Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 771 - Chúng ta đều thân thiết như vậy rồi, anh vẫn còn phải lừa gạt con khỉ của mình như vậy hả? (1)

Cho nên nó ở chỗ này coi như an toàn. Chỉ cần nó dám thò đầu ra bên ngoài.
Ba giây sau, nhất định sẽ có một cột thiên lôi màu tím bổ lên trên đầu nó!
Đến một phần tiền cũng không cần giao là có thể miễn phí nhuộm nhúm lông trắng trên đầu thành màu cháy đen...
Rất nhiều con quỷ sai thực lực mạnh mẽ khác đứng run lẩy bẩy ở phía xa, căn bản là không dám tới gần. Chỉ cần mắt không mù thì đều có thể nhìn ra tâm trạng của con khỉ này không tốt lắm.
Trước khi ăn “quả Đế Lưu” thì thực lực của vị này cũng đã cực kỳ cường hãn rồi. Hiện giờ thực lực càng kinh khủng hơn.
Nếu như chọc giận nó, hậu quả khó mà lường được...
Chu Yếm nhìn thấy Từ Huyền thì hai mắt lập tức sáng lên, sau đó sắc mặt càng thêm tủi thân.
Từ Huyền bước ra một bước, trong nháy mắt đã từ ngoài ngàn mét đi tới bên cạnh Chu Yếm.
Hắn vươn tay nhẹ nhàng sờ lông ‘đen’ trên đầu con khỉ, mỉm cười nói: “Sao lại trông chán chường thế?”
Chu Yếm không thèm để ý đến hắn, tủi thân quay đầu sang một bên.
Giống như một cô vợ nhỏ đang giận dỗi.
Từ Huyền cười như không cười nói: “Hình như ta đã nhắc nhở mi từ sớm là mi phải khiêm tốn rồi mà.”
“Lại còn không chỉ nhắc một lần nữa.”
“Là chính mi không chịu nghe, chuyện đó cũng không thể trách ta được đúng không?”
Chu Yếm trừng to mắt, vươn móng vuốt run rẩy chỉ hướng Từ Huyền. Ý tứ trong vẻ mặt đó rất rõ ràng.
Nếu như là người khác nói lời này thì có khi nó còn tin. Hai chúng ta cũng đã thân thiết như vậy rồi.
Cũng không phải nó không biết bản lĩnh của Từ Huyền. Vẫn còn phải giả bộ như vậy nữa à...
Hắn trợn mắt bịa chuyện lừa dối một con khỉ như thế, chẳng lẽ lương tâm không đau tí nào luôn à?
Từ Huyền mỉm cười, vươn tay kia ra.
Để lộ một quả Xích Linh trong lòng bàn tay.
Khóe mắt Chu Yếm len lén liếc nhìn, thoáng nuốt ngụm nước miếng.
Có điều ở mặt ngoài nó vẫn hơi “ngạo kiều” nghiêng đầu sang chỗ khác, không thèm nhìn Từ Huyền.
Từ Huyền ho khan nói:
“Được rồi, ta biết mi muốn đi ra ngoài.”
“Có điều mi gấp cũng vô ích thôi.”
“Kiên nhẫn một chút, mi ở lại trong Quỷ thành này trong một khoảng thời gian nữa.”
“Không bao lâu sau, ta có thể làm cho mi tự do đi ra bên ngoài.”
“Muốn đi đâu thì đi đó.”
Lúc này Chu Yếm mới nhăn nhăn nhó nhó quay đầu, cầm quả Xích Linh và nuốt xuống. Từ Huyền mỉm cười đưa tay sờ lông ‘đen’ trên đầu Chu Yếm.
Thành thật mà nói.
Lần trước hắn không có nhắc nhở Chu Yếm.
Khiến nó suýt nữa thì bị thiên lôi bổ cho cháy đen, đúng là cố ý thật.
Ngược lại không phải là Từ Huyền cố tình coi Chu Yếm như là trò đùa, muốn nhìn nó tấu hề hay gì. Chỉ là hắn có nguyên nhân phải làm như thế.
Thế nhưng chuyện đó không cần phải giải thích với Chu Yếm. Miễn cho sau này nó lại càng khó chịu hơn.
Làm tổn thương tình cảm hai bên...
Sau khi được Từ Huyền trấn an, cảm xúc Chu Yếm cũng khôi phục lại.
Nó đi theo phía sau Từ Huyền, cùng nhau tuần tra xung quanh. Từ Huyền phân phó mấy con quỷ làm công vài câu rồi cũng ung dung rời khỏi.
Vài ngày sau, lại đến thời gian phát sóng trực tiếp.
Trong phòng live, vô số khán giả xem live đã sớm vào phòng để nói chuyện khoác lác với nhau. Sau khi Từ Huyền tiến vào phòng live, bình luận trên màn hình lập tức tăng lên vô số lần.
“Xin chào bác sĩ Từ!”
“Wow, bối cảnh livestream ngày hôm nay, Tiểu Si không chơi di động mà lại đang làm bài tập cùng với Tử Nam! Thật ngạc nhiên mà!”
“Tiểu Si trông có vẻ không được vui cho lắm thì phải, tui hoài nghi có phải di động của cô bị bác sĩ Từ lấy đi rồi không [cười khóc.jpg].”
“Cảm giác lầu trên nói đúng rồi...”
Từ Huyền mỉm cười mở miệng: “Các vị bệnh hữu, đã lâu không gặp.”
Trên màn hình, đông đảo khán giả xem live cũng phát bình luận đáp lại hắn.
Đúng lúc này, một bình luận khiến cho những người khác phải chú ý.
Chính là [Cúng Conan Quyết Không Rớt Môn] đã kết nối lần trước.
“Ha ha, bác sĩ Từ, bác sĩ Từ, tôi có một tin tốt muốn nói cho anh đây!”
“Trường học chúng tôi bị phía trên phê bình rồi ~”
[Cúng Conan Quyết Không Rớt Môn] dương dương đắc ý nói: “Lần trước tôi có kết nối với anh đấy.”
“Vừa mới kết nối xong, tầng lớp cấp cao của trường học chúng tôi đã chạy tới.”
“Uy hiếp rằng nếu như muốn tốt nghiệp thì tôi không được đi nói lung tung.”
“Vẫn còn ép tôi lên mạng đăng một bài thanh minh chính thức, nói là tôi nhìn lầm, cái đó đúng là cổ vịt.”
“Bảo tôi phải giải thích là tôi mắc bệnh không liên quan gì đến virus Hanta cả, chỉ là lên cơn sốt cảm mạo thông thường mà thôi.”
“Kết quả bọn họ vừa mới uy hiếp xong, lúc rời khỏi phòng ngủ của chúng tôi.”
“Họ nhận được thông báo phê bình nghiêm khắc của cấp trên, đồng thời bắt căng tin trong trường học phải chỉnh đốn và cải cách.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận