Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 873 - Không hề nghi ngờ, lần này chắc chắn bác sĩ Từ tính sai rồi! (1)

Chỉ là quy mô lớn như thế này, cho mời nhiều người đến như vậy vẫn rất ít.
Một vị đầu trọc mặc tăng bào hỏi: “Chủ nhiệm Cửu, đây là của vị đại năng nào thế, trong lịch sử có ghi chép không?”
Số 9 lắc đầu: “Cụ thể là vị đại năng nào thì còn chưa rõ ràng lắm.”
“Có điều nhìn từ các manh mối hiện hữu, hẳn là niên đại tương đối xa xưa...”
Rất nhiều nhân sĩ tu luyện xung quanh đều cau mày!
Hiện thực không phải tiểu thuyết tu tiên.
Niên đại xa xưa, nhất là những tu sĩ ở thời thượng cổ, đúng là thực lực của họ càng mạnh mẽ hơn, pháp bảo đông đúc hơn. Đáng tiếc...
Thời gian càng lâu, ảnh hưởng mà những bảo vật còn để lại ấy phải chịu từ việc linh khí tiêu tán càng lợi hại hơn.
Trong lịch sử cũng từng đào móc động phủ của vài vị đại năng thượng cổ, kết quả đều chỉ còn lại có một ít đồng nát sắt vụn. Mấy thứ như đan dược gì đó đều đã biến thành đống cặn bã...
Pháp bảo để lại cũng đều đánh mất linh tính cả.
Ngược lại là động phủ của những tiền bối trong khoảng thời gian gần hơn chút nhưng lại không quá gần, còn có thể tìm được một ít thứ tốt. Phần lớn thứ tốt trong Cục quản lý linh dị là tìm được trong động phủ của tiền bối thuộc niên đại ấy.
Số 9 nói: “Chỉ là mọi người đừng thất vọng sớm quá.”
“Radar thể hiện, động phủ của tiền bối cao nhân ấy có chút đặc thù, không giống với những lần trước đó...”
Lúc này, máy khoan hầm cũng đã vận hành một đoạn thời gian.
Trong lúc bất chợt, mọi người đang ngồi đây đều cảm giác được một cơn chấn động mãnh liệt! Ngay sau đó là một cơn sóng linh khí khuếch tán ra!
Một ít tu sĩ già có kinh nghiệm đều bật ra một suy nghĩ trong đầu -- hẳn là có trận pháp nào đó bị phá, từ đó tạo thành sóng linh khí đây mà. Chỉ là...
Sóng linh khí lớn như vậy, vẫn là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy.
Cái ghê gớm nhất họ từng thấy trước đó cũng không thể bằng một phần trăm ngàn của lần này!
Có thể tưởng tượng được, trận pháp được bố trí kia thật sự có chút kinh người.
Ngay khi rất nhiều người còn đang mờ mịt.
Các nhân viên công tác phía dưới đến báo cáo: “Chủ nhiệm Cửu, hình như bên dưới đào đến khoảng trống rồi!”
Mọi người ở đây nghe thế thì đều hưng phấn!
Họ vội vàng tiến lên.
máy khoan hầm đào ra một con đường hơn năm trăm mét từ bên trong thân núi.
Sau khi mọi người đi vào thông qua con đường ấy thì mới phát hiện tại sao cần phải sử dụng thứ to con ấy -- cả ngọn núi nhìn từ bên ngoài thì chỉ là một ngọn núi nhỏ thông thường.
Mà bên trong, hầu như toàn bộ đều là đá!
Lại còn đều là loại có độ cứng cao nhất nữa.
Không ngờ ở bên trong thân núi vẫn còn cất giấu một không gian như vậy! Rất nhiều nhân sĩ tu luyện không khỏi cảm khái.
“Nếu không thì tại sao nói khoa học kỹ thuật là sức sản xuất hàng đầu kia chứ.”
“Nếu không phải kỹ thuật phát triển, mịa nó ai mà ngờ được bên trong lại cất giấu một động phủ đâu chứ...”
“Cho dù có biết vị trí của động phủ ở đâu, đánh chết cũng không thể vào được.”
“Cũng không phải, chỉ trách giới tu luyện chúng ta bây giờ thôi. Nếu như có một đại năng cảnh giới Luyện Thần Hoàn Hư thì không phải đã sớm tìm được à.”
“Ặc, anh nói cũng có đạo lý...”
Sau khi đi vào, rất nhiều người đều nhìn lom lom không chuyển mắt được.
Một lão chân nhân tu luyện hơn trăm năm cũng không nhịn được bật thốt lên: “Vờ lờ!”
Bọn họ vốn tưởng rằng, bên trong này hẳn là giống như những động phủ được đào móc trước đó, đều kéo khố đích ép một cái. Không ngờ rằng các loại vật phẩm bên trong đều được bảo tồn tương đối hoàn hảo!
Chiếc ghế đá ở chỗ cao nhất tinh xảo không giống như là phong cách của cổ nhân mấy vạn năm trước. Còn có phù văn được khắc bằng thuốc màu nguyên thủy trên vách tường, màu sắc vẫn còn rất tươi mới!
Tuy kém khá xa với hệ thống phù lục của hiện đại, có điều một ít cao thủ phù đạo vẫn có thể nhìn ra một vài chỗ quen thuộc... Mấu chốt nhất là!
Nồng độ linh khí ở trong này vượt xa thế giới bên ngoài!
Ở bên trong động phủ giống như là thời gian dừng lại vậy.
Mọi thứ đều giữ nguyên gần như không khác mấy vạn năm trước là bao.
Bọn họ hoàn toàn có thể tưởng tượng ra, vô số năm trước, một vị đại lão sinh sống tu luyện trong này như thế nào...
“Mọi người coi đó là gì kìa!”
Một tu sĩ béo lanh mắt vội vàng tiến lên vài bước, nhặt lên một thứ tròn vo đen như mực trong một cái khe ở dưới đất. Anh ta đặt ở trước mũi ngửi ngửi, đôi mắt nhất thời sáng lên.
“Đan dược! Tuyệt đối là đan dược, hơn nữa còn là đan dược thượng cổ!”
“Mà dược tính còn chưa mất nữa! Còn có thể ngửi thấy mùi của dược liệu trên ấy!”
Rất nhiều người đều kích động.
Đào móc động phủ của tiền nhân, sợ nhất là cái gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận