Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 201 - Cậu ta vẫn còn là một đứa trẻ mà! Tuyệt đối đừng bỏ qua cho cậu ta! (2)

“Bác sĩ Từ, anh xấu quá, em rất thích~”
“Tuy rằng rất tàn nhẫn, nhưng không hiểu sao lại cảm thấy vô cùng thoải mái là thế nào nhở?”
“Cậu ta vẫn còn là một đứa trẻ mà! Tuyệt đối đừng bỏ qua cho cậu ta!”
“Ha ha ha ha!”
......
Lúc này, hai vệ sĩ mặc đồ tây đen xuất hiện ở cửa lớp.
“Cậu chủ, ông chủ bảo bọn tôi dẫn cậu đi đến một chỗ.”
[Một Đao Chém Rồng] sợ hãi run lên bần bật, điện thoại rơi bộp xuống đất.
“Trời mía! Điện thoại di động của tôi!”
Chủ nhân chiếc điện thoại vội đau lòng nhặt điện thoại lên.
Cậu thấy vệ sĩ mặc đồ tây đen bên ngoài chuẩn bị dẫn [Một Đao Chém Rồng] đi thì gấp gáp gọi lại: “Anh Tín, hồi nãy cậu nói trả gấp đôi tiền cho tôi.”
“Cút!”
Đông đảo khán giả xem live trong phòng live đều cười bò.
“Không ngờ lại là chủ nhân của chiếc điện thoại chống đỡ tất cả.”
“Giáo viên: Đã nói mấy đứa không được đem điện thoại vào lớp học, giờ vừa lòng rồi chứ gì!”
“Thị lực của em trai này không tốt gì hết, không thấy đại ca của cậu sắp được ăn hai hạt đậu tách vỏ đó à?”
“Có câu nói thế nào ấy nhỉ, vợ chồng vốn là chim liền cành, câu tiếp theo là gì ta?”
“Hỡi bệnh hữu lầu trên, anh không hiểu thì đừng có phát ngôn bậy bạ nha. Anh coi [Một Đao Chém Rồng] chính là ví dụ điển hình kìa, bởi vì không có học thức, nên mới bị cho ăn củ lạc (tử hình) đó.”
“Chứ còn gì nữa, không học thức thì chỉ có ăn củ lạc!”
“Tôi không có học thức, tôi đang run lẩy bẩy......”
“Không muốn ăn củ lạc đâu! Cầu một chị gái tròn 1828 tuổi, cao trên 1 mét 65, mặt xinh, da trắng, có tâm hồn to tròn 36 D* hỗ trợ học bổ túc! Cứu một mạng người hơn xây bảy tầng tháp đó! !!”
* 36 D ngực lớn
“Cuối cùng lầu trên là muốn học bổ túc, hay muốn coi [Bài tập bổ túc.avi] vậy?”
Lúc này, Từ Huyền cũng đã ngắt kết nối.
Hiện giờ, nhóm khán giả xem live trong phòng live đều đang trào dâng cảm xúc. Mọi người vẫn đang thảo luận những chuyện vừa mới phát sinh.
Từ Huyền dựng thẳng một ngón tay, làm cho bầu không khí của phòng live bình thường trở lại.
“Được rồi, tiếp theo bắt đầu kết nối một bệnh hữu khác.”
“ID là [Nhiều Tiền Không Hạnh Phúc].”
Nhóm khán giả xem live vừa nghe thấy ID này đều không khỏi phì cười.
“Mẹ nó ơi, ID này cũng ra vẻ quá chừng! !!”
“Anh trai ơi, em lấy chuyện giúp người làm niềm vui nè, nhiều tiền dễ xử lắm! Anh cứ cho em là được rồi! Em sẵn sàng giúp anh hạnh phúc!”
“Anh hai, em là em ruột khác cha khác mẹ của anh đây!”
“Khác cha khác mẹ cái quỷ gì? Con gọi ngài là ba ba luôn!”
“Khụ khụ!”
Từ Huyền ho hai tiếng, ý vị thâm trường nói: “Tôi khuyên mọi người giờ không cần nhận thân thích loạn xạ vậy đâu, cẩn thận lát nữa lại hối hận.”
Đông đảo khán giả xem live trong phòng live đều bị câu nói của Từ Huyền làm cho ù ù cạc cạc.
Bọn họ cũng chỉ đùa cho vui miệng một chút, chắc là không sao đâu nhỉ? Sao lại phải hối hận chứ?
Có điều, cho dù Từ Huyền không nói rõ, nhưng bọn họ cũng đồng ý nghe theo, kế đó không còn ai nói vậy nữa. Lúc này đã kết nối xong.
Một người đàn ông hơn ba mươi tuổi xuất hiện trong màn hình.
Anh ta ăn mặc rất đơn giản, nhưng khán giả xem live nào tinh mắt vẫn có thể nhìn ra chi tiết như chiếc đồng hồ anh ta đang mang tuyệt đối không hề rẻ tiền. Đặt ID này cũng không tính là phách lối.
Ấn tượng đầu tiên mà anh ta mang đến cho người ta là loại cảm giác hăng hái, ẩn chứa vẻ tự tin khi sự nghiệp ngày càng thăng tiến.
“Hi, xin chào bác sĩ Từ.”
“Tôi là fan của cậu từ rất lâu rồi.”
Anh ta mỉm cười lên tiếng chào Từ Huyền.
Từ Huyền gật đầu: “Chào vị bệnh hữu này.”
“Anh có vấn đề gì trên phương diện tâm lý đều có thể hỏi tôi.”
“Hì, không vội lắm đâu.”
[Nhiều Tiền Không Hạnh Phúc] cười ha hả.
“Bác sĩ Từ, chẳng phải cậu có năng lực nhìn thấu người khác chỉ qua một cái liếc mắt à, tôi cũng muốn thử một chút, có được không?”
“Vất vả lắm mới được cậu rút trúng, tôi muốn trải nghiệm nhiều hơn một chút.”
Khán giả xem live trong phòng live đều hớn hở.
Có phải anh trai này coi đây là buổi off fan của idol không vậy? Thế mà còn đắm chìm vào trải nghiệm nữa cơ đấy...
Đương nhiên Từ Huyền không từ chối, hắn gật đầu nói: “Được, tôi xem giúp anh.”
“Vị bệnh hữu này đã sống cực khổ từ nhỏ, nhưng gia đình anh cũng xem như hạnh phúc khi anh còn bé.”
“Trong nhà có hai anh em, bệnh hữu là anh trai.”
“Tình cảm của hai anh em từ nhỏ đã rất tốt đẹp.”
“Tuy trong nhà khá nghèo, nhưng cha mẹ cũng không để các anh chịu khổ.”
“Cả hai liều mạng lao động, vất vả tạo điều kiện cho các anh ăn học.”
“Hai anh em các anh cũng rất nỗ lực phấn đấu, trở thành hai sinh viên đại học trọng điểm duy nhất trong thôn!”
“Sau khi tốt nghiệp, vượt qua bài kiểm tra thể chất thì tìm được công việc không tệ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận