Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 182 - Thiếu nữ xinh đẹp hai mươi tuổi, vậy mà lại nói ra câu như thế trước mặt bác sĩ, bị mấy chục vạn giang cư mận mắng cho xấu mặt!

Nhóm khán giả xem live trong phòng live của cô không nhịn được bắt đầu bật chế độ cà khịa.
“Sở Sở này, cô nói vậy ngay trước mặt bọn tôi là thật hay không đó?”
“Hay thế nhờ, tôi thẳng miệng khen hay luôn ó! Đây là đang tự hủy thiết lập nhân cách của mình còn gì?”
“Thiếu nữ xinh đẹp hai mươi tuổi, vậy mà lại nói ra câu này ngay trước mặt bác sĩ, bị mấy chục vạn giang cư mận giận dữ mắng cho xấu mặt!”
“Tui đến từ khoa UC sốc đây, lầu trên ngày mai đến đưa tin này cho tui!
Từ Huyền mỉm cười: “Cô thật sự không sợ?
“Tuyệt đối không sợ!
“Được, vậy cô chờ một lát trước đã.
Từ Huyền gật đầu.
[Sở Sở Sợ Quỷ Từ Nhỏ] tò mò hỏi: “Chờ cái gì?
Lúc này, bên ngoài truyền đến âm thanh.
“Bác sĩ Từ Huyền có đây không? Tôi đến rồi đây.
Vừa dứt lời, một người trẻ tuổi vóc người cao gầy, sắc mặt u ám tiến vào từ bên ngoài.
Anh ta đang cẩn thận cầm một bình Mao Đài trong tay.
[Sở Sở Sợ Quỷ Từ Nhỏ] quay đầu nhìn lại, lập tức hít vào một ngụm khí lạnh.
Kế đó, cô mạnh mẽ đứng phắt dậy, nhìn đối phương với vẻ mặt hầm hầm: “Là anh đó hả, cái tên này!
“Anh thế mà còn dám tới đây!
Vị vừa tiến vào kia chính là ông chủ nhà ma nọ. Anh ta ngây ngốc nhìn về phía Từ Huyền: “Bác sĩ Từ, cô ta là ai vậy?
[Sở Sở Sợ Quỷ Từ Nhỏ] càng tức giận hơn: “Chính là do thi thể thật trong nhà ma của anh hại tôi xém tí nữa đã ngỏm rồi, anh còn hỏi tôi là ai cơ đấy!” Nghe cô nói như vậy, ông chủ nhà ma cũng thấy hơi xấu hổ.
“Bây giờ tôi đã không còn làm nhà ma nữa.”
“Bác sĩ Từ bảo tôi cung ứng hàng hóa cho anh ta.”
[Sở Sở Sợ Quỷ Từ Nhỏ] nghe vậy không khỏi tò mò: “Hàng gì thế?
Ông chủ nhà ma chần chờ một chút rồi nhìn về phía Từ Huyền: “Bác sĩ Từ, có thể cho cô ta xem không?
Từ Huyền cười tủm tỉm: “Cô muốn xem thì cứ xem thôi.”
Có Từ Huyền ở đây, ông chủ nhà ma cũng không sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì. Lúc này, anh ta dứt khoát mở bình rượu Mao Đài trên tay ra.
Bụp, sau tiếng vang nhỏ, vô số khí tức khủng khiếp ùa ra từ bên trong bình rượu. Toàn bộ phòng tư vấn lập tức dày đặc âm khí.
[Sở Sở Sợ Quỷ Từ Nhỏ] ngơ ngác há to miệng.
Quỷ thắt cổ lè lưỡi.
Nữ quỷ mặc áo trắng tóc tai bù xù, toàn thân ướt sũng.
Quỷ chỉ còn nửa thân thể, không biết là loại gì.
Mười loại ác quỷ có hình thù kỳ quái tràn ngập bên cạnh cô.
Vụt.
Một xúc tu màu đỏ ướt sũng đột nhiên quấn lên cổ [Sở Sở Sợ Quỷ Từ Nhỏ] rồi quấn thành một vòng.
Cô bị dọa, đột ngột quay đầu lại.
Thình lình phát hiện đó chính là quỷ thắt cổ đang thè lưỡi ra và quấn lên người cô.
[Sở Sở Sợ Quỷ Từ Nhỏ] mềm nhũn chân, suýt nữa đã khóc toáng lên.
Ông chủ nhà ma nhìn về phía Từ Huyền với vẻ mặt vô tội: “Là tự cô ta muốn nhìn đó nhé.”
[Sở Sở Sợ Quỷ Từ Nhỏ] không thèm để ý tới việc trừng anh ta nữa, giờ đây cô khóc thút thít nói: “Bác sĩ Từ, mau cứu..... cứu mạng đi!”
Từ Huyền cười như không cười: “Chẳng phải cô nói cô không sợ à?”
“Sợ rồi sợ rồi! Tôi sợ nhất là thứ đồ chơi này đó.”
“Mau lôi cái lưỡi của con quỷ thắt cổ này ra đi...... á ~”
[Sở Sở Sợ Quỷ Từ Nhỏ] không chút do dự, thừa nhận mình sợ ngay tắp lự. Sợ đến mức kêu la không muốn không muốn.
Từ Huyền khẽ chạm ngón tay gõ nhẹ hai cái lên bàn.
Đầu ngón tay va chạm với mặt bàn, làm phát ra một trận sóng âm kỳ dị, lan rộng ra toàn bộ bên trong phòng tư vấn.
Sau khi quỷ thắt cổ kia nghe thấy âm thanh này, sắc mặt nó lập tức biến đổi dữ dội. Trong miệng phát ra tiếng rít chói tai.
Sau đó, cả người nó run lên bần bật, hóa thành hư vô rồi tan biến giữa không trung.
“Hít~”
Ông chủ nhà ma thấy cảnh này, không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh.
Diệt trừ con quỷ treo cổ này rất dễ dàng.
Anh ta tự nhận mình cũng có thể làm được.
Nhưng làm kiểu hời hợt giống Từ Huyền thế này, chỉ vừa động ngón tay đã chơi chết nó. Vậy thì hoàn toàn không còn đơn giản nữa!
Về phần giống như Từ Huyền thế này, chỉ nhắm vào quỷ treo cổ mà không hề ảnh hưởng tới mấy ác quỷ khác ở xung quanh... Quả thực chính là không thể tưởng tượng nổi.
Thậm chí, anh ta còn chưa nhìn rõ xem rốt cuộc Từ Huyền đã dùng thủ đoạn gì!
Chỉ trong chớp mắt.
Hình tượng của Từ Huyền trong lòng vị truyền nhân của Cản Thi nhất mạch này trở nên cao thâm khó dò.
......
Từ Huyền nhìn về phía [Sở Sở Sợ Quỷ Từ Nhỏ], cười như không cười.
“Giờ còn học nữa không?”
[Sở Sở Sợ Quỷ Từ Nhỏ] cười gượng: “Không học nữa, không học nữa.”
Đùa hay gì!
Vừa bắt đầu đã mở toàn bộ hình thức Địa Ngục cho cô, thế này còn học cái rắm á!
Lúc [Sở Sở Sợ Quỷ Từ Nhỏ] đang chuẩn bị rời đi, đột nhiên lại nghĩ đến điều gì đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận