Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 294 - Cái giá của việc thích thể hiện quá mức nặng nề (2)

“Phụ trách đến trường gặp giáo viên.”
“Sao có thể dễ dàng như vậy?”
“Bởi vì người thợ sửa điện nước này là ông lão độc thân, cả đời chưa từng có con cái.”
“Ông ấy cũng khao khát trải nghiệm một chút cảm giác được làm cha.”
“Cho nên lúc con bà báo giá, ông ấy giả vờ càm ràm một lát, sau đó cũng đáp ứng ngay.”
“Trong vòng hai tháng nay, ông ấy kiếm lời được tổng cộng 500 tệ từ con của bà.”
“Thế nên ông ấy còn tặng kèm một dịch vụ ngoài định mức, giả mạo thành chủ nhiệm lớp mới đổi, gọi cho bà vài lần.”
“Nói biểu hiện ở trường của con trai bà thời gian gần đây không tệ.”
“Đúng vậy, chỉ thuận tiện nói một câu.”
“Chắc hẳn lúc này trong lòng bà cũng biết được tại sao tám ngàn tệ kia không cánh mà bay rồi nhỉ?”
Nhóm khán giả xem live trong phòng live nghe đến sốc ngang.
“Sao hay thế, lại là một thằng báo con nữa à? Livestream hôm nay là show đặc biệt dành cho mấy đứa con trời đánh hả?”
“Hình như thế này đã vượt qua phạm vi của mấy nhóc báo thủ rồi đó? Đã có hơi hướm đi theo con đường kia của [Rửa Tay Chậu Vàng] rồi....”
“Lấy tiền ra kiếm bạn già cho mẹ mình vậy cũng được? Đúng là một đứa con hiếu thảo!”
“Nếu chồng bà dưới suối vàng biết được, chỉ sợ sẽ giận tới mức chạy lên báo mộng luôn á......”
“Bệnh hữu, con trai không nghe lời thì phải đánh! Giống [Làm Đàn Ông Thật Khó] vậy đó.”
[Bình An Là Phúc] nghe thấy câu nói của Từ Huyền thì trong lòng vừa sợ vừa giận!
“Cái thằng này quá đáng lắm rồi!”
“Nó... Tại sao nó lại biến thành dáng vẻ như bây giờ?”
Từ Huyền thản nhiên nói: “Thật ra bản tính của con bà không phải loại xấu từ trong trứng nước.”
“Chỉ có thể nói một phần nguyên nhân là tính cách bẩm sinh.”
“Ngoài ra, còn có yếu tố hoàn cảnh, lại thêm cơ duyên xảo hợp...”
“Vợ chồng bà vốn tới tuổi trung niên mới có con nên tương đối cưng chiều cậu ta.”
“Cộng thêm sau khi cha cậu ta qua đời, tính tình bà quá mềm mỏng, không ai có thể quản lý được cậu ta.”
Nghe nói như thế, sắc mặt [Bình An Là Phúc] trở nên ảm đạm.
Bà hít sâu một hơi, giọng nói run rẩy: “Bác sĩ Từ, cậu vừa nói nó sẽ chết... là chuyện gì vậy?
Từ Huyền lên tiếng: “Lát nữa con của bà sẽ về nhà rồi lấy cái móng hổ kia đi.”
“Hôm nay, cậu ta và đám anh em của mình định ra ngoài “bàn chút chuyện” với một băng đảng khác.”
“Cuối cùng, bàn chuyện không xong, bọn họ lao vào ẩu đả nhau.”
“Số mệnh con bà không tốt, bị người ta không cẩn thận cắm ống thép trúng vào đầu.”
“Thế là chết ngay tại chỗ.”
[Bình An Là Phúc] nghe đến đây, sắc mặt đã trắng bệch.
Bà run run rẩy rẩy hỏi: “Vậy bác sĩ Từ, nếu như tôi không cho nó đi, có phải nó sẽ không sao không?”
Từ Huyền gật đầu: “Đúng!”
“Có điều, ngay từ đầu cậu ta đã đi lầm đường, hơn nữa bà cũng không quản thúc được cậu ta.”
“Sau này cậu ta cũng không chỉ đánh nhau mỗi lần này.”
“Quan trọng nhất là bản thân cậu ta chẳng có bao nhiêu thực lực, lại tương đối thích “thể hiện”.”
“Nói trắng ra là thích ra vẻ trước mặt đám anh em.”
“Mỗi lần đánh đấm đều vọt tới đầu tiên, cho nên xác suất xảy ra chuyện cực kỳ cao.”
“Lần này không sao, nhưng chưa chắc về sau sẽ không có việc gì.”
“Vẫn là thuộc vào loại không chết thì cũng tàn phế kia thôi.”
Đông đảo khán giả xem live trong phòng live đều hạn hán lời. Ôi trời, chàng trai trẻ này chính là gan lớn không muốn sống nữa đây mà!
Nếu giống như vị [Rửa Tay Chậu Vàng] hung mãnh vô song kia, dù có uống chút rượu vẫn có thể một chọi bảy, chọi tám thì cũng thôi. Đằng này cậu ta đã yếu còn thích ra gió.
Mi không chết thì ai chết?
Nước mắt [Bình An Là Phúc] lăn dài.
“Bác sĩ Từ, tôi thực sự không quản được đứa nhỏ này.”
“Bây giờ nên làm thế nào đây?”
“Có cách nào cứu được đứa nhỏ này không...”
Nói đoạn, bà lập tức muốn quỳ xuống với Từ Huyền trước camera.
Từ Huyền mỉm cười nói: “Có cách.”
“Hơn nữa còn rất đơn giản.”
“Đợi lát nữa, sau khi con bà trở về, bà hãy dẫn cậu ta đi xăm mình.”
“Sau khi xăm mình rồi, đảm bảo sau này cậu ta sẽ chuyên tâm học hành, từ đây thoát chốn giang hồ.”
[Bình An Là Phúc] chần chờ nói: "Bác sĩ Từ, không phải là tôi không tin cậu."
"Chỉ là..."
"Đây chẳng phải là khiến thằng bé càng lún càng sâu ư?"
"Hơn nữa còn ảnh hưởng đến sau này đúng không..."
Bà đã hơn năm mươi tuổi rồi, quan niệm vẫn rất truyền thống, trong tiềm thức của bà cho rằng xăm rồng xăm hổ ở trên người đều không phải là người đứng đắn gì. Con trai của bà còn đang học cấp ba.
Làm mẹ, đương nhiên sẽ không đồng ý cho con trai đi làm chuyện như xăm hình. Rất nhiều khán giả xem live trong phòng live cũng mơ màng.
"Cái này... hình xăm có thể khiến người ta học tập giỏi, đây là đạo lí gì vậy?"
"Vậy thì mấy anh xăm hình cũng không thấy ai rời khỏi giang hồ mà? Trái lại đều là lưu manh mới xăm hình đúng không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận