Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 118 - Mấy cái meme này có tiềm năng hot khắp toàn mạng!

Một nửa khác bị săm lốp xe ép thành bùn nhão!
Trên mặt đường cái, tất cả đều là máu tươi lênh láng!
Rõ ràng là không lâu trước đây, trên đoạn đường này đã xảy ra một vụ tai nạn xe cộ nghiêm trọng!
"Các vị lão Thiết, các cậu chờ một chút."
"Tôi báo cảnh sát cái đã!"
Sở Sở sợ quỷ từ nhỏ cuống quít cầm điện thoại di động, chuẩn bị gọi điện thoại.
Bạn xem live trong phòng live đều rất chi là nghi hoặc.
"Sở Sở, tình huống gì thế?"
"Chỗ nào có tai nạn xe cộ cơ? Sao tôi không có phát hiện?"
Sở Sở sợ quỷ từ nhỏ nhất thời cảm thấy không đúng.
Cô nhắm cameras ngay về phía đường cái, cuống cuồng nói: "Ngay ở kia kìa, mấy cậu không thấy sao?"
"Nhiều máu như vậy! Còn có một bắp đùi ở đằng kia nữa, không có khả năng không thấy được!"
"Mấy bạn ơi thời điểm như này thì đừng có nói giỡn."
Rất nhiều bạn xem live trong phòng live cũng có chút không nghĩ ra.
"Đâu có nói giỡn đâu, không nhìn thấy gì thật mà?"
"Sở Sở, người đùa là cô đi. Cô đang chọc chúng tôi có phải không, nói thật, lời nói giỡn này không mắc cười tí nào cả."
"Nói như vậy làm trong lòng tôi đều có chút sợ hãi..."
Sở Sở sợ quỷ từ nhỏ nhìn màn bình luận, càng xem càng cảm thấy không thích hợp.
Cô vội vàng ngẩng đầu nhìn bốn phía xung quanh.
Mà điều khiến trong lòng Sở Sở sợ quỷ từ nhỏ phát lạnh chính là.
Chiếc xe này nối tiếp chiếc xe kia đi ngang qua.
Không có một chiếc xe nào dừng lại.
Thậm chí có không ít xe còn nghiền thẳng qua thi thể của bé trai nữa!
Người qua đường đi lại xung quanh, cũng không có bất cứ người nào thấy bất ngờ về cảnh tượng này!
Giống như hoàn toàn không nhìn thấy cảnh tượng ấy vậy!
Đúng lúc này!


Sở Sở sợ quỷ từ nhỏ


đột nhiên cảm thấy hình như có người đang nhìn mình.
Sau khi nhìn xung quanh một vòng, cô mới chợt phát hiện.
Thì ra người nhìn cô là cậu bé trên mặt đất!
Nửa phần đầu tan tành của cậu bé thế mà lại dần dần chuyển về phía cô.
Một con mắt còn lại của cậu gắt gao nhìn chằm chằm vào người cô.
Khóe mắt giống như còn có chút ướt át.
Khóe miệng cũng bặm lại đầy tủi thân.
"Chị ơi, em đau quá!"
"Em đau quá đi! Chị ơi!"
"Chị ơi chị giúp em đi mà! Em thật sự đau quá đi mất!"
Trong lúc nhất thời, Sở Sở sợ quỷ từ nhỏ cảm giác được một luồng khí lạnh xông thẳng lên đỉnh đầu.
Đúng lúc này, một cánh tay chợt túm lấy cô từ sau lưng!
Kéo mạnh về phía sau!
"Aaaaaa!"
Sở Sở sợ quỷ từ nhỏ bị dọa hét ré lên!
"Này cô gái, sao lại lúc kinh lúc sợ thế?"
Một bác gái kéo cánh tay của cô, vừa kéo về sau vừa nói: "Cháu đừng đứng ở giữa đường thế chứ! Nguy hiểm lắm đấy!"
Sở Sở sợ quỷ từ nhỏ nhìn thấy bà, tức khắc thở phào nhẹ nhõm.
Cô cười khổ nói: "Ngại quá ạ. Lúc nãy cháu vừa mới thất thần."
Bác gái mập mạp nghe xong, lập tức trừng mắt: "Đi qua đường mà còn thất thần được, không muốn sống nữa à?"
"Cô gái à dì nói cho cháu biết. Hai ngày trước có một đứa trẻ lớn chừng này này băng qua đường cái."
"Trực tiếp bị một chiếc xe ô tô có người điều khiển say rượu đâm chết, cả cơ thể đều bị vỡ thành từng khối thịt vụn. Máu chảy lênh láng đầy đất!"
"Cái cảnh đấy, chậc chậc... Sau đó phải có một chiếc xe xịt nước qua thì mới dọn dẹp sạch sẽ mặt đất được."
"Dì bị hù sợ, trở về phải mất ngủ đến mấy đêm lận."
Sở Sở sợ quỷ từ nhỏ nghe thấy mấy lời của bà, trong lòng chợt nhảy dựng!
Cô chỉ vào cậu bé trên đường cái, run run rẩy rẩy mở miệng: "Dì, có phải đứa trẻ đó bị tông ở chỗ kia không?"
Bác gái mập mạp gật đầu lia lịa: "Đúng đúng, chính là chỗ đó, cháu cũng thấy à?"
Lúc này, đông đảo bạn xem live trong phòng live của Sở Sở sợ quỷ từ nhỏ đều ngẩn người.
Liên tưởng đến biểu hiện vừa nãy của Sở Sở sợ quỷ từ nhỏ, trong lòng bọn họ ứa ra khí lạnh!
Dọa cho một đống bình luận trên màn hình cũng mất tiêu!
Chờ những bạn xem live ấy phục hồi tinh thần lại thì mới run rẩy đánh chữ trên điện thoại di động.
"Sở Sở rốt cuộc vừa nãy cô thấy gì thế? Đừng dọa tôi chứ!"
"Mẹ ơi, Sở Sở cô bảo dì ấy đừng nói nữa, nói nữa là tôi sợ lắm đấy!"
"Trong lòng rất sợ hãi, lại rất muốn nhìn tình cảnh kia! Làm sao bây giờ?"
"Lầu trên thuần túy là đại biến thái, giám định hoàn tất!"
"Đồng ý, hẳn là đưa đến chỗ bác sĩ Từ để hắn xem bệnh."
"Vấn đề là, vì sao chỉ có Sở Sở có thể thấy, chúng ta lại không nhìn thấy gì cả? Là vì cameras của di động không chụp được quỷ sao?"
"Rõ ràng là không phải, không phải bác gái kia cũng không thấy sao."
"E là mấy người đã quên, vừa nãy Sở Sở được bác sĩ Từ mở thiên nhãn cho à?"
Những lời này dường như đã nhắc nhở Sở Sở sợ quỷ từ nhỏ.
Cô phục hồi tinh thần lại, không chút do dự quay trở lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận