Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 1034 - Thành thị đầy cạm bẫy, tôi muốn về nông thôn!

Từ Huyền mỉm cười: “Anh không nghe nhầm, tôi cũng không nói ngược.”
“Bây giờ, tôi có thể nói rõ với anh.”
“Nếu anh còn nghĩ rằng công ty hiện tại tốt đẹp.”
“Thì anh nên đi theo cấp trên này cùng ra ngoài lập nghiệp đi.”
Lần này, [Người Đập Nát Bug] hoàn toàn ngơ ngác.
Đào góc tường còn là vì công ty tốt đẹp? Mịa nó logic gì đây?
[Người Đập Nát Bug] chần chờ hỏi: “Bác sĩ Từ, tại sao lại như vậy?”
Từ Huyền mỉm cười: “Rất đơn giản.”
“Chuyện này chính là quyết định sau khi thương lượng giữa cấp trên và ông chủ công ty hiện tại của anh.”
Rất nhiều khán giả trong phòng live cũng thoáng ngờ vực.
Tự đào góc tường nhà mình, đây là cái quỷ gì?
Từ Huyền thở dài.
“Tôi hỏi anh.”
“Anh làm việc ở công ty này mấy năm rồi?”
[Người Đập Nát Bug] nhíu mày suy nghĩ rồi đáp: “Hình như lúc tôi vừa tốt nghiệp đã vào đây làm.”
“Tính đến nay, có lẽ khoảng mười lăm năm rồi...”
Từ Huyền hỏi tiếp: “Bộ phận bây giờ của anh có bao nhiêu người?”
“Không phải đâu, bác sĩ Từ. Chuyện này liên quan gì à?”
Từ Huyền gật đầu nói: “Liên quan rất lớn.”
“Anh có hiểu rõ tình hình kinh doanh của công ty anh không?”
[Người Đập Nát Bug] lắc đầu: “Tôi chỉ là lập trình viên, hiểu rõ cái đó làm gì?”
Từ Huyền bình thản nói: “Nếu anh hiểu rõ thì sẽ biết tình hình kinh doanh của công ty anh đã giảm đi rất nhiều trong hơn một năm trở lại đây.”
“Cộng thêm chi phí tăng cao, dẫn đến lợi nhuận tổng thể đã suy giảm đáng kể.”
“Trên cơ bản đã không thể kiếm tiền nữa, thậm chí còn bắt đầu thua lỗ.”
“Chờ qua thêm một khoảng thời gian nữa, lợi nhuận tiếp tục giảm, công ty sẽ lỗ ngày càng nhiều.”
“Biện pháp duy nhất là giảm biên chế trên phạm vi lớn.”
“Tốt nhất là sa thải cả bộ phận, không giữ lại bất kỳ nhân viên nào.”
“Nhưng đáng tiếc, bộ phận các anh đa số đều là nhân viên đã công tác nhiều năm.”
“Ít nhất cũng từ năm năm trở lên.”
“Tiền lương mỗi người đều hơn 10 vạn.”
“Nếu giảm biên chế theo tiêu chuẩn n+1, chỉ riêng anh, công ty đã phải bồi thường 70 vạn!”
“Tất cả nhân viên trong bộ phận cần bồi thường ít nhất hơn 1000 vạn...”
“Vì tiết kiệm tiền, ông chủ các anh đã nghĩ ra chiêu trò này...”
“Giả vờ lấy danh nghĩa ra ngoài lập nghiệp, lại lợi dụng quan hệ giao thiệp nhiều năm của vị cấp trên này trong công ty.”
“Lấy danh nghĩa lập nghiệp lừa hết các anh ra ngoài.”
“Cái gọi là nhà đầu tư, thực chất chính là ông chủ công ty hiện tại của các anh.”
“Đến lúc đó, cấp trên các anh sẽ nói với các anh rằng nhà đầu tư đổi ý.”
“Công ty mới thành lập cũng sập tiệm...”
“Bởi vì không có tiền nên cũng không có cách nào bồi thường cho các anh...”
Vô số khán giả trong phòng live đều nghe đến choáng váng.
“Hay đấy! Cái bẫy này sâu quá đi!”
“Cục cưng ới, thành thị đầy cạm bẫy, anh muốn về nông thôn!”
[Người Đập Nát Bug] trợn tròn mắt: “Nói vậy, lúc anh ấy cho tôi xem tiền được ghi vào tài khoản của công ty lập nghiệp.”
“Còn có số dư của e-banking đều là gạt tôi ư?”
Từ Huyền lắc đầu: “Chuyện này thì anh ấy không lừa anh.”
“Lập trình viên nam học khoa học tự nhiên các anh chỉ hơi ngây thơ một chút nhưng không ngu ngốc.”
“Không bịp bợm giống thật thì sao có thể lừa các anh mắc câu được?”
“Ông chủ anh đúng là có chuyển tiền qua.”
“Nhưng đó là tiền đi vay, đến lúc sẽ phải trả lại.”
“Khi công ty được đăng ký, vốn điều lệ gồm vốn đầu tư và vốn đăng ký.”
“Công ty lập nghiệp này có vốn điều lệ là 2000 vạn.”
“Đến lúc đó lại bỏ tiền thuê kế toán chuyên nghiệp chuyển đổi tư cách pháp nhân.”
“Cùng lắm mấy chục vạn đã có thể giải quyết phiền phức hơn 1000 vạn...”
Từ Huyền cười như không cười hỏi: “Thế nào?”
“Bây giờ xem anh có thật sự niệm tình cũ, chấp nhận nghĩ cho công ty nữa không...”
[Người Đập Nát Bug] suýt nữa đã tức bay màu.
“Tôi niệm tình cái đầu quỷ lớn nhà ông ta!”
[Người Đập Nát Bug] tức giận nói: "Tôi làm ở công ty này mười lăm năm, kiếm cho ông ta nhiều tiền, kết quả lại đối xử với bọn tôi như vậy?"
"Vì không muốn bồi thường sa thải, còn tốn tâm tư lừa dối?"
"Ông chủ khốn nạn như vậy, đánh chết tôi cũng không từ chức!"
"Còn có người đó, thiệt thòi bọn tôi nhiều năm làm đồng nghiệp, lại tin tưởng anh ấy như vậy."
"Vậy mà lại vẽ đường cho hươu chạy!"
"Đợi sau khi tôi ngắt kết nối, sẽ nói chuyện này cho những đồng nghiệp khác!"
"Lần này tôi phải làm đến cùng với bọn họ!"
Từ Huyền lắc đầu nói: "Không cần anh nói đâu."
"Trong số đồng nghiệp của anh cũng có người xem livestream của tôi."
"Hiện tại tin tức đã truyền ra trong nhóm của các người."
"Bây giờ bọn họ không thể bị gạt được nữa..."
[Người Đập Nát Bug] hừ mấy tiếng: "Vậy thì tốt quá!"
"Tôi muốn xem nhà tư bản có lòng dạ hiểm độc này lỗ tiền như thế nào!"
Từ Huyền lắc đầu: "Anh nghĩ quá đơn giản."
"Nếu không đi được con đường này, vậy thì ông chủ của các người sẽ nghĩ cách khác để ép các người từ chức."
Bạn cần đăng nhập để bình luận