Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 994 - Hôm nay là ngày cuối cùng của kỳ nghỉ hè.

[Cười Với Nhân Sinh] nhìn ngày trên đồng hồ: “Hôm nay là... ngày cuối của tháng tám.”
Ông nhíu mày hỏi: “Ngày này có gì đặc biệt à?”
Từ Huyền thở dài: “Có phải anh quên rồi không? Hôm nay là ngày cuối cùng của kỳ nghỉ hè...”
Hắn nói đến đây, rất nhiều khán giả xem live cũng ngạc nhiên hô hoán trên màn hình.
“Ấy, bác sĩ Từ không nói tôi cũng quên béng luôn á. Lão đây còn chưa làm xong bài tập hè!”
“Chú bị ngốc đấy phỏng? Còn thật sự làm bài tập hè nữa hả? Giáo viên có kiểm tới bao giờ đâu...”
“Huhu, sao bây giờ anh mới nói em biết, em làm xong cả rồi [Khóc lớn.jpg]”
Từ Huyền không phản ứng lại mấy khán giả xem live ăn nói xà lơ này, mỉm cười nói tiếp: “Tuy con trai anh đến cuối học kỳ mới vào trường học tinh anh này, nhưng vẫn bị cho bài tập hè ở nhà làm.”
“Ngoài ra, chính anh cũng cho cậu bé rất nhiều bài tập hè.”
“Đáng tiếc, khoảng thời gian này, cậu bé chơi bời quá sướng.”
“Đến giờ, cậu bé vẫn chưa động tới chữ nào.”
“Kể cả khi hôm nay làm thâu đêm suốt sáng cũng chưa chắc hết nổi.”
“Đến ngày mai, lúc người làm cha như anh kiểm tra bài tập, tuyệt đối sẽ không nương tay với cậu bé.”
Rất nhiều khán giả xem live nghe vậy vẫn chưa hiểu được ý của Từ Huyền.
Chuyện này đâu liên quan gì...
[Cười Với Nhân Sinh] cũng vô cùng mờ mịt.
Từ Huyền thở dài: “Tôi đã nói rõ như thế mà anh vẫn không nghĩ ra à?”
“Vừa rồi, ngay sau khi anh ra ngoài câu cá.”
“Con trai anh nghĩ đến cách giáo dục của anh với cậu bé thì bất chấp tất cả, quyết định học theo anh cược lớn một phen...”
[Cười Với Nhân Sinh] nghe đến đây, nhất thời lòng dạ hồi hộp cả lên.
Cả khuôn mặt ông lập tức tái nhợt, ngay cả lúc nói chuyện cũng cà lăm: “Này này... Thằng oắt này làm gì rồi!”
Từ Huyền mỉm cười: “Thật ra, cậu bé cũng không làm gì nhiều.”
“Chỉ làm việc giống anh lúc còn trẻ thôi...”
“Những món đồ cổ và tiền mặt gì đó anh mang từ trong nước sang đều để trong nhà nhỉ...”
“Chậc chậc, đáng tiếc...”
Cái đệch!
Vô số khán giả trong phòng live nghe hắn nói thế, cuối cùng cũng hiểu!
“Chẳng lẽ cậu bé thắp sáng nguyên căn nhà vì không làm bài tập luôn hả?”
“Chuyện này không phải rất rõ ràng à!”
“Ha ha, cười chớt tui, có câu nhân quả tuần hoàn, báo ứng xác đáng nha!”
“Trâu bò! Chú báo con... Phi! Cậu bé ngầu lòi này có tiền đồ! [Cười khóc.jpg]”
“Bái phục bái phục!”
“Người xưa nói quả không sai, hổ phụ không sinh khuyển tử... [Buồn cười.jpg]”
[Cười Với Nhân Sinh] ngơ ngác đứng đó, cả người run rẩy: “Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào!”
“Bác sĩ Từ, cậu gạt tôi!”
“Tôi cầu xin cậu, cậu nói cho tôi biết là cậu đang đùa với tôi đi, tôi cầu xin cậu mà!”
Vừa nghĩ tới toàn bộ tài sản ông tốn cả đời để tích lũy cứ thế bị thằng oắt con một mồi lửa đốt sạch. Cả trái tim ông đều đang rỉ máu!
Từ Huyền lắc đầu nói: “Thật ngại quá, xưa nay tôi khám bệnh không bao giờ nói đùa.”
“Đúng rồi.”
“Không lâu nữa, cảnh sát sẽ gọi điện cho anh.”
Từ Huyền vừa dứt lời, điện thoại của [Cười nhìn nhân sinh] lập tức reo vang.
Tiếng chuông điện thoại lúc này hệt như bùa đòi mạng, khiến mặt mày ông chớp mắt không còn giọt máu. Ông run tay nhận cuộc gọi.
Sau khi nghe xong hai câu, thân thể ông run lên bần bật, mất hết sức lực ngồi tê liệt trên ghế câu cá. Cả người như thể già đi mười tuổi.
Hiện tại, dưới cái nhìn của rất nhiều khán giả xem live, người đàn ông trung niên mới nãy vẫn còn đang hăng hái, thoáng chốc đã có dáng vẻ lão già lọm khọm cằn cỗi...
Quần chúng khán giả trong phòng live hiểu rõ mọi chuyện.
“Bệnh hữu, sao nụ cười trên mặt ông tắt ngóm rồi? Mau cười đi chứ! Chẳng phải ID của ông là [Cười Với Nhân Sinh] à? [Buồn cười.jpg]”
“Vui sướng cho ông đây xem nữa đi nào! Đã bị bác sĩ Từ rút trúng còn dám phách lối. Chậc chậc, ai bảo ông đầu sắt như thế, giờ hết cười nổi rồi hả?”
Từ Huyền thản nhiên nói: “Bệnh hữu, hiện giờ anh còn việc gì không?”
“Nếu không có việc gì, vậy thì ngắt kết nối đi...”
Lúc này, [Cười Với Nhân Sinh] đã mất hết hồn vía. Ông nghe Từ Huyền nói xong thì vô thức gật đầu. Sau đó, hình ảnh ông lập tức biến mất trong phòng live.
Rất nhiều khán giả xem live chợt nhận ra.
“Ể, mọi người có phát hiện được không? Hình như lúc nãy con hàng này chưa trả phí tư vấn á.”
“Hê hê, tôi cảm thấy bác sĩ Từ cố tình dẫn dắt ổng không trả phí à nghen~”
“Đờ mờ, nham hiểm quá nha, à hông, nhanh trí quá đi [Cười khóc.jpg]”
“Ầy, đáng tiếc còn để lại cho ổng bộ đồ đang mặc, vẫn đổi được ít tiền.”
Từ Huyền đọc được bình luận trên màn hình, sắc mặt quái gở nói: “Chuyện này à, chưa chắc có thể để lại được...”
“Mọi người cũng biết tình hình an ninh ở nước ngoài không tốt cho lắm.”
“Có khi trong quá trình vị bệnh hữu kia chạy về nhà sẽ gặp phải vài chuyện ngoài ý muốn...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận