Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 243 - Người ham đưa tiền bảo hộ thâm niên....

Khó trách phòng cố vấn của ông chủ đều sắp bị loại cây ăn quả này chiếm hết sạch! Từ Huyền ở trong mắt cô vốn không phải là người bình thường.
Tuy Tống Sở Sở kinh ngạc nhưng cũng không quá kinh ngạc cho lắm. Cô thấy thấy Từ Huyền ăn quả Xích Linh từng miếng một.
Hơn nữa cô còn chưa nhìn thấy loại quả đỏ đỏ này bao giờ, trông còn khá ngon miệng nữa chứ...
Cô không nhịn được nuốt ngụm nước miếng, mặt dày hỏi: “Ông chủ, đây là loại quả gì thế?”
“Có thể cho tôi nếm thử được không?”
Từ Huyền liếc mắt nhìn cô: “Cô ăn không được.”
Tống Sở Sở cười hì hì nói: “Ông chủ, đừng nhỏ mọn như vậy mà ~”
Từ Huyền cười như không cười nói: “Cô muốn ăn, được thôi.”
“Thế nhưng cô ăn thì sẽ chết!”
“Bây giờ còn muốn ăn không?”
Quả Xích Linh chỉ có lợi với người tu luyện.
Nếu như cho phàm nhân chưa tu luyện bao giờ ăn thì chỉ có một khả năng -- thân thể bị linh khí rót đầy! Trực tiếp nổ tung!
Tống Sở Sở hoảng sợ, cười khan nói: “Ặc, thế thôi vậy.”
Từ Huyền nhìn cô: “Vậy còn không mau đi làm việc!”
Tống Sở Sở vội vàng đứng lên, ngoan ngoãn cầm kéo, bình nước, tiếp tục làm việc của nhân viên.
“Bác sĩ Từ, lão ca tôi tới thăm cậu đây ~”
Lúc này, hai người đàn ông trung niên tiến vào từ bên ngoài phòng cố vấn.
Một người đàn ông có tướng mạo phúc hậu trong đó chính là Hoàng Lâm, ông chủ Hoàng đã lâu không gặp. Trước đây Từ Huyền còn lấy được cơ duyên đột phá Luyện Tinh Hóa Khí từ trên người ông chủ Hoàng này đây.
Lần trước lúc Hoàng Lâm tới thì mặt ủ mày chau. Còn lần này thì khí sắc đã tốt hơn nhiều, trên mặt còn mang theo nụ cười vui mừng.
Từ Huyền mỉm cười nói: “Ông chủ Hoàng, từ lần trước gặp mặt đến giờ vẫn khoẻ chứ nhỉ.”
“Ha ha, vẫn là nhờ có bác sĩ Từ chỉ điểm.”
Hoàng Lâm cười ha ha.
Từ sau khi ông ấy quyên toàn bộ tài sản vào hai hội Cơ Kim, lại còn thuận tiện quyên thận cho một đứa bé nữa thì không có phiền não, cuộc sống trái lại còn mãn nguyện hơn trước kia.
Hiện giờ không cần quan tâm sự nghiệp, thân thể trông có vẻ còn khỏe hơn lúc trước khi quyên thận.
“Bác sĩ Từ, lần này tôi đến chủ yếu là vì người bạn này của tôi muốn gặp cậu.”
“Đây là bạn tốt nhiều năm của tôi, tổng giám đốc của công ty Huy Hoành - Tiền Huy.”
Hoàng Lâm nói rồi chỉ vào một người trung niên khác ở bên cạnh.
Tiền Huy cũng lập tức nở một nụ cười thân thiện với Từ Huyền.
“Gần đây tôi cũng mới nghe nói, trong thành phố còn có cao nhân như bác sĩ Từ cậu đây.”
“Biết lão Hoàng khá quen thuộc với cậu, nên nhờ ông ấy giới thiệu một chút.”
Từ Huyền mỉm cười gật đầu.
Tổng giám đốc Tiền - Tiền Huy của công ty Huy Hoành này, hắn có nghe qua.
Cũng là tổng giám đốc của một công ty địa ốc thực lực mạnh mẽ trong thành phố. Tổng tài sản đại khái đã trên dưới 10 tỷ.
Từ Huyền cũng hiểu mục đích khi ông cố ý chạy tới đây.
Cũng không phải là gặp phải phiền toái hoặc là có mục đích gì. Đơn thuần chỉ là vì làm quen nhớ mặt, tới kết nối quan hệ.
Để sau này nhỡ đâu gặp phải chuyện gì thì còn nói được đôi lời. Chính là cái gọi là đưa tiền bảo hộ thường hay nói!
Vị tổng giám đốc Tiền này hiển nhiên cũng là mới biết về Từ Huyền sau khi nghe nói chuyện của Lưu Kiện Hùng. Trước kia Từ Huyền ở trong mắt những phú hào như bọn họ chỉ là một streamer nổi tiếng.
Cho dù là lên mạng có nghe qua danh tiếng của Từ Huyền thì cũng theo bản năng cảm thấy không đáng tin cậy, không tin. Gặp phải chuyện gì, càng muốn đi tìm mấy đại sư tuổi đời lớn, già dặn có danh tiếng hơn.
Về phần đại sư thành danh, đến cùng có bản lĩnh thật sự hay không, dù sao những phú hào đó đều không hiểu... Mà bây giờ, rõ ràng Từ Huyền đã thuộc về kiểu nhân vật cấp “đại sư”.
Hơn nữa còn là kiểu có bản lĩnh thực sự nữa.
Dù sao những đại sư khác có thể là dựa vào lời nói lừa dối người khác.
Mà thực lực của Từ Huyền chính là được ngàn vạn bạn trên mạng chứng kiến qua, già trẻ không gạt. Hiện tại cũng có tư cách được người đưa tiền bảo hộ.
Mà Tiền Huy này, khứu giác linh mẫn như vậy.
Từ việc chạy đến đưa tiền bảo hộ trước khi Từ Huyền nổi danh là có thể thấy được.
Ông hẳn là giống như Hoàng Lâm, cũng là một người yêu thích huyền học, nhân sĩ thâm niên về phương diện đưa tiền bảo hộ... Khó trách hai người lại trở thành bạn tốt.
Từ Huyền nhìn Tiền Huy, trong mắt lại có thêm một tia cổ quái.
Vị tổng giám đốc Tiền này, thế mà còn có một chút quan hệ với bản thân hắn...
Ánh mắt Từ Huyền không khỏi nhìn sang Hoàng Hâm, trong lòng âm thầm cảm thán.
Vị ông chủ Hoàng này thật đúng là một diệu nhân.
Không chỉ có chính ông ấy tặng một phần cơ duyên cho Từ Huyền.
Người bạn mà ông ấy mang đến cũng sẽ làm Từ Huyền được lợi tương tự...
Sau khi hàn huyên xong, Tiền Huy mở miệng cười nói: “Bác sĩ Từ, tôi đã sớm nghe nói cậu rất giỏi trong việc nhìn người.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận