất Mã cung phụng nhang đèn cho những tinh quái này sẽ để tinh quái bám vào người, đạt được một số năng lực thần kỳ như: xem bệnh, trừ quỷ, quyết định mọi việc.
Trong group chat đạo hữu của Từ Huyền cũng có vài trưởng lão, trưởng tộc của gia tộc Xuất Mã.
Từ Huyền nói tiếp: “Tôi hỏi cậu.”
“Có phải hiện tại Hoàng đại tiên mà cậu gặp được đang nhập vào người cậu không?”
Nam sinh hơi mập thành thật gật đầu: “Đúng vậy.”
“Nó nói làm thế có thể giúp tôi tu luyện.”
“Giống như... ông lão có bàn tay vàng mà nhân vật chính gặp được trong tiểu thuyết mạng mười mấy năm trước ấy.”
“Tôi nghe xong thì đồng ý ngay.”
“Bác sĩ Từ, chẳng lẽ việc này có vấn đề gì?”
Từ Huyền mỉm cười nói: “Vậy tôi nói cho cậu biết...”
“Cậu gặp được lão tiên gia tu luyện từ thời nhà Thanh đến nay.”
“Lão vốn không cùng hệ thống tu luyện với loại thỉnh cầu được công nhận.”
Từ Huyền cười như không cười nói: “Đừng nói hiện giờ lão chưa thể hóa thành hình người.”
“Cho dù đột nhiên tu vi tăng vọt, đạt đến cảnh giới biến hóa.”
“Thì lão cũng sẽ biến thành cụ bà tám chín mươi tuổi, còn bị mất hai cái răng.”
“Chứ chẳng phải chị gái trưởng thành, quyến rũ, đi tất đen như trong tưởng tượng của cậu đâu....”
“Chẳng lẽ lúc cậu nói chuyện với lão lại không hề cảm thấy giọng nói của lão nghe già nua lắm à?”
Sắc mặt nam sinh hơi mập bắt đầu trở nên méo mó.
Cậu cắn răng: “Chỉ cần có thể tu luyện trường sinh, cụ... cụ bà tôi cũng chịu!”
Từ Huyền hờ hững nói: “Tu luyện trường sinh?”
“Chẳng lẽ cậu không biết hầu như những đệ tử Xuất Mã hoang dã không có truyền thừa đều đoản mệnh chết sớm vào năm ba bốn mươi tuổi à?”
“Đệ tử của gia tộc Xuất Mã chính thống đều phải cung phụng nhang đèn cho gia tiên.”
“Cậu vừa không cung phụng, lại không có giao tình truyền thừa, dựa vào đâu bắt nó giúp cậu?”
“Cậu thật sự cho rằng mình là đứa con thiên mệnh à?”
“Vậy tôi nói thẳng cho cậu biết!”
“Cậu vốn không phải tu luyện gì cả, chỉ đơn thuần là lô đỉnh cho nó hút sinh cơ mà thôi!”
Nam sinh hơi mập mặt mày tái mét.
Suýt nữa cậu bị dọa cho té đái ra quần!
Giọng điệu Từ Huyền thản nhiên nói: "Lẽ nào cậu không phát hiện, mỗi lần để ‘cô Hoàng’ nhập vào thân, tinh thần hơi uể oải à?"
"Đây là biểu hiện tuổi thọ hao tổn."
"Trải qua thêm mấy lần, chỉ sợ cậu sống không tới ba mươi tuổi, sẽ ngỏm đó..."
Trong WeChat của điện thoại.
Một nam sinh hơi mập hoàn toàn sụp đổ…
Sắc mặt cậu biến thành màu đen, đôi môi run run, dưới chân mềm nhũn, suýt chút nữa thì ngã trên mặt đất. Ngay cả điện thoại đều không cầm vững, rõ ràng là tay rất run, làm cho hình ảnh không ngừng run rẩy.
"Bác sĩ Từ, cứu tôi với!"
"Tôi còn trẻ, vẫn chưa tìm được bạn gái, tôi không muốn chết sớm như vậy..."
Người trung niên mặc đồ tây cũng có vẻ mặt khó coi: "Bác sĩ Từ, con trai tôi còn cứu được không?"
Từ Huyền gật nhẹ đầu: "Yên tâm."
"Anh đến tìm tôi xem như là đúng lúc, trước mắt vẫn cứu được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận