Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 281 - Cái tên Từ Huyền này, đúng là nhân tài trong ngành nghề đoán mệnh (1)

Hơi thổi phồng Từ Huyền một hai câu, sau đó lại nhắc tới bản thân mình. Bạn trên mạng nhìn cũng thoải mái, các fan của Từ Huyền cũng hài lòng. Nhìn vui thì còn có thể thuận tiện ấn theo dõi một phen.
Mà loại giống như của bọn họ thì gọi là ké toàn phần, nói thẳng ra mình đi ăn vạ! Kéo giẫm! Giẫm Từ Huyền để nâng cao tên tuổi của mình.
Khuyết điểm là dễ chọc phải Từ Huyền cùng với khiến fan của hắn căm thù. Thế nhưng một khi thành công thì tiền lời cũng sẽ rất khả quan!
Ở bên cạnh, một lão già đeo chiếc kính râm hình tròn, mặc đường trang đang ngồi trên một chiếc xe lăn. Nhìn vào lão là đã tạo cho người ta một loại cảm giác tiên phong đạo cốt, thế ngoại cao nhân.
Nhưng lão già này vừa mới mở miệng là thấy thấp kém vô cùng, phá hư sạch sẽ hình tượng cao nhân của lão.
“Cao nhân cái rắm ấy!”
“Lão phu giao tiếp với sư phụ của hắn vài chục năm, [Thiên Cơ Môn] bọn họ là cái dạng gì, ta còn không biết sao?”
“Mấy chục năm qua, danh tiếng của [Bạch Vân Môn] chúng ta vẫn luôn đè nặng [Thiên Cơ Môn] bọn họ không biết bao nhiêu lần!”
“Sư phụ hắn Liễu Trường Hà, nếu như nói dùng một chữ để hình dung thì chính là nhát cáy!”
“Cả đời đều nhát cáy!”
“Bị ngũ tệ tam khuyết* dọa cho sợ hãi, vốn không có nhiều bản lĩnh cho lắm, lại còn không dám sử dụng nữa.”
* Ngũ tệ tam khuyết là hình phạt mà tất cả thầy tướng số phong thủy đều không thể tránh khỏi bởi vì bọn họ đã tiết lộ quá nhiều thiên cơ. Ngũ tệ là năm điều tệ hại: Góa bụa, cô đơn, độc thân, điếc, tàn tật. Tam khuyết là ba điều thiếu thốn: Tiền bạc, tuổi thọ, quyền lực.
“Chỉ dựa vào việc lừa dối mấy đại cô nương, tiểu tức phụ để kiếm chút cơm ăn.”
“Làm cho mình ăn bữa hôm lo bữa mai.”
“Tên đồ đệ Từ Huyền của ông ta thì càng dứt khoát căn bản là không dám dạy dỗ nhiều bản lĩnh thực sự cho lắm.”
“Miễn cho hắn đi lên con đường xưa của mình.”
“Các cậu theo ta học lâu như vậy, nếu như còn không bằng tên Từ Huyền này thì chi bằng đập đầu tự tử luôn đi!”
“Nếu như nói là có bản lĩnh thật sự, vậy thì bản lĩnh lăng xê kinh doanh của hắn đúng là không nhỏ.”
“Nếu như đám các cậu có được ba phần mười trình độ của hắn thì đã không khiến sư phụ các cậu là ta đây đến bây giờ còn không nổi tiếng bằng một tên tiểu bối rồi!”
“Bây giờ đến cả mấy khách hàng lâu năm cũng bị hắn đoạt đi mất nữa!”
“Ông chủ Hoàng Hoàng Hâm kia hàng năm tiêu tốn hơn vài chục vạn ở nơi này của ta.”
“Bây giờ trực tiếp kéo lão phu vào sổ đen luôn rồi!”
“Mẹ nó, tức chết ta mất thôi!”
Lão già dùng đan xen giữa “lão phu” và “ta” này bất ngờ thay chính là Ngô Hư Tử tự xưng là bán tiên. Lúc còn trẻ lão và sư phụ của Từ Huyền đều trà trộn chung trong một vòng tròn huyền học.
Thậm chí còn vì tranh giành khách hàng với nhau mà cãi nhau nữa.
Dù sao ở trong cùng một thành thị, vòng tròn của “Đại sư” lại lớn từng đó. Đồng nghiệp không nhận ra nhau mới là chuyện kỳ lạ.
Ngô Bán Tiên hết sức khinh thường sư phụ Liễu Trường Hà của Từ Huyền.
Liễu Trường Hà vì để tránh né ngũ tệ tam khuyết mà có chút bản lãnh cũng không dám sử dụng.
Đến cả tiền cũng không dám kiếm.
Đệ tử cũng không dám dạy cho nhiều bản lĩnh thật sự.
Ngoại trừ hơi có chút kỹ thuật lừa dối hành tẩu giang hồ ra thì cái gì cũng chỉ biết một chút da lông.
Kết quả còn không phải chết sớm à, mất công ông ta nhát cáy suốt cả đời. Không giống lão, tuy cũng phản phệ nghiêm trọng đấy, bây giờ cũng ngồi xe lăn luôn rồi.
Nhưng ít nhất là lão kiếm được tiền!
Cái gọi là ngũ tệ tam khuyết, thật ra thì chính là sự trừng phạt cho phần lớn đại sư đoán mệnh vì đã tiết lộ thiên cơ. Dù sao thì thiên cơ bất khả lộ.
Đại sư đoán mệnh có bản lĩnh, một khi người đó ỷ vào việc mình có bản lĩnh mà hung hăng tiết lộ thiên cơ thì cũng sẽ bị thiên cơ phản phệ, gặp phải ngũ tệ tam khuyết.
Già mà không vợ gọi là quan. Già mà không chồng gọi là quả. Già mà không con gọi là độc.
Trẻ mà không cha gọi là cô. Tàn thì chính là tàn tật.
Quan, quả, cô, độc, tàn này chính là ngũ tệ. Vì sao rất nhiều đại sư đoán mệnh đều là người mù thế?
Không phải người mù thì đoán mệnh lợi hại, mà là tính nhiều quá, dính vào “tàn” trong ngũ tệ trở nên mù lòa. Ngoại trừ ngũ tệ quan, quả, cô, độc, tàn ra thì còn có tam khuyết.
Không có tiền, chết sớm, không có phúc khí. Cũng chính là cái gọi là “tài” “mệnh” “quyền”.
Chính là bởi vì có loại hạn chế thiên đạo ấy.
Thế nên cho dù thầy tướng số như vậy thật sự có bản lĩnh thì cũng không dám tùy tiện dùng linh tinh...
Ai thông minh một chút thì đều là đặt bản lĩnh ở trên mũi đao. Hoặc chính là người mới ra đời, cần làm rạng danh tên tuổi. Hoặc là tại thời khác mấu chốt có thể gia tăng danh tiếng của bản thân mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận