Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 388 - Nữ minh tinh đang nổi cũng là fan của Từ Huyền à?

Một giọt nước trái cây màu đỏ được lấy ra từ miệng vết rách, nổi bồng bềnh giữa không trung rồi rơi vào trong ấm nước thủy tinh bên cạnh.
Một giọt nước trái cây này bị cả ấm nước pha loãng, gần như hoàn toàn nhìn không ra hình dáng ban đầu. Chu Yếm trơ mắt nhìn một màn này, trong lòng đều đang rỉ máu!
Cả người khỉ của nó đều kinh hãi! Vẫn còn làm như vậy được à?
Vậy nó thật vất vả khắc phục cảm giác thèm ăn của mình ở lại đến bây giờ, không phải là mất công rồi à? Từ Huyền ra hiệu với Tống Sở Sở nói: “Cô mang ấm nước này về.”
“Mỗi lần trước khi luyện tập thì dùng ống hút nhỏ giọt lấy ra một giọt nước, rồi giỏ vào trong một ly nước uống hết.”
“Luyện một lần, uống một chén.”
Tống Sở Sở trừng hai mắt.
Quả này chính là hơn chục triệu một quả đấy.
Một giọt nước trái cây của quả này như thế nào cũng phải... hơn mấy ngàn tệ đi? Ồ?
Nghĩ như vậy, hình như cũng không có gì phải kích động.
Tống Sở Sở liên tục gật đầu: “Đã hiểu đã hiểu, đa tạ ông chủ.”
Từ Huyền khoát tay: “Bắt đầu luyện đi.”
Lúc này Tống Sở Sở dựa theo phương pháp của Từ Huyền, uống một ly giọt quả Xích Linh pha loãng. Cô lập tức cảm giác được trong cơ thể, một luồng lực lượng không rõ đang di chuyển trong người.
Rõ ràng cái gì cũng không ăn, cô lại có loại cảm giác rất “ăn no”. Hai mắt Tống Sở Sở tỏa ánh sáng!
Tức khắc cầm bút lên, chấm vào mực chu sa, dựa theo cách mà Từ Huyền dạy, bắt đầu vẽ ở trên giấy.
“Trời ạ ~”
Vừa đặt bút xuống Tống Sở Sở cũng đã cảm giác được không đúng! Lực lượng trong cơ thể bắt đầu nhanh chóng tiêu hao. Mỗi khi vẽ được một nét thì bủn rủn cả nửa ngày.
Giống như cơ thể bị vét sạch... Cô ngạc nhiên quay đầu, nhìn Từ Huyền bên cạnh.
Từ Huyền thản nhiên nói: “Tiếp tục.”
Tống Sở Sở cắn răng, tiếp tục kiên trì.
Hồi lâu sau, trên giấy xuất hiện một lá bùa giống như chữ rùa bò.
“Mẹ ơi, cuối cùng cũng làm xong!”
“Không được, tôi không được.”
Sau khi Tống Sở Sở vẽ xong, cả người mệt hồng hộc, suýt chút nữa mệt lả. Trên mặt cô vừa hưng phấn, vừa có vẻ mệt mỏi rã rời.
Cô xoa xoa mồ hôi trên trán: “Ông chủ, thứ anh bảo tôi vẽ là cái gì thế?”
“Vì sao nhờ anh dạy cách để vẽ mà lại mệt mỏi như vậy?”
Từ Huyền mỉm cười nói: “Cái này, là bổ nước.”
Tống Sở Sở sửng sốt: “Bổ nước? Bổ nước thế nào?”
Từ Huyền mở miệng nói: “Chính là bổ nước trên mặt chữ.”
Thứ hắn dạy cho Tống Sở Sở là một loại bùa cơ sở đơn giản nhất – bùa thanh thủy.
Nói rồi hắn cầm lấy lá bùa Tống Sở Sở vẽ, kích thích nó. Trong nháy mắt, tấm bùa này không lửa lại tự cháy!
Cùng lúc đó – một quả cầu nặng khoảng chừng bằng một chai nước suối xuất hiện giữa không trung. Sau đó rơi xuống trên đất.
Tống Sở Sở vẫn nhìn đăm đăm.
Đến cả nước sau khi rơi xuống đất, văng hết lên người mà cô cũng không phát hiện ra.
Trong nháy mắt, ở trong lòng Tống Sở Sở, một cảm giác phức tạp mừng rỡ, tự hào bỗng nhiên sinh ra.
Cô kích động nói: “Ông chủ, tôi thành công rồi!”
Mặt Từ Huyền không chút thay đổi nói: “Cô xác định chứ?”
Nhưng vào lúc này.
Tống Sở Sở nhíu mày, theo bản năng khịt mũi một cái. Một mùi hôi hôi chua chua kỳ lạ xộc vào mũi.
Nơi mùi chua thối ấy phát ra thình lình chính là bãi nước ở dưới chân! Sắc mặt Tống Sở Sở không khỏi quẫn bách.
“Ha ha, để tôi luyện thêm, luyện thêm nữa...”
Đúng lúc này, một giọng nói ôn hòa vang lên ở bên ngoài phòng cố vấn.
“Xin hỏi bác sĩ Từ, là ở chỗ này à?”
Một mỹ nữ cao gầy đeo kính râm, mang khẩu trang xuất hiện ở trong phòng cố vấn. Không sai.
Tuy cô gái này che kín mít hơn phân nửa gương mặt.
Có điều chỉ nhìn từ một vài bộ phận lộ ra cũng có thể khiến người ta cảm thấy, đây là một vị mỹ nữ đỉnh cấp.
Ở bên cạnh mỹ nữ này là một người phụ nữ tuổi tác hơi lớn khoảng chừng ba mươi tuổi, hỗ trợ mang theo túi xách ở bên cạnh. Tống Sở Sở nhìn chằm chằm mỹ nữ này, đôi mắt nhất thời sáng lên.
Cô bật thốt: “Cô là... Dương Thanh Thanh?”
Mỹ nữ vào cửa nghe thấy mình bị gọi tên thì không khỏi mỉm cười, tháo kính râm và khẩu trang, để lộ ra dung nhan tuyệt mỹ.
Chính là nữ minh tinh Dương Thanh Thanh hiện tại đang nổi đình nổi đám.
Dương Thanh Thanh mỉm cười: “Bác sĩ Từ chào anh, tôi là fan của anh đây.”
“Tôi cố ý qua đây, là muốn anh cố vấn một ít chuyện.”
Trong lòng Tống Sở Sở hơi có chút buồn cười.
Lần trước lúc minh tinh Olympic Tô Điền tới có nói là fan của Từ Huyền. Lần này Dương Thanh Thanh cũng nói là fan của Từ Huyền.
Những đại minh tinh nổi tiếng ở bên ngoài ấy, cả đám ngược lại là rất sùng bái Từ Huyền...
Tống Sở Sở không thể quen thuộc Dương Thanh Thanh hơn nữa.
Cô là ngôi sao lập nghiệp từ khi còn nhỏ tuổi.
Lúc còn nhỏ đã diễn mấy bộ phim truyền hình nổi tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận