Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 1104 - Bác sĩ Từ, thằng bé tốt như vậy mà anh cũng hố được?

Lúc này, các khán giả khác trong phòng live cũng tưởng tượng ra được tương lai.
Có vẻ cái bát vỡ này không tầm thường nha.……
[Nhà Sưu Tầm Vương Lâm] đánh giá một hồi rồi cảm khái: “Quả là hoa văn xinh đẹp! Quả là độ cong hoàn mỹ!”
“Bệnh hữu, cậu có được cái bát này từ đâu thế?”
[Nhà Sưu Tầm Vương Lâm] gật đầu nói: “Đúng thế.”
“Nếu tôi không lầm, đây là một chiếc bát có hình nhân vật, phối hợp năm màu từ thời Vạn Lịch.”
“Loại hội họa năm màu này làm ta thấy được vấn đề lớn từ những thứ nhỏ nhặt. Nhất là trung tâm chiếc bát, thực chất là hoa văn rồng bay chính diện theo hội họa năm màu, cực kỳ có cảm giác đặc biệt.”
“Hoa văn phía trên là bức tranh người xưa chúc thọ được thu nhỏ lại, hình ảnh tốt lành và đầy ý cảnh.”
“Gốm sứ Thanh Hoa thời Vạn Lịch và năm màu rất được ưa thích, hơn nữa số lượng lại vô cùng ít ỏi, giá cả trên thị trường cực cao.”
“Nếu cái bát này không vỡ, giá trị thị trường ít nhất cũng trên hai trăm vạn!”
“Đáng tiếc...”
[Nhà Sưu Tầm Vương Lâm] nhìn mảnh vỡ trong màn hình livestream và thở dài.
“Giá trị của đồ cổ luôn liên quan chặt chẽ đến độ bảo tồn hoàn hảo.”
“Lúc nãy tôi không nhìn kỹ, còn tưởng rằng là đồ dỏm phục chế công nghiệp mấy tệ.”
“Nếu tôi nhìn thấy chắc chắn sẽ ngăn cản cậu.”
“Hiện giờ, chiếc bát có hình nhân vật, phối hợp năm màu đã vỡ nát thế này, giá trị giảm đi rất nhiều.”
“Tối đa cũng chỉ đáng giá hai, ba vạn thôi...”
Vô số khán giả trong phòng live nghe Vương Lâm nói xong đều hít vào một ngụm khí lạnh.
U là trời! Đồ vật hơn mấy trăm vạn cứ thế bị đập nhẹ là đi tong luôn rồi ư?
Hiện tại, nhóm khán giả xem live mới hiểu được tại sao ban nãy Từ Huyền lại nói với [Người Học Thức Đường Phố] rằng:
“Chỉ cần cậu không trách tôi là được.”
Nếu đổi thành họ gặp phải hoàn cảnh tương tự, không chỉ dừng ở vấn đề có trách hay không thôi đâu.
Chỉ sợ họ sẽ nổi lên sát ý luôn đấy!
Nhưng bên cạnh đó, rất nhiều khán giả xem live cũng hết sức buồn bực.
Tuy đôi khi bác sĩ Từ sẽ nói đùa một chút với bệnh hữu. Ngoại trừ lúc gặp phải người bại hoại đạo đức, tội ác tày trời thì xưa nay hắn chưa từng hố bệnh hữu như thế.
Còn thằng nhóc [Người Học Thức Đường Phố] này có gia cảnh nghèo khó, lại hiếu học cầu tiến. Nhìn kiểu gì cũng không giống người xấu mà?
Đang yên đang lành, cớ gì bác sĩ Từ phải hố cậu ấy như vầy...
Từ khi kết nối đến giờ, [Người Học Thức Đường Phố] vẫn luôn vô cùng tỉnh táo, bình tĩnh. Nhưng hiện tại, cậu cũng ngơ ngác nhìn mảnh vỡ đầy đất, không biết đang suy nghĩ điều gì.
Lúc này, Từ Huyền nói: “Giáo sư Vương Lâm, tôi hỏi bác một vấn đề.”
[Nhà Sưu Tầm Vương Lâm] vội vàng nói: “Ấy, bác sĩ Từ ngài nói đi.”
Từ Huyền: “Nếu bây giờ bệnh hữu bán chiếc bát này cho bác với giá ba vạn hai ngàn tệ, bác có đồng ý mua lại không?”
[Nhà Sưu Tầm Vương Lâm] vội trả lời: “Có thể chứ.”
“Tuy mức giá này không lời lắm nhưng bỏ tiền ra tìm thầy phục chế văn vật chuyên nghiệp giúp khôi phục lại để sưu tầm cũng khá ổn.”
“Nể mặt bác sĩ Từ, tôi có thể trả thêm năm ngàn tệ.”
Từ Huyền mỉm cười, nói với [Người Học Thức Đường Phố]: “Cậu xem.”
“Tôi nói rồi, kiếm ba vạn tệ cho cậu rất dễ.”
[Người Học Thức Đường Phố] cười khổ, thở dài thườn thượt.
“Cảm ơn bác sĩ Từ.”
“Bất kể nói thế nào, hiện giờ tôi đã không cần phải lo lắng vấn đề tiền bạc.”
“Hơn nữa, đến tận khi thi đại học, tôi không cần đi ăn xin nữa.”
“Rất tốt.”
Vô số khán giả xem live đều kinh ngạc.
Họ còn tưởng thằng nhóc này sẽ trở mặt với bác sĩ Từ cơ.
Không ngờ tuổi cậu còn nhỏ mà đã biết thỏa mãn như thế. Vì vậy, oán niệm trong lòng những khán giả xem live này với Từ Huyền nặng thêm.
Suy cho cùng, lần này bác sĩ Từ thật sự hố người ta. Đồng thời, thằng bé này cũng quá hiểu chuyện.
Điều này làm không ít khán giả xem live càng gia tăng thiện cảm.
Thoáng chốc, rất nhiều màn đạn trách móc Từ Huyền bay đầy màn hình.
[Người Học Thức Đường Phố] lắc đầu nói: “Mọi người đừng nên nói bác sĩ Từ như vậy.”
“Nếu bác sĩ Từ không nói tôi biết cái bát này đáng tiền.”
“Có lẽ một ngày nào đó, tôi không cẩn thận đánh rơi, làm vỡ bát, chính mình cũng không biết, chỉ nghĩ nó là rác và vứt đi.”
“Thật ra, trong khoảng thời gian tôi xin ăn trên đường, tôi đã đánh vỡ mất mấy cái bát rồi...”
Quần chúng khán giả xem live nghe cậu giải thích cho Từ Huyền như thế thì càng thêm đau lòng.
Thậm chí, có người bày tỏ muốn [Người Học Thức Đường Phố] mở một tài khoản livestream ngay tại chỗ, bọn họ sẵn sàng khen thưởng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận