Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 605 - Một tháng này, cô ta trốn dưới gầm giường anh...

“Hơn nữa cô ấy vẫn luôn ở đó, từ lúc anh vào ở cho đến bây giờ.”
Đông đảo khán giả xem live trong phòng nghe thế, đều có loại cảm giác rợn cả tóc gáy. Lại liên tưởng đến mùi thúi mà Từ Huyền vừa nói.
Bọn họ đột nhiên nảy ra một suy đoán đáng sợ, ai nấy đều tê cả da đầu.
[Muốn Làm Đàn Ông Cặn Bã] nghe thấy từ ở dưới gầm giường, hiển nhiên cũng đã đoán được ý của Từ Huyền rồi. Sắc mặt anh trở nên hơi trắng bệch, tóc gáy toàn thân đều dựng đứng.
“Bác sĩ Từ, anh đừng làm tôi sợ.”
“Trốn ở gầm giường, vậy sẽ không phải... không phải là...”
Giọng điệu Từ Huyền bình thản nói: “Anh không đoán sai, người bạn trên mạng mà anh quen biết đó đã sớm chết rồi.”
“Ở dưới gầm giường của anh chính là thi thể của cô ấy.”
“Bây giờ anh cúi đầu đào đất ra là có thể thấy.”
Mịa nó!
Da đầu [Muốn Làm Đàn Ông Cặn Bã] đều nổ tung.
“Vãi! Tôi ở trong căn phòng này sắp được một tháng rồi đó!”
“Cảm tình trong suốt một tháng này, tôi vẫn luôn ở chung với một bộ thi thể à?”
“Tôi thật sự không dám xem, mọi người tới xem giúp tôi với.”
Anh nói rồi nhắm hai mắt lại, nghiêng đầu qua một bên, sau đó nhắm camera của điện thoại di động ngay dưới giường. Các khán giả xem live trong phòng đều vừa sợ, lại cũng muốn nhìn.
Rất nhiều cô gái trước màn hình đều che mắt không dám nhìn.
Còn có một số khán giả xem live giơ một tay cầm di động cách rất xa, tay kia thì bụm mặt, thế nhưng vẫn híp mắt nhìn qua khe hở ở giữa ngón tay.
“Má ơi! Thật sự có thi thể kìa!”
“Định mệnh! Thịt trên người đều thối rữa hết ra rồi! Chả trách lại hôi như thế!”
“Mẹ ơi con sợ!”
“Bệnh hữu à anh nói gì đi, bây giờ là tình huống như thế nào, tôi nhát gan không dám nhìn màn hình đâu! Những lời này là ghi âm cả đó...”
“Điềm lành ngự miễn!!!”
Trong lúc nhất thời, trên màn hình tất cả đều là bình luận, rậm rạp chằng chịt che đậy toàn bộ mọi thứ, khiến rất nhiều khán giả xem live nhát gan không dám nhìn thở phào nhẹ nhõm.
[Muốn Làm Đàn Ông Cặn Bã] đau khổ nói: “Bác sĩ Từ, tôi phải làm sao bây giờ?”
Từ Huyền sa mạc lời: “Anh phát hiện ra thi thể dưới gầm giường, lại còn hỏi tôi làm sao bây giờ á? Đương nhiên là... tranh thủ thời gian báo cảnh sát rồi!”
“À à...”
[Muốn Làm Đàn Ông Cặn Bã] cũng phản ứng kịp, vội vã gọi điện thoại báo cảnh sát. Sau khi báo cảnh sát xong rồi anh vẫn sợ hãi cực kỳ.
Anh dứt khoát ra khỏi căn phòng, chạy tới hành lang của khách sạn. Rất nhiều khán giả xem live trong phòng đều dở khóc dở cười.
“Bệnh hữu, anh sợ gì chứ, đều đã ở chung với thi thể suốt một tháng rồi, bây giờ gặp mặt mà vẫn còn sợ à...”
“Đúng thế, một tháng có khi đều bồi dưỡng tình cảm được rồi, anh làm như vậy khiến người ta khó xử quá đi thôi...”
“Lá gan nhỏ thế, sao mà làm đàn ông cặn bã được chứ?”
[Muốn Làm Đàn Ông Cặn Bã] cạn lời: “Mấy người các anh, đừng có đứng nói không đau eo nhá...”
“Đâu phải là bản thân các anh ở chung một căn phòng với thứ đó đâu, lại còn không biết xấu hổ nói tôi.”
Anh nhìn Từ Huyền trong màn hình, đau khổ nói: “Bác sĩ Từ, tôi ở gần thi thể suốt cả một tháng như vậy, có khi nào người tôi hôi lắm luôn không?”
Từ Huyền: “Đó là điều chắc chắn rồi.”
“Bằng không, anh cho rằng sự xui xẻo trong khoảng thời gian này giống như di động bị trộm, khách sạn hết nước là chuyện gì xảy ra?”
“À, vụ hết nước có khi không liên quan đến chuyện này.”
“Đó là do khách sạn mà anh ở vốn quản lý không được tốt lắm.”
“Nếu không thì cũng không đến nỗi một người khách ở trọ mất tích lâu như vậy mà còn không phát hiện.”
Rất nhanh, cảnh sát đã tới rồi.
Đông đảo khán giả xem live trong phòng đều có chút kỳ quái.
Cảnh sát tới cũng nhanh quá đi.
Gần như là báo cảnh sát chưa được vài phút cũng đã đến luôn rồi. Mấy người cảnh sát vừa đến thì đã phong tỏa hiện trường.
Một cảnh sát trong đó mở miệng nói: “Đồng chí [Muốn Làm Đàn Ông Cặn Bã], làm phiền anh đưa điện thoại di động cho tôi một chút.”
[Muốn Làm Đàn Ông Cặn Bã] nhất thời sửng sốt: “Làm sao anh biết tên ID của tôi thế.”
Cảnh sát ấy bất đắc dĩ cười: “Vừa nãy mấy đồng sự chúng tôi cùng nhau coi livestream của bác sĩ Từ ở trong sở.”
“Lúc đó tôi còn đang nghĩ, đồng sự chỗ nào lại phải làm thêm giờ rồi.”
“Sau đó thì nhận được điện thoại báo án của anh...”
Khán giả xem live trong phòng đều cười ha ha.
[Muốn Làm Đàn Ông Cặn Bã] ngoan ngoãn giao điện thoại di động của mình cho cảnh sát.
Sau khi anh cảnh sát này nhận lấy điện thoại di động thì nở nụ cười với màn hình.
“Bác sĩ Từ, xin chào anh. Tôi là fan của anh đó ~”
Từ Huyền mỉm cười: “Xin chào anh cảnh sát.”
Anh cảnh sát có chút ngượng ngùng nói: “Bác sĩ Từ, tôi có một thỉnh cầu mạo muội nho nhỏ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận