Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 323 - Bị một âm hồn kiếm chác rồi! (1)

“Lừa gạt gì đâu, cái này gọi dùng mưu kế!”
“Khá đấy, bây giờ âm hồn cũng học theo anh Cường xem [Binh Pháp Tôn Tử] đấy à?
[Buồn cười.jpg].”
[Người Mơ Mộng] cười khổ, nói: “Bác sĩ Từ, tôi hiểu rồi.”
“Nếu đó đã không phải bà tôi, vậy tôi cũng không cần quan tâm đến thứ đó nữa là được đúng không?”
Từ Huyền lắc đầu: “Không, tốt nhất anh vẫn nên đốt thêm một ít nữa.”
[Người Mơ Mộng] giật mình: “Hả? Sao vậy bác sĩ Từ?”
“Ý của anh là âm hồn này còn uy hiếp tôi nữa à?”
“Không đốt sẽ làm gì đó với tôi ư?”
Từ Huyền lắc đầu: “Thế thì không phải.”
“Ý của tôi là anh nên đốt thêm một ít cho bà anh.”
“Bà anh đúng là tương đối thiếu tiền.”
[Người Mơ Mộng] trừng to mắt, có chút cuống cuồng: “Không thể nào đâu, nhà tôi đều đốt giấy tiền cho bà tôi vào ngày giỗ, thanh minh hàng năm mà.”
“Không hề bỏ sót lần nào.”
“Hơn nữa, mỗi lần đều là tất cả mọi người cùng đi, còn đốt không ít đâu.”
Anh ta hơi lo lắng: “Bác sĩ Từ, rốt cuộc bà tôi làm sao thế?”
Từ Huyền thản nhiên nói: “Đúng là mọi người có đốt, đáng tiếc, bà của anh không nhận được đồng nào.”
[Người Mơ Mộng] ngơ ngác, sao có thể không nhận được?
Từ Huyền thở dài: “Anh có biết sao vị này lại tìm tới anh không?”
“Bia mộ của bà ta ở cùng một nghĩa trang với bà của anh.”
“Vả lại đều qua đời cùng một năm, vậy nên vị trí cũng không xa nhau lắm, chỉ cách một hàng.”
“Trùng hợp là tên của bà anh giống hệt tên bà ta, đều là [Thẩm Quế Anh].”
“Hơn nữa, cả hai đều qua đời trước bạn già nên trên bia mộ không có khắc tên chồng.”
“Kiểu dáng bia mộ cũng giống nhau, đều do nghĩa trang thống nhất làm ra.”
“Chỗ khác nhau là”
“Trên bia mộ, ngoại trừ tên còn có ngày sinh và ngày mất.”
“Bà anh sinh năm 1939, còn vị này sinh năm 1936, đều được khắc lên bằng chữ lớn vàng ngay bên cạnh tên, rất rõ ràng.”
“Từ sau khi bà anh qua đời.”
“Ngoại trừ lần hạ táng kia, người trong nhà các anh đi tới đó tổng cộng ba lần trong vòng hai năm này.”
“Mỗi lần đều là một nhóm người kéo nhau đi.”
“Trừ ông của anh không khỏe lắm, không thể xuống giường nên không có đi.”
“Ba người con trai con gái cùng bạn đời của mỗi người, còn có bốn năm đứa cháu lần nào cũng có mặt.”
“Mỗi lần đi đều đốt giấy tiền vàng bạc, dập đầu, đặt hoa và bày đồ cúng.”
“Không thiếu bất kỳ quá trình nào, làm cực kỳ tốt.”
“Nhưng điều đáng kinh ngạc chính là không có lấy một người phát hiện.”
“Nội dung khắc trên bia mộ không đúng.”
[Người Mơ Mộng] nghe Từ Huyền nói vậy thì kinh ngạc há hốc, không thốt nổi một câu.
“Tôi, tôi...”
Sau khi phun ra được một chữ, anh ta lập tức nghẹn ngào. Hai hàng nước mắt lăn dài.
Đông đảo khán giả xem live trong phòng live cũng im lặng.
Một lát sau mới có lác đác vài màn đạn hiện lên.
“Aizz, có chút hổ thẹn, ông của tôi qua đời đã ba năm. Ông cũng đối xử với tôi rất tốt lúc tôi còn bé, vừa nhớ lại thử một chút, vậy mà tôi cũng quên mất tuổi của ông rồi.”
“Tôi cũng vậy, đến lúc ông ngoại của tôi qua đời tôi mới biết được ông bao nhiêu tuổi. Đột nhiên cảm thấy đau lòng quá......”
“Nếu nói cả nhà bệnh hữu này bất hiếu, chí ít người ta cũng đã làm đến nơi đến chốn. Nhưng nói bọn họ hiếu thuận thì... Haiz.”
“Đáng thương nhất chính là bà của bệnh hữu, mỗi lần đều mong ngóng chờ đợi con cái tới thăm viếng bà. Kết quả lần nào cũng trơ mắt nhìn con cái chạy đến trước mộ phần của người khác... Nhộn nhịp sôi nổi kéo đến, nhộn nhịp sôi nổi rời đi...”
“Lầu trên đừng nói nữa! Đừng nói nữa mà! Quá có cảm giác hình tượng, tim tôi sắp nổ tung rồi.”
“Chủ yếu vẫn là vì ông của bệnh hữu không có đi á, nếu như ông đi cùng, chắc chắn ông sẽ phát hiện.”
“Cũng may bệnh hữu đến hỏi bác sĩ Từ đó, nếu không đợi đến lúc ông anh cũng qua đời, chôn sai, vậy càng khó xử hơn.”
...
“Tuyệt ghê nhỉ, vốn đang rất thương cảm, tự nhiên bị lầu trên chọc cười luôn!”
Lúc này, [Người Mơ Mộng] đã rơi nước mắt đầy mặt.
“Bác sĩ Từ, tôi, tôi...”
“Tôi sai rồi...”
Từ Huyền lắc đầu: “Thật ra nói tới có lỗi, vẫn là bề trên của các anh sai nhất.”
“Các anh là con cháu đời thứ ba, không biết một số điều cũng dễ hiểu.”
“Nhưng thế hệ cha mẹ của các anh đều biết rõ bà sinh ra năm nào, nhưng lại chẳng có người nào phát hiện.”
“Về phần nguyên nhân thì tôi không nói đến.”
[Người Mơ Mộng] im thin thít. Sau khi anh ta tạm biệt Từ Huyền thì lập tức khen thưởng một tên lửa siêu cấp làm phí tư vấn. Sau đó lặng lẽ offline.
Đến tận bây giờ, đông đảo khán giả xem live trong phòng live vẫn còn cảm giác khó chịu trong lòng. Lúc này, chợt có màn đạn lướt qua.
“Bác sĩ Từ, tôi nhớ trước đây anh từng nói muốn báo mộng cũng phải trả giá đúng không?”
“Sao cái vị giả làm bà của bệnh hữu kia lại làm như vậy thế?”
“Có phải do không có ai đốt giấy tiền cho bà ta không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận