Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 710 - Kẻ buôn người này bị dùng để đội nồi… (1)

Từ Huyền nói đến đây, bỗng nhiên dừng lại một chút rồi nói với các khán giả xem live: “Tôi nói chi tiết cho mọi người nghe, mọi người sẽ biết ngay.”
“Hai vị bệnh hữu này đã so sánh điểm số với nhau từ nhỏ, so đến quen thuộc.”
“Hiện giờ, dù đã kết hôn trở thành vợ chồng vẫn không phục, so đo lẫn nhau mãi.”
“Ngoại trừ so xem ai kiếm được nhiều tiền lương hơn.”
“Chuyện họ thích nhất vẫn là so thành tích học tập từ chỗ con trai.”
“Đáng tiếc, chỉ có một đứa nhỏ, hơn nữa còn có quan hệ với cả hai người họ.”
“Nhưng chuyện này không thể làm khó hai vị bệnh hữu này. Họ nghĩ ra một phương pháp.”
“Thế là giao hẹn một người phụ trách tiếng Anh, ngữ văn, sau này sẽ có thêm các môn khoa học xã hội như lịch sử, chính trị, v/v.”
“Người còn lại phụ trách toán, sau này thêm các môn khoa học tự nhiên như hoá học, vật lý, v/v.”
“Xem con trai có thành tích tốt trong những môn học do người nào phụ trách.”
“Ban đầu còn miễn cưỡng xem như cạnh tranh khá ổn.”
“Càng về sau, tình trạng tranh đua ngày càng lợi hại.”
“Ai cũng điên cuồng ghi danh học thêm cho con trai.”
“Vì tranh đoạt thời gian học thêm mà từng cãi nhau không biết bao nhiêu lần...”
“Cuối cùng, phương án giải quyết là học hết toàn bộ...”
“May mà đứa nhỏ này cũng xem như thông minh, tiến độ học tập rất nhanh.”
“Nhưng cũng chính vì nguyên nhân này khiến cậu bé càng thảm hơn.”
“Cả cha lẫn mẹ cậu bé đều sợ tiến độ học các môn do đối phương phụ trách quá nhanh, sẽ sớm vượt qua mình, làm bản thân mất mặt...”
“Thế là họ lại không ngừng gia tăng cường độ.”
“Học xong chương trình lớp 4 lại học trước chương trình lớp 5.”
“Học hết chương trình lớp 5 sẽ học tiếp lên chương trình lớp 6.”
“Hiện tại đã bắt đầu chuẩn bị cho con trai học chương trình lớp 7...”
“Đứa nhỏ này đã sớm bị nghiền ép đến nỗi rơi vào tình trạng kiệt sức...”
Vô số khán giả trong phòng live đều lộ vẻ mặt kỳ quái. Mịa nó vậy cũng được?
Họ đã thấy qua nhiều phụ huynh so sánh thành tích học tập của con mình với con người khác.
Thậm chí, rất nhiều khán giả xem live đều bị cha mẹ bắt phải noi gương “con nhà người ta” khi còn bé.
Nhưng thể loại cha mẹ tranh đua trên cùng một đứa nhỏ kiểu này vẫn là lần đầu tiên họ được chứng kiến.
Có điều, khi đông đảo khán giả xem live liên tưởng đến những gì hai vị cha mẹ ruột này đã trải qua lại cảm thấy hợp lý -- Hai người kia thật sự có thể làm được chuyện như vậy...
“Đậu xanh rau má, có phải đứa nhỏ này bị ngốc không? Nếu đổi thành tôi, tôi sẽ nằm bẹp ra đó luôn.”
“Đúng thế, thời gian qua thằng bé quá thảm rồi...”
“Đứa trẻ tội nghiệp, thương con.”
Từ Huyền lắc đầu nói: “Mọi người cho rằng đứa nhỏ này chưa từng phản kháng à?”
“Không biết đứa nhỏ này đã oán trách bao nhiêu lần.”
“Nên ồn ào cũng từng ồn ào, nên quậy cũng đã quậy.”
“Chỉ là hai vị bệnh hữu này đã hình thành thói quen so sánh nhiều năm vậy rồi.”
“Vốn không ngừng lại được.”
“Hoàn toàn mặc kệ con trai có thể chịu nổi hay không.”
“Trong lòng chỉ nghĩ đến chuyện hạ bệ đối phương.”
Từ Huyền nói tiếp: “Thẳng đến lần này, quà tặng nhân ngày quốc tế thiếu nhi do cha mẹ chuẩn bị đã khiến cậu bé thật sự sụp đổ.”
“Thế là cậu bé quyết định tự bán mình đi...”
“Tuy cậu bé còn nhỏ nhưng cũng không ngốc.”
“Chuyên chọn lọc mấy tài khoản của kẻ buôn người hư hư thực thực.”
“Sau khi trao đổi qua đã loại trừ những kẻ tương đối nguy hiểm trong số đó, chọn ra một vị khá an toàn.”
“Không chỉ vậy.”
“Cậu bé thậm chí còn tìm xong người mua mình trên mạng.”
“Là một đôi vợ chồng ở nông thôn, nhà hơi nghèo nhưng không phải quá khố rách áo ôm...”
“Họ muốn mua con trai nối dõi tông đường, kéo dài hương hỏa.”
“Đứa nhỏ không chỉ ngoan ngoãn nghe lời, hơn nữa thành tích còn rất tốt như cậu bé.”
“Sau khi người mua nhận được hàng và xem xét, nhất định sẽ là niềm vui bất ngờ, chắc chắn không ngược đãi cậu bé.”
“Trong đợt làm ăn này, kẻ buôn người kia cùng lắm là ‘người môi giới’, cộng thêm ‘chuyển phát nhanh’ giao hàng tận nơi mà thôi.”
“Đã có sẵn người mua, người bán, gã chỉ việc chạy đi chạy lại là có thể lấy tiền.”
“Đương nhiên gã vô cùng đắc ý, sẽ không làm khó một đứa nhỏ như cậu bé, cũng sẽ không nảy sinh tâm tư khác.”
Vô số khán giả trong phòng live nghe xong đều hơi cảm khái.
Phải thừa nhận rằng đứa nhỏ này đúng là có chút ít dáng vẻ của thiên tài.
Dù chỉ mới học lớp 4. Nhưng tuổi còn nhỏ mà làm việc lại rất chu đáo. Thậm chí còn cân nhắc toàn diện hơn rất nhiều người lớn.
Lúc này, đột nhiên có khán giả xem live nghĩ đến một vấn đề.
“Bác sĩ Từ, có một vấn đề nha.”
“Đứa nhỏ này tìm xong cả người mua luôn rồi, thế sao không tự đi thẳng đến đó luôn?”
“Còn phải qua tay kẻ buôn người làm gì?”
Từ Huyền mỉm cười: “Rất đơn giản.”
“Thứ nhất, cậu bé còn quá nhỏ, không thể tự mua vé xe lửa.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận