Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 714 - Thoát fan tại chỗ, ai bảo bác sĩ Từ đẹp trai thế chứ? (1)

Đông đảo cư dân mạng cũng mơ mơ hồ hồ trước màn trở mặt tập thể của nhóm fans này.
Chưa đánh đã đầu hàng là tình huống gì đây?
“Thất vọng, tôi còn chờ xem bác sĩ Từ đại chiến fans cuồng, kết quả vậy á hả?”
“Tôi vừa hỏi em gái tôi, con bé vốn là fan của Hồ Khải. Tôi hỏi con bé sao tự nhiên fan biến thành anti thế? Kết quả không ngờ con bé trả lời tôi vì bác sĩ Từ nói gã đó là người xấu... [Cười khóc.jpg]”
“Cái đệch, tôi biết bác sĩ Từ lợi hại, nhưng vầy có phải hơi lố rồi không? Hàng phục được cả fans cuồng luôn à! [Hết hồn.jpg]”
“Chỉ có thể nói một chữ in hoa ‘PHỤC’...”
Trong phòng tư vấn.
Sau khi Từ Huyền đóng livestream lại gửi WeChat với những khán giả xem live vừa kết nối như thường lệ.
Đặc biệt là kịp thời gửi tin tức con trai của hai vợ chồng [Con Tôi Có Tư Chất Thiên Tài] qua cho họ. Sau đó, giao mấy việc vặt như chế “thuốc” và gửi chuyển phát nhanh cho Tống Sở Sở.
Còn hắn phải làm chuyện khác.
Kể từ lần Từ Huyền ký kết hạng mục với đông đảo công ty bất động sản trước đó đến nay đã được một khoảng thời gian.
Sau lần Tiền Huy dùng cách ảo ma để hoàn thành thỏa thuận hạng mục, chủ của các công ty bất động sản khác cũng dần dần biết được ông chơi chiêu.
Để sớm hoàn thành thỏa thuận và lấy được [rượu gạo Thất Tuệ] chỗ Từ Huyền. Mấy ông chủ này cũng lần lượt học theo.
Họ phái người tìm kiếm các kiến trúc phù hợp yêu cầu ở khắp nơi trên cả nước rồi miễn phí hỗ trợ “sửa chữa”. Đáng tiếc, rất nhiều công trình bọn họ được phân phối đều tương đối “đặc thù”, rốt cuộc chỉ đành thành thành thật thật xây mới. Đến giờ cũng chỉ tìm được số ít nơi phù hợp yêu cầu...
Nhiều công ty như vậy, Từ Huyền cũng lười đi xem từng chỗ. Lần này, chờ bọn họ tích lũy nhiều hơn, hắn mới ký nhận một lần duy nhất.
Vỏn vẹn một ngày, bên trong quỷ thành lại trở nên “sầm uất” hơn khá nhiều.
“Sư phụ, cuối cùng thì người chuyển nhiều đồ như vậy đến làm gì thế ạ?”
“Trong quỷ thành này đâu có người sống, con thấy đám hồn ma cũng không dùng được mấy thứ này nha!”
Tiểu Si chậm rãi đi theo bên cạnh Từ Huyền.
Cô buồn chán ngán ngẩm nhìn Từ Huyền đặt cây cầu lớn làm bằng xi măng cốt thép tràn ngập phong cách hiện đại bắc ngang dòng sông được hình thành từ dòng chảy Vong Xuyên. Thậm chí còn xây một căn phòng nhỏ trông như nhà vệ sinh công cộng ở khu du lịch trên cầu...
Tóm lại là nhìn cực kỳ sai trái...
Từ Huyền cười nhạt: “Hiện tại chưa dùng đến.”
“Nhưng chẳng mấy chốc sẽ có thể dùng đến thôi.”
“Hơn nữa còn có tác dụng rất lớn.”
“Đến lúc đó, e rằng nhiêu đây còn chưa đủ...”
Từ Huyền nói rồi liếc nhìn một vòng xung quanh.
Quỷ thành hiện tại đã khác biệt hoàn toàn so với lúc mới xuất hiện. Nơi từng là mảnh đất hoang giờ đây đã có núi có sông.
Còn có vài toà nhà cao tầng và một số chùa miếu phỏng theo kiểu cổ, vân vân, nằm rải rác. Giống hệt một khu thắng cảnh nhân tạo trông khá phèn...
Ngay cả rất nhiều hồn ma vừa chết bị truyền tống đến cũng mơ hồ trước cảnh tượng này. Có lẽ họ không ngờ phong cách của địa phủ này lại lộn xộn đến vậy....
Còn có một con khỉ và một đội quỷ hồn hung thần ác sát đang duy trì trật tự. Việc chúng phải làm rất đơn giản.
Chính là phân biệt hồn ma nào có khí tức tà ác và đã giết người trong đám hồn ma bị truyền tống đến để lôi đi xử lý. Số còn lại thì đưa xuống phía dưới.
“Đi thôi.”
Từ Huyền làm xong mọi việc lập tức dẫn Tiểu Si rời khỏi quỷ thành. Hắn và Tiểu Si từ núi Tiểu Cô trở lại phòng tư vấn.
“Ông chủ, cuối cùng anh đã về~”
“Hai vị này đợi anh lâu lắm rồi á.”
Tống Sở Sở thấy Từ Huyền trở về, rốt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm.
Vì lần trước cô đến thẳng nhà khách làm nhiệm vụ nhưng thất bại, sau đó phải gọi điện thoại cầu cứu Từ Huyền, nên hiện tại cô đã thiếu mất vài phần tự tin.
Từ Huyền nhìn thấy hai vị khách trong phòng tư vấn. Một vị trong đó còn là khách quen của Từ Huyền.
Chính là ông chủ Hoàng dùng hết phúc vận cả đời chỉ trong vòng mấy năm lúc trước, kết quả được Từ Huyền chỉ điểm đã quyên góp toàn bộ tài sản hàng chục tỷ của mình – Hoàng Hâm.
Ông chủ Hoàng này cũng là người đã giới thiệu vị khách quen Tiền Huy trước đó đến cho Từ Huyền.
Người đi cùng ông ấy là quý bà mặc trang phục đẹp đẽ sang trọng.
Bà đội mũ, mang khẩu trang và đeo kính râm, không thấy rõ mặt.
Nhưng nhìn từ cách ăn mặc và quần áo, có lẽ là người khoảng hơn bốn mươi tuổi.
Từ Huyền mỉm cười: “Ông chủ Hoàng, đã lâu không gặp.”
Hoàng Hâm cũng cười ha ha: “Bác sĩ Từ, lần này tôi có một bạn tốt gặp phải phiền phức.”
“Em ấy biết bác sĩ Từ cậu nổi tiếng bên ngoài, đã ngưỡng mộ cậu từ lâu bèn nhờ tôi dẫn em ấy đến gặp cậu~”
“Nào, chính là vị Triệu nữ sĩ – Triệu Khả Nhan này.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận