Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 949 - Hành vi của anh trừu tượng quá… (1)

"Còn nói mấy năm nữa em sẽ chết?"
Vừa rồi rất nhiều khán giả xem live vẫn chưa nghĩ đến vấn đề này.
Bây giờ nghe [Hạt Dẻ Rang Đường] nói như vậy cũng là giật mình. Điều này… hơi có lý!
Nếu như người chết là bởi vì thang máy có chuyện, rò rỉ điện.
Vậy thì [Hạt Dẻ Rang Đường] không đi thang máy nữa, sao vẫn nguy hiểm đến tính mạng? Từ Huyền liếc nhìn cô, hơi cạn lời: "Có phải em ngốc không vậy!"
Từ Huyền thở dài nói: "Em nghĩ người khai phá đó, ngay cả công trình quan trọng liên quan đến mạng người là thang máy cũng dám tiết kiệm tiền."
"Cái khác không quan trọng, hơn nữa chỗ béo bở khác thì sẽ dùng thứ tốt à?"
Từ Huyền dừng lại một lúc, mặt không biểu cảm nói: "Trang trí trong nhà các người là dùng tiền mua thiết bị từ chỗ của người khai phá đúng không."
[Hạt Dẻ Rang Đường] nghe thấy Từ Huyền nói đến vấn đề này, đồng tử chợt co rụt lại.
Dường như nghĩ đến điều gì đó…
Cái miệng nhỏ của cô nhếch lên, gật đầu nói: "Đúng vậy."
"Hơn nữa giá cả còn rất rẻ, một mét vuông tốn ba nghìn tệ."
Từ Huyền thản nhiên nói: "Vậy thì đúng rồi."
"Nói thật cho em biết, thành phẩm thiết bị thực tế của người khai phá là một mét vuông chưa đến ba trăm tệ."
"Hơn nữa nguyên liệu mà bọn họ dùng đều là kém nhất, rẻ nhất."
"Không cần nghĩ, chắc chắn sẽ vượt chỉ tiêu ô nhiễm."
"Là kiểu mấy chục năm cũng không tản đi được..."
"Sống trong căn nhà ô nhiễm nặng trong thời gian dài, nhất định xác suất cơ thể sẽ xảy ra vấn đề."
"Cộng thêm em vốn là con gái, thể chất yếu nhớt."
"Hơn nữa em vẫn chưa trưởng thành, ở độ tuổi này là lúc đang phát triển cơ thể."
"Càng dễ xảy ra chuyện."
"Anh hỏi em, có phải có lúc, sáng sớm em thức dậy sẽ chảy máu mũi hay không?"
Trên mặt của [Hạt Dẻ Rang Đường] lộ ra vẻ hoảng sợ, liên tục gật đầu: "Có có."
"Hu hu, bác sĩ Từ, có phải em sắp ngủm không..."
Nói xong, cô bị dọa sợ khóc thành tiếng.
Nước mắt rơi lã chã xuống như hạt đậu... Từ Huyền lắc đầu: "Yên tâm, bây giờ không sao."
"Hiện tại em chảy máu mũi chỉ là buổi tối thích đóng kín cửa sổ để ngủ, hơn nữa foóc-man-đê-hít trong phòng quá nhiều, kích thích khoang mũi của em gây niêm mạc."
"Chẳng qua nếu ở trong môi trường này thời gian dài."
"Mấy năm sau, em sẽ bất hạnh mắc bệnh bạch cầu..."
"Tuy hiện tại cha mẹ em không sao."
"Nhưng đợi bọn họ lớn tuổi cũng sẽ thường cảm giác đau đầu, còn mắc bệnh về đường hô hấp…"
[Hạt Dẻ Rang Đường] bị Từ Huyền dọa, cơ thể co thành một nắm, ôm chú chó con ở bên cạnh.
Cô đau khổ nói: "Không ở nữa, không ở nữa."
"Đợi ba mẹ em trở về, em sẽ bảo bọn họ chuyển nhà ngay trong đêm."
"Đêm nay sẽ chuyển đến nhà ông bà nội của em ở."
"Hây, bác sĩ Từ, bây giờ em muốn chạy nhanh thôi, một ngày em đều không dám ở lại nơi này..."
Từ Huyền mắc cười: "Cũng không khoa trương như vậy đâu."
"Bây giờ em đi mở cửa sổ ra thông gió là được."
[Hạt Dẻ Rang Đường] vội vàng đứng lên, chạy đi mở hết cửa sổ trong nhà ra! Sau khi làm xong, cô quay về phía trước điện thoại.
Chắp tay trước ngực, bày ra biểu cảm đáng yêu đáng thương, cầu xin Từ Huyền.
"Bác sĩ Từ, nhà em sống ở đây một thời gian rồi."
"Bây giờ em hơi sợ."
"Có thể mua mấy tờ thuốc ở chỗ anh cho em và cha mẹ dùng không, ồ, còn có rượu giả đó nữa…"
Từ Huyền gật đầu: "Được, không thành vấn đề."
"Đợi lát nữa em kết bạn WeChat với anh đi."
[Hạt Dẻ Rang Đường] mặt mày rạng rỡ. Cô vội vàng thưởng phí tư vấn cho Từ Huyền.
"Cảm ơn bác sĩ Từ."
"Kẹo Bông à, đây là ân nhân lớn của nhà chúng ta, em mau lạy bác sĩ Từ một cái đi!"
Nói xong, cô vỗ lên cái đầu chó của Tát Ma.
Con chó này thật sự chắp tay trước ngực, lắc lư trên dưới, làm ra tư thế bái... Chọc vô số khán giả xem live đều vui vẻ.
"Không ngờ con chó của nhà bệnh hữu cô thông minh đó."
“Có thể là từng bị giật điện, mở mang trí lực, đi thang máy giật thêm mấy lần nữa, có lẽ sẽ càng thông minh hơn [Đầu chó. JPG].” Con chó: “Có thể tôi không phải là người, nhưng anh thật sự là chó đó… [Móc mũi. JPG].”
Sau khi [Hạt Dẻ Rang Đường] thoát ra ngoài.
Đông đảo khán giả trong phòng live đều hơi xúc động.
Tuyệt đối không ngờ, cái gọi là chuyện linh dị sẽ chết người cuối cùng có cái kết như vậy…
"Cho nên bệnh hữu này dạy chúng ta bài học là… rẻ thì không có đồ tốt [Đầu chó. JPG]."
"Chuyện này liên quan đến rẻ à? Đơn thuần là người khai phá không phải là người?"
"Đúng vậy, ai có thể nghĩ đến căn nhà này lại hại người như vậy chứ?"
"Bác sĩ Từ, bạo lộ người khai phá hại người đó đi!"
Từ Huyền nhìn thấy màn đạn của khán giả xem live trên màn hình thì không khỏi lắc đầu: "Không cần tôi bạo lộ."
"Hiện tại, chủ sở hữu tiểu khu [Hạt Dẻ Rang Đường] bọn họ đa phần đã xem được livestream, biết được tin tức."
Bạn cần đăng nhập để bình luận