Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 168 - Có thể tưởng tượng lúc ấy trong lòng quý cô Kuchisake-onna tuyệt vọng tới cỡ nào (2)

.... [Ma Pháp Sư Thực Tập] triệt để hạn hán lời.
CMN chứ! Đổ mồ hôi hột!

Thế giới này có thể tốt hơn không?
Có dám phát cho anh một đối tượng hẹn hò bình thường không?
Từ Huyền nói tiếp: “Lúc trước, bởi vì Kuchisake-onna không chịu được trình độ miệng thối của bác sĩ phẫu thuật thẩm mỹ nên mới xảy ra cớ sự sau đó.”
“Cho nên cô ấy sinh ra nỗi sợ hãi tự nhiên đối với miệng thối.”
“Giống như cương thi sợ gạo nếp và móng lừa đen vậy.”
“Một khi bị người miệng thối cưỡng hôn, cô ấy sẽ mất đi lực lượng làm hại người.”
“Nếu những người khác học theo anh đi cưỡng hôn, tuyệt đối sẽ bị cắn một phát chết tươi!”
“Người mắc chứng miệng thối nặng như anh cưỡng hôn Kuchisake-onna, chẳng những anh không bị tổn thương gì, ngược lại cô ấy còn bị anh làm cho tự tiêu tan đi mất.”
Cuối cùng bây giờ anh cũng hiểu rõ. Nhưng trong lòng lại có chút hối hận.
Biết sớm đã không hỏi bác sĩ Từ cặn kẽ vậy rồi. Cho dù giờ anh vẫn còn sống.
Nhưng cũng thành công triệt để chết ngắt trước mặt mấy trăm vạn người rồi......
Hiện tại, toàn mạng đều biết anh bị thối miệng, lại còn thích nói lời thối. Kiểu này đờ mờ mai mốt làm sao anh thoát kiếp FA được đây......
Rất nhiều khán giả xem live cũng nghe hiểu. Bọn họ bắt đầu nhốn nháo cà khịa.
“Làn sóng nè, hóa ra làn sóng này là vũ khí sinh hóa nha~”
“Tuyệt vời, bước đầu tiên là dùng chiêu cứng rắn khống chế cưỡng hôn, ngay sau đó tới chiêu khuếch đại miệng thối khiến cô ấy choáng váng tới chết! Tuyển thủ Kuchisake-onna này thật sự thua không đáng tiếc!”
“Kuchisake-onna: Anh đừng qua đây á á!”
“Tôi gần như có thể tưởng tượng được lúc ấy trong lòng quý cô Kuchisake-onna tuyệt vọng tới cỡ nào [Buồn cười. JPG]”
[Ma Pháp Sư Thực Tập] câm nín: “Mọi người đủ rồi đó!”
“Trải nghiệm xem mắt của tôi đã rất khó khăn rồi.”
“Mấy người cái đám bệnh hữu vô lương tâm này, đừng tiếp tục gia tăng độ khó cho tôi nữa.”
“Bác sĩ Từ, cảm ơn anh đã cứu mạng chó của tôi!”
Anh đột nhiên trở nên nhăn nhăn nhó nhó.
“Tôi còn một thỉnh cầu nho nhỏ......”
Từ Huyền gật đầu: “Anh cứ nói.”
[Ma Pháp Sư Thực Tập] có chút xấu hổ nói: “Bác sĩ Từ, anh có thể nói cho tôi biết làm sao tôi mới có thể tìm được bạn gái không...”
“Sau này, tôi hoàn toàn không dám thử con đường xem mắt này nữa đâu.”
Nhóm khán giả trong phòng live đều cười muốn điên luôn rồi.
“Hay đấy nhỉ, tới nước này mà vẫn chưa quên tìm bạn gái à?”
“Em trai này, nghe anh đây khuyên một lời, từ bỏ đi, con gái ấy à, chú nắm không nổi đâu!”
“Đúng đó, thành thành thật thật đi tiếp trên con đường ma pháp sư không tốt ư? Còn có hai năm nữa thôi! Chẳng phải giờ mà tìm em gái là đáng tiếc lắm à?”
“Anh em nói cho chú biết này, không thể nào đâu. Số mạng chú trời sinh đã định sẵn đời này không có phụ nữ bên cạnh.”
“Tui nhớ trước đó có cô [Rong Biển Xốp Giòn] á, một em gái có dáng vẻ xinh đẹp như thế mà cũng không tìm được bạn trai, tìm tới tìm lui đều không gặp.”
Lúc này, [Rong Biển Xốp Giòn] đột nhiên nổi lên, không còn gì để nói: “Mọi người đừng cue (nhắc đến, ám chỉ) tôi mà!”
“Hiện giờ tôi đang liều mạng kiếm tiền đây, chờ kiếm được ba mươi vạn sẽ đi tìm bác sĩ Từ mua thuốc ngay, để anh ta giúp tôi tìm bạn trai đó.”
“Vị bệnh hữu này, cố lên, anh sẽ tìm được chân ái, tôi xem trọng anh!”
[Ma Pháp Sư Thực Tập] đọc mấy màn đạn mà đám khán giả xem live vô lương tâm này trêu chọc anh, càng xem càng nhức cả trứng.
Anh thấp thỏm hỏi: “Bác sĩ Từ, có phải tôi cũng cần trả ba mươi vạn mới có thể giải quyết vấn đề này không?”
“Tôi có thể mượn tiền bạn một chút....”
Từ Huyền lắc đầu, nở nụ cười khá là kỳ quái: “Anh không giống bệnh hữu [Rong Biển Xốp Giòn].”
“Vấn đề của cô ấy là bẩm sinh, đã có từ lúc còn trong bụng mẹ.”
“Còn anh là tự mình tạo thành sau khi sinh ra.”
[Ma Pháp Sư Thực Tập] ngây ngốc: “Hả? Rốt cuộc tình huống thế nào vậy? Bác sĩ Từ?”
Từ Huyền cười: “Tôi hỏi anh, anh có còn nhớ khoảng thời gian anh còn học tiểu học.”
“Lúc đó, anh có một người anh em tốt trong lớp.”
[Ma Pháp Sư Thực Tập] thoáng suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu nói: “Có chứ! Lúc ấy đúng là tôi có một người anh em như vậy.”
“Quan hệ giữa bọn tôi khi đó rất là bền chắc.”
“Đáng tiếc sau đó chỉ vì chút chuyện nhỏ mà trở mặt.”
“Thế là bọn tôi tức giận rồi nói tuyệt giao.”
“Thật ra vốn có cơ hội có thể làm hòa, dù sao cũng đều là trẻ con mà, miệng bô bô nhưng không để bụng.”
“Đáng tiếc lúc đó sắp tốt nghiệp tiểu học.”
“Bọn tôi còn chưa kịp làm hòa thì đã nghỉ hè mất rồi. Vậy nên cũng không còn cơ hội.”
“Kế đó cả hai vào học những trường cấp hai khác nhau, cuối cùng không còn liên hệ nữa.”
“Bây giờ nhớ tới vẫn thấy tiếc nuối.”
[Ma Pháp Sư Thực Tập] nói tới đây thì có chút mù mờ hỏi: “Bác sĩ Từ, việc tôi không tìm được bạn gái có liên quan gì tới cậu ấy à?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận