Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 608 - Nếu anh tha thứ cho cô ấy, vậy thì tôi sẽ không tha thứ cho anh

“Nếu như anh tha thứ cho cô ta, vậy thì tôi sẽ không tha thứ cho anh đâu ~”
“Bệnh hữu, anh không suy nghĩ cho kỹ xem nếu như anh thực sự đi ngồi tù, lúc ra tù thì đã trung niên rồi, trên người còn mang món nợ khổng lồ nữa. Khi đó anh đi tìm cô ta, anh nghĩ cô ta sẽ để ý đến anh chắc?”
Lúc này Từ Huyền đột nhiên mở miệng: “Mọi người đã nhầm rồi.”
“Mọi người không biết về bạn gái của vị bệnh hữu này.”
“Cho nên mới không hiểu tại sao bệnh hữu này lại có ý nghĩ như vậy.”
“Tôi có thể suy diễn cho mọi người nghe xem chuyện có khả năng xảy ra sau đó của bệnh hữu nếu như hôm nay bức tường này thực sự bị đập.”
[Bụng Bự Dư Sức Chứa] sửng sốt, gật đầu nói: “Bác sĩ Từ, anh nói đi, tôi nghe đây.”
Từ Huyền mở miệng nói: “Đến lúc đó vị bệnh hữu này ngồi tù, bạn gái của anh ấy thật sự vẫn sẽ chờ anh ấy ra khỏi tù.”
“Hơn nữa chờ sau khi bệnh hữu ra tù rồi, cô ấy vẫn thật sự nguyện ý làm hôn lễ với anh ấy.”
Vô số khán giả xem live đều ngạc nhiên.
Thế mà không phải là tình tiết bọn họ nghĩ đến à?
Sắc mặt [Bụng Bự Dư Sức Chứa] cũng hơi dễ nhìn hơn một ít.
Anh ta cười khổ: “Cảm ơn bác sĩ Từ đã an ủi tôi.”
“Vừa nãy tôi vẫn luôn thấy khó chịu, bây giờ trong lòng rốt cuộc thoải mái hơn một chút rồi.”
“Thật ra thì tôi cũng biết. Nếu như không phải do cô ấy dính phải loại gia đình và đứa em trai như vậy thì bản thân cô ấy vẫn rất tốt.”
Từ Huyền thở dài nói: “Anh hãy nghe tôi nói hết đã!”
“Bạn gái của anh nguyện ý kết hôn với anh.”
“Thậm chí yêu cầu đối với hôn lễ, các loại sính lễ cũng sẽ rất đơn giản.”
“Nguyện ý tiết kiệm tiền cho anh, có thể tiết kiệm được thì tiết kiệm.”
“Chỉ có một điểm duy nhất, chính là cô ấy muốn anh phải đưa hơn hai mươi vạn lễ hỏi, một chút cũng không thể thiếu được.”
“Cô ấy muốn số tiền kia không phải là vì chính cô ấy.”
“Chủ yếu là em trai cô ấy cũng tìm được một người bạn gái và muốn kết hôn. Nhà đối phương cũng muốn lễ hỏi, nhưng nhà bạn gái anh không lấy ra được.”
“Anh bị cô ấy gài bẫy ngồi tù mấy năm, trong lòng vốn có uất ức nên không muốn cho.”
“Thế nhưng sau đó anh biết được, vốn dĩ cũng có những người khác muốn cưới cô ấy, cũng nguyện ý bỏ ra khoản tiền lễ hỏi ấy.”
“Thế nhưng bạn gái của anh không muốn gả cho người khác, muốn chờ anh ra tù để kết hôn với anh.”
Vô số khán giả xem live trong phòng nghe Từ Huyền miêu tả, đều cảm thấy có chút nhức cả trứng. Bọn họ đều đã hiểu từ trong những lời miêu tả này rồi.
Nếu như nói cô bạn gái này không thương [Bụng Bự Dư Sức Chứa] thì chắc chắn là không phải. Nếu không thì đã không nguyện ý chờ anh ta ra tù sau bao nhiêu năm rồi.
Nhưng mà thích là chuyện của thích, đội em trai lên đầu là chuyện của đội em lên đầu. Ở trên người cô gái này hai chuyện ấy là hoàn toàn không mâu thuẫn với nhau!
Trái lại có vẻ như là -- không hãm hại người khác, chuyên môn hãm hại một mình [Bụng Bự Dư Sức Chứa].
Bản thân [Bụng Bự Dư Sức Chứa] cũng nghe mà có chút nhức trứng.
Anh ta than thở: “Bác sĩ Từ, yêu cầu lễ hỏi như vậy có phải là hơi thái quá rồi không...”
“Khi ấy tôi đều thành dáng vẻ quỷ quái kia rồi, lấy đâu ra tiền làm lễ hỏi chứ?”
Từ Huyền cười như không cười nói: “Chính anh thì không có thật, nhưng anh còn có người thân mà, có thể mượn được.”
“Người thân nhà anh vẫn tương đối có tình nghĩa.”
“Cho dù bọn họ đều biết rõ anh rất khó trả lại được.”
“Nhưng mà vì đại sự cả đời của anh, mấy nhà gom góp lại với nhau, cũng thực sự gom đủ số tiền kia.”
“Sau khi kết hôn, anh cũng đúng là hưởng thụ một đoạn thời gian tương đối hạnh phúc.”
“Bạn gái của anh đúng là đối xử với anh không tệ, trên cơ bản đều ngoan ngoãn phục tùng.”
“Lại còn sinh cho anh một đứa con trai.”
“Có điều rất nhanh lại xảy ra vấn đề.”
Từ Huyền tiếp tục nói: “Tuy anh và bạn gái của anh làm đám cưới, nhưng bởi vì khoản nợ lớn trên người anh nên hai người không đi đăng ký kết hôn.”
“Anh cũng sẽ làm chút buôn bán ở bên ngoài, có điều đều là dùng thẻ ngân hàng của vợ anh.”
“Bình thường trong nhà cũng là giao tiền cho cô ấy quản.”
“Vốn dĩ chuyện này không có vấn đề gì cả.”
“Vợ anh cũng cần kiệm chăm lo cho gia đình, một đồng tiền thì tách ra thành hai đồng để tiêu, cũng chưa bao giờ mua các loại xa xỉ phẩm như đồ trang điểm, túi xách lung tung.”
“Anh cũng rất hài lòng với cô ấy.”
“Vì chuyện đi học sau này của con cái, các anh còn gom đủ tiền để mua lại một căn phòng nho nhỏ gần trường học.”
“Cũng đặt nó dưới danh nghĩa của vợ anh.”
“Vốn dĩ mọi chuyện đều rất thuận lợi, cuộc sống cũng rất hạnh phúc.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận