Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 519 - Đi ẻ có lương, tự tìm tài vụ trừ mình 100 tệ

Bên trong phòng live, rất nhiều khán giả vẫn còn tranh cãi xem có thể mua căn nhà có ma đó hay không.
Dù sao thì mấy căn nhà ma hung thì có hung nhưng được cái rẻ!
Ít nhất cũng rẻ hơn mấy căn bình thường vài chục vạn tệ, người thường phải phấn đấu bao nhiêu năm mới có thể kiếm được. Cũng có không ít khán giả xem live thẳng thắn hỏi ý kiến Từ Huyền.
Từ Huyền nhìn thấy bình luận thì thản nhiên nói: "Sự việc này phải xem quyết định, sách lược của bản thân mấy người. Tôi không có ý kiến gì cả."
"Có điều tôi nhắc nhở trước."
"Không nói về góc độ mê tín, chỉ từ mặt khoa học."
"Lấy căn nhà ma của bệnh hữu vừa nãy để làm ví dụ."
"Chỉ việc thi công đã phát hiện ra hai sự cố, cái này chứng tỏ điều gì?"
"Phương diện giám sát, huấn luyện an toàn lao động của bên phía thi công căn bản là không đạt tiêu chuẩn!"
"Chủ thầu mà đến cả an toàn thi công cũng không thèm quan tâm thì mấy người cảm thấy sắt thép, vật liệu mà anh ta dùng có bị bớt xén không? Móng nhà có được đổ kiên cố không? Chất lượng thang máy có qua kiểm duyệt không? Quản lý tài sản sẽ tận chức tận trách không?"
“Huống hồ sau khi mua về, cùng người nhà dọn đến ở… cứ nghĩ đến chuyện trong căn nhà này có điềm xấu thì về lâu về dài, sức khỏe tâm lý có bị ảnh hưởng hay không?”
Sắc mặt rất nhiều khán giả trong phòng live đều trở nên rất chi là cổ quái.
Tuy rất có đạo lý nhưng khi nghe bác sĩ Từ nghiêm túc giảng những thứ này, bọn họ lại cứ có cảm giác là lạ…
Từ Huyền gõ bàn, mỉm cười nói: "Được rồi, sắp đến bệnh hữu tiếp theo."
"ID là [Ông Bố Đơn Thân]."
"Đợi một phút hẵng kết nối."
Rất nhiều bệnh hữu trong phòng live đều ngây ra. Tình huống gì thế này?
Đây là lần đầu tiên sau khi Từ Huyền đọc ID xong không lập tức kết nối.
Có điều bọn họ cũng không vội, thật ra cũng chỉ có một phút thôi mà.
Tùy tiện gửi mấy màn đạn trên màn hình cũng đã lướt qua rồi. Rất nhanh, đã hết một phút.
Từ Huyền cố ý ho khan: "Được rồi, bây giờ kết nối ngay đây."
Trên màn hình lập tức xuất hiện hình ảnh của bệnh hữu khác.
Background phía bên kia là một nhà vệ sinh đơn.
Người đàn ông hơn ba mươi tuổi mặc đồng phục làm việc đang vội vàng cài lại dây lưng, vừa buộc vừa vội vàng hấp tấp nói: "Bác sĩ Từ đừng vội, đợi chút, đợi chút là xong. Tôi xong ngay đây."
Rất nhiều khán giả xem live lập tức cười phun ra.
"Khó trách bác sĩ Từ muốn đợi một lúc, thì ra là nguyên nhân này."
"Khiếp sợ rồi đó! Ngàn vạn cư dân mạng online xem anh zai đi vệ sinh!"
Lúc này, [Ông Bố Đơn Thân] đã mặc xong quần.
Anh lúng túng nói: "Vừa nãy lúc tôi đi nặng nên nhân tiện rút thưởng luôn."
"Sau đó châm điếu thuốc, xem bác sĩ Từ livestream."
"Tôi cũng không ngờ lại rút trúng…"

Anh vừa nói xong, rất nhiều khán giả xem live đã không nén nổi, nhớ đến tình hình lúc nãy của anh ta, càng cười sặc sụa.
"Được rồi, đừng nói nữa. Giờ mọi người đều biết anh làm biếng trốn việc, chạy đến nhà vệ sinh đi ẻ lấy lương rồi."
*Đi ẻ lấy lương: trong giờ làm việc, mượn lý do đi vệ sinh, vừa chơi điện thoại vừa đi vệ sinh kéo dài thời gian.
*Đi ẻ lấy lương: trong giờ làm việc, mượn lý do đi vệ sinh, vừa chơi điện thoại vừa đi vệ sinh kéo dài thời gian.
"Mẹ ơi, tôi cũng chạy đến nhà vệ sinh vừa xả ruột vừa xem bác sĩ Từ livestream mà lạnh run luôn. Lần sau không dám tùy tiện rút nữa đâu, xấu hổ chết đi được."
"Thật sự muốn biết ông chủ của người này có đang xem livestream hay không."
"Làm biếng thì có gì mà không đúng? Đi làm dựa vào lao động đổi lấy thù lao, chỉ có làm biếng mới là kiếm tiền chân chính [Đeo kính râm. JPG]."
"Đù, lầu trên nói có lý ghê!"
"Tò mò ông chủ của người này có đang xem livestream hay không."
Lúc này, [Ông Bố Đơn Thân] cũng nhìn thấy màn đạn cuối cùng trên màn hình, sắc mặt của anh lập tức hoảng hốt.
"Bác sĩ Từ, ông chủ của tôi... sẽ không xem livestream, không phát hiện ra tôi làm biếng trong giờ đấy chứ?"
Biểu cảm trên mặt Từ Huyền hơi vi diệu.
Không đợi Từ Huyền mở miệng thì trên màn hình đã bật ra một khung hình phụ, tài khoản có tên [Tổng Giám Đốc Tập Đoàn Thịnh Cường] nói: "Tôi đang xem đây."
"Lát nữa, sau khi kết nối xong thì cậu tự chạy sang bên tài vụ, bảo cô ấy là tháng này mình bị trừ 100 tệ.”
Sắc mặt của [Ông Bố Đơn Thân] lập tức suy sụp.
Trên màn hình lại xuất hiện rất nhiều "Ha ha ha".
Từ Huyền mỉm cười nói: "Bệnh hữu, nói chút vấn đề của anh đi."
[Ông Bố Đơn Thân] sờ đầu, vẻ mặt vô tội nói: "Tôi cũng không biết hỏi gì luôn..."
"Tôi chỉ tiện tay rút thưởng thôi, ai ngờ lại trúng…"
Anh vừa nói xong câu này, cả đám khán giả trong phòng live lập tức kích động.
"A đù, bệnh hữu này sắp lạnh ngắt rồi!"
"Tiến vào trạng thái ăn dưa thôi!"
"Theo như tôi thống kê, phàm là những bệnh hữu nói lời này trước mặt bác sĩ Từ, trên cơ bản kết cục không là trầm cảm thì cũng là mắc chứng hậm hực.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận